Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 16: Cô thế mà lại kẹt giữa Lương Mục Chi và Lương Cẩm Mặc, tiến thoái lưỡng nan

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:32:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phản ứng đầu tiên của Hứa Chi là: “Không thể nào, em dù uống rượu cũng đến mức biến thành khác .”

Khóe môi Lương Cẩm Mặc khẽ nhếch lên, gì.

Đó là một nụ lạnh, Hứa Chi chột , cô quyết định truy hỏi chuyện tối qua nữa, cô

“Cảm ơn tối qua chăm sóc em, hôm nào đó em mời ăn cơm nhé.”

Cô lúc nào cũng dùng chiêu , Lương Cẩm Mặc quen , đáp: “Chỉ dựa những việc em tối qua thì mời một bữa e là đủ .”

Hứa Chi ngớ : “Hả?”

Lương Cẩm Mặc: “Phải bao trọn tháng.”

Hứa Chi nhắm mắt