Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 29: Hứa Chi hất tay hắn ra

Cập nhật lúc: 2025-12-19 13:13:40
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , Lương Mục Chi thật sự yên: “Ông nội, hôn ước từ bé là chuyện thời nào . Đại Thanh diệt vong từ lâu , bây giờ là tự do yêu đương!”

Ông cụ Lương chịu nhượng bộ:

“Cháu đủ tự do , cháu tưởng ông bà cháu vẫn đang lén lút đua xe ? Mục Chi, cháu là trưởng thành , một việc cháu hiểu, con thể gì là nấy. Hôn sự của cháu và Chi T.ử là do ông và ông nội Hứa của cháu định , tuy ông nội Hứa qua đời nhưng ông vẫn còn sống, hôn ước vẫn còn hiệu lực.”

Lương Mục Chi tức đến c.h.ử.i thề nhưng đối phương là ông cụ Lương nên buộc cân nhắc lời .

Bỗng nhiên nhớ điều gì, sang Hứa Chi: “Tiểu Chi Tử, em cũng vài câu , chuyện kết hôn thể...”

Hắn hết câu thì khựng .

Hứa Chi cúi đầu, nước mắt từng giọt lớn rơi xuống.

Tất cả đều sang.

Hứa Chi c.ắ.n môi, khó khăn lắm mới thốt nên lời: “Cháu xin ... Dì Lương, cháu cố ý lừa gạt , cháu... xin ...”

Đầu óc cô rối bời, chỉ cảm thấy tủi và nhục nhã đến cực điểm, hiểu tại ở đây, tại tham gia bữa cơm và tại đối mặt với những lời chất vấn .

“Mày đúng là nên xin cô chú và ông nội Lương.” Hứa Hà Bình nén cơn giận: 

“Sau còn dám lừa nữa ?”

Vai Hứa Chi run lên, cảm giác như sắp những ánh mắt đ.â.m thủng.

Giọng cô nhỏ, mang theo tiếng nức nở: “Sau con sẽ dối nữa, con... con thật sự cố ý...”

Lương Mục Chi nghẹn lời, cảm thấy tim như thứ gì đó đ.â.m mạnh một cái.

Da mặt Hứa Chi quá mỏng, đối với cuộc đấu tố chẳng là gì nhưng cô luôn là đứa trẻ ngoan trong mắt , lẽ bao giờ chịu sự tra hỏi và chỉ trích như thế .

Đầu óc trống rỗng, tim đau thắt , nhất thời nên lời.

Triệu Niệm Xảo cố gắng hòa giải: “Ông Lương , chuyện Chi T.ử nhà quả thực sai, về nhà chúng sẽ dạy bảo con bé đàng hoàng, đảm bảo chuyện như nữa, ?”

Lương Chính Quốc cũng thực sự khó Hứa Chi, giờ thấy cô bé , ông cũng tiện thêm nữa:

“Được , đừng mắng con bé nữa. Chi T.ử da mặt mỏng, cũng cố tình gây khó dễ nhưng chuyện thấy cần rõ ràng. Mọi ăn cơm .”

Nói là ăn cơm nhưng còn ai tâm trạng mà ăn nữa.

Hứa Chi ngừng nhưng cô , tuyến lệ như mất kiểm soát.

Sự bẽ bàng đối với cô là từng .

Những tủi chịu đựng trong thời gian qua lượt ùa về trong lòng, cô cảm thấy sắp sụp đổ .

nếu thích Lương Mục Chi thì sẽ bớt đau khổ hơn . Cô còn hồi phục nỗi đau thất tình thì đối mặt với chuyện .

Trong khi đó, thiên vị là Trần Tịnh thì luôn ngoài cuộc, mắng, chỉ trích, thể nũng nịu với Lương Mục Chi, dù thì cũng sẽ chiều chuộng cô .

Bóng tối bao trùm lấy cô từ nhỏ đến lớn một nữa nuốt chửng cô . Tất cả những điều chỉ chứng minh một điều, cô là một yêu thương.

Bàn ăn từ lúc nào trở nên yên tĩnh, mặc dù những khác vẫn giả vờ như chuyện gì xảy nhưng Hứa Chi c.ắ.n chặt môi, cuối cùng vẫn kìm tiếng nấc nghẹn ngào.

Hứa Hà Bình sa sầm mặt, quát cô: “Khóc cái gì! Mày là sai còn mặt mũi mà !”

Triệu Niệm Xảo nhíu mày, đó xòa với ông cụ Lương và Lương Chính Quốc: 

“Thế , chúng cũng ăn xong . đưa Chi T.ử về , cứ từ từ chuyện.”

