Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 34: Em từng hô hấp nhân tạo cho anh
Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:55:13
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay Hứa Chi quả thực trút cơn giận. Cô theo Lương Cẩm Mặc, mặc kệ Lương Mục Chi, chắc chắn Lương Mục Chi sẽ tức điên lên.
... xét về lâu dài, cô vẫn hạ quyết tâm đoạn tuyệt với Lương Mục Chi.
Dù hai nhà cũng giao tình bao nhiêu năm nay, cô nhiều điều e ngại, thậm chí nghĩ đến cả Phó Uyển Văn. Nếu bà cô việc cho Lương Cẩm Mặc thì chắc chắn cũng sẽ tức giận.
Thấy cô im lặng, Lương Cẩm Mặc : “ hiểu .”
Hứa Chi cuống lên, buông tay xuống: “Anh hiểu cái gì?”
“Em vẫn chọn Lương Mục Chi.” Giọng nhàn nhạt, chút cảm xúc:
“Cũng trong dự đoán.”
“Không !” Hứa Chi vội vàng giải thích: “Em... chỉ là vấn đề của . Em vẫn lên kế hoạch rõ ràng cho tương lai của , em cần thời gian.”
Lương Cẩm Mặc: “Khoảng tháng ba năm sẽ chốt danh sách thành viên nòng cốt của đội. sẽ đợi mãi , em đến thì tìm khác.”
Nghe , ngón tay Hứa Chi đặt đầu gối từ từ co , giọng nhỏ : “Vậy, tìm khác ... Cũng thể lỡ việc của .”
Trong lòng cô trống rỗng cũng là tại .
Ngay đó thấy buồn bực, cho cô thời gian suy nghĩ cũng là , giờ sẽ đợi mãi cũng là . Cô lý luận với vài câu nhưng chẳng lý lẽ gì.
Anh lý do gì để giữ chỗ cho cô, tìm phiên dịch là vì công việc, cô thì cũng sẽ khác.
trong lòng cô vẫn thấy thoải mái.
Lương Cẩm Mặc liếc cô một cái, cầm điện thoại lên gọi một cuộc.
Hứa Chi thấy đang dặn dò khác để ý giúp, nếu phiên dịch đáng tin cậy thì gửi hồ sơ cho .
Cuộc gọi kéo dài lâu, về sang công việc khác.
Hứa Chi ăn hết một miếng bánh kem nhỏ, rón rén dậy dạo một vòng quanh thư phòng.
Sau đó cô phát hiện kệ sách thế mà một tủ rượu.
Hóa Lương Cẩm Mặc cũng sở thích sưu tầm rượu, ngôn ngữ nhãn mác thì những chai rượu đến từ khắp nơi thế giới.
Cô cầm một chai lên, đó tiếng Pháp.
“Muốn uống rượu ?” Lương Cẩm Mặc cúp điện thoại từ lúc nào, đến lưng cô.
Hứa Chi giật , đầu : “Tửu lượng của em kém lắm, thôi bỏ ạ.”
“Tửu lượng của em... quả thực dám khen tặng.”
Cả hai đều nhớ chuyện cô say rượu nhưng mỗi suy nghĩ riêng.
Lương Cẩm Mặc nghĩ đến cái ôm chủ động và bất ngờ của cô.
Còn Hứa Chi thì nghĩ rằng cô nhất định giả vờ đến cùng, cô chuyện ngu ngốc gì lúc say nhưng chuyện tuyệt đối thể để .
Lương Cẩm Mặc liếc chai rượu tay cô: “Không , loại là rượu trái cây, độ cồn thấp, thử ?”
“Sẽ say chứ ạ?”
“Uống ít thì say , em thể nếm thử.”
Anh lấy chai rượu từ tay cô, mở nắp, đó lấy ly từ tủ rượu xuống, chỉ rót cho cô một ít nửa ly.
Rượu màu hồng nhạt, trông mắt, cô nhấp thử một ngụm, mắt sáng lên:
“Cái ngon hơn rượu Tequila nhiều.”
Lương Cẩm Mặc lấy một chai khác mở rót cho .
“Anh uống loại gì thế?” Hứa Chi hỏi.
Lương Cẩm Mặc: “Rượu lớn uống, trẻ con đừng tò mò.”
Hứa Chi ngẩn , mở to mắt : “Em trẻ con, em hai mươi hai tuổi đấy!”
Lương Cẩm Mặc rũ mắt xuống, che giấu ý nơi đáy mắt.
Hai đối ẩm, tự nhiên xuống chiếc ghế sofa nhỏ cạnh tủ rượu.
Uống hết nửa ly rượu trái cây, Hứa Chi rót thêm nửa ly nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-34-em-tung-ho-hap-nhan-tao-cho-anh.html.]
Điện thoại trong túi áo cô rung lên ngừng nghỉ, cô lấy xem.
Tin nhắn mới nhất của Lương Mục Chi là: [Chi Tử, đừng vì giận dỗi mà dây dưa với loại như Lương Cẩm Mặc, em tưởng loại đó thật lòng kết bạn với em ?]
[Nó tiếp cận em cũng chỉ để trả thù mà thôi, nó sẽ hại em đấy.]
Mặc dù độ cồn của rượu trái cây thấp nhưng Hứa Chi tửu lượng kém nên vẫn ngấm, lúc hành động nhanh hơn não, cô đưa thẳng màn hình điện thoại cho Lương Cẩm Mặc bên cạnh xem:
“Nhìn , Lương Mục Chi bảo tiếp cận em là để trả thù đấy.”
Cô ghé sát quá.
Có lẽ bản cô cũng nhận , chiếc ghế sofa nhỏ vốn chỉ hai ba .
Bọn họ ở hai đầu, giữa một cách nhưng bây giờ cô trực tiếp sáp gần. Sắp dán chặt .
Anh ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của rượu trái cây trong khí. Khi ánh mắt quét qua, điều đầu tiên chú ý đến là đôi môi đóng mở của cô khi chuyện, màu hoa đào vì thấm rượu mà ánh lên vẻ căng mọng ướt át.
Yết hầu khẽ trượt, men rượu dường như cũng bắt đầu rạo rực trong cơ thể.
Ánh mắt chuyển sang màn hình điện thoại của cô, cũng thấy tin nhắn WeChat đó nhưng phản ứng gì lớn, chỉ hỏi ngược :
“Vậy em cảm thấy đang tiếp cận em ?”
Hứa Chi rốt cuộc cũng trở vị trí, nghiêng đầu suy nghĩ một chút:
“Không , hình như nào gặp cũng là tình cờ, ngoại trừ... hôm nay là em nhắn tin cho .”
Cô bĩu môi: “Thực con khá lạnh lùng đấy.”
Lương Cẩm Mặc uống một ngụm rượu, thầm nghĩ với cái tửu lượng của cô thì nhất đừng ngoài mất mặt nữa.
Mặc dù say đến mức như nhưng rõ ràng lúc cô khác hẳn bình thường, cái gì cũng dám .
“Em cứ tưởng ghét em lắm cơ.” Cô lải nhải:
“Vì hồi nhỏ em xé bài thi của , em... em cố ý . Thật đó em cũng xin nhưng nào cũng hung dữ, em chẳng dám chuyện với ...”
Lương Cẩm Mặc hỏi: “Em chuyện với ?”
Hứa Chi uống một ngụm rượu trái cây nghĩ ngợi: “Em nữa nhưng cứ cảm thấy với , đối với hơn một chút... nhưng chẳng cảm kích.”
Lương Cẩm Mặc cô tiếp tục uống rượu, lẽ nên ngăn cản nhưng .
“Em , nhảy xuống hồ ... thực sự dọa em sợ c.h.ế.t khiếp. Sau đó thời gian em ốm, gặp ác mộng thấy cảnh nhảy xuống...”
Hàng mi dài của cô khẽ run:
“Đến lúc tỉnh dậy thấy đang sốt, em thấy yên tâm. Bị sốt là bằng chứng em cứu , ít nhất thì cũng .”
“Vốn dĩ em còn định hỏi xem cảm nhưng mà...” Cô mếu máo: “Mấy gặp , Lương Mục Chi đều mặt... em cũng tiện chuyện với .”
“Ừ, em lúc nào chẳng thế.” Cuối cùng Lương Cẩm Mặc cũng lên tiếng.
Anh từ lâu , Hứa Chi ở bên cạnh Lương Mục Chi trông cứ như cô vợ nhỏ chỉ lời chồng .
Hứa Chi bỗng đầu : “ hôm nay em khác !”
Cô vẻ kích động: “Sau em sẽ vì tránh mặt mà qua với nữa. Em còn cho em và quan hệ , cho tức c.h.ế.t luôn.”
Lúc Lương Cẩm Mặc đang ở trạng thái thư giãn, dựa lưng ghế sofa, một tay chống trán hỏi cô:
“Tốt đến mức nào?”
“Em từng nôn lên , thế còn đủ .”
Lương Cẩm Mặc: “...”
Hứa Chi tiếp: “Nếu đủ thì còn nữa, em còn từng ôm đấy.”
Hóa cô nhớ hết...
Lương Cẩm Mặc hỏi: “Chẳng em nhớ gì ?”
“Chu Hách cho em xem video .” Hứa Chi kiểm soát cái miệng của nữa, lời ngày càng phóng túng: “Anh còn xoa đầu em nữa.”
“ còn nữa, chắc chắn nhớ vì lúc đó hôn mê mà...” Cô về phía :
“Lần cứu từ hồ nhân tạo lên , em từng hô hấp nhân tạo cho nha.”