Nói xong, bà dậy qua kéo Hứa Chi: “Đi thôi, về nhà .”

Hứa Chi thực sự kiểm soát cảm xúc, dùng mu bàn tay lau nước mắt, ngoan ngoãn dậy.

Tuy nhiên, cổ tay cô siết chặt.

Lương Mục Chi nắm lấy tay cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-29-hua-chi-hat-tay-han-ra.html.]

Hắn mở miệng nhưng kịp phát âm thanh nào thì Hứa Chi hất tay .

Sau khi Triệu Niệm Xảo đưa Hứa Chi , Lương Mục Chi cúi đầu lòng bàn tay ngẩn ngơ.

Lúc Hứa Chi thèm lấy một cái.

Lương tiểu thiếu gia ngang ngược quen , bao giờ tự kiểm điểm là gì.

Trước đây cảm thấy sai. Dù là đ.á.n.h vì Trần Tịnh bảo Hứa Chi dối để che giấu sự thật nhưng giờ phút , bỗng nhiên nghi ngờ liệu sai .

Hứa Chi thương tâm lâu lắm thấy cô thương tâm đến thế.

Thật Hứa Chi ban đầu là một cô bé nhè, chỉ .

Hứa Hà Bình trọng nam khinh nữ, đối xử với Hứa Chi tệ. Triệu Niệm Xảo đôi khi cũng trút giận lên đầu cô con gái , đối xử với cô cũng chẳng gì.

Hồi nhỏ cô thường xuyên vì những chuyện mà tủi nhè, cô cảm thấy bố đều yêu .

Hắn thường là lắng .

Hắn sẽ dáng lớn vỗ lưng cô, với cô rằng chuyện sẽ qua bảo cô, , đây, sẽ mãi mãi ở bên em.

Câu “ đây” nhiều thành quen, dường như cũng thực sự hiệu quả, Hứa Chi . Cô dần trở nên kiên cường hơn, còn mãi canh cánh chuyện bố đối xử tệ với nữa.

Trong ấn tượng của lâu như .

Lương Mục Chi thất thần hồi lâu, từ lúc nào bữa cơm thực sự kết thúc, đột ngột dậy, đầu sải bước ngoài.

“Mục Chi, con đấy?” Phó Uyển Văn vội gọi với theo.

Hắn trả lời cũng đầu , chạy một mạch khỏi biệt thự, đến cửa nhà họ Hứa mới dừng , ấn chuông cửa liên hồi.

Triệu Niệm Xảo mở cửa từ xa, Lương Mục Chi lao nhà chính, chạy thở hổn hển hỏi Triệu Niệm Xảo: 

“Dì ơi, Tiểu Chi T.ử ạ?”

“Về đến nơi là lên lầu về phòng ngay.” Triệu Niệm Xảo nhún vai: “Hình như vẫn đang .”

“Cháu lên xem em .” Lương Mục Chi bước về phía cầu thang.

“Khoan .” Triệu Niệm Xảo gọi : “Mục Chi, dì ý tứ của cháu là cháu chấp nhận hôn ước từ bé với Chi Tử, đúng ?”

Lương Mục Chi sững sờ.

“Phải ?” Triệu Niệm Xảo vẻ dồn ép.

“Cháu...” Hắn ngập ngừng: “Cháu thấy hôn ước từ bé là chuyện của thế hệ , tư tưởng của cháu và Tiểu Chi T.ử khác với các cụ.”

Triệu Niệm Xảo : “Đừng vòng vo nữa, thẳng , cháu thích Chi Tử, đúng ?”

Câu hỏi quá sắc bén, Lương Mục Chi cảm thấy khó trả lời, một lúc

“Tiểu Chi T.ử là bạn quan trọng của cháu. Cháu coi em như em gái.”

Triệu Niệm Xảo chằm chằm như đang dò xét.

Lương Mục Chi chút tự nhiên: “Dì, cháu lên xem em .”

Triệu Niệm Xảo bước sang hai bước, chắn mặt .

“Đã như thì xin cháu hãy giữ cách với Chi Tử, dù hai đứa cũng còn là trẻ con nữa.”

Giọng bà trở nên lạnh lùng:

“Không quan hệ huyết thống thì đừng nhận bừa em gái như , chỉ cho Chi T.ử mà còn gây tổn thương cho bạn gái của cháu.”

Lương Mục Chi sững sờ.

Hắn ngờ Triệu Niệm Xảo ngăn cản lên thăm Hứa Chi.

Loading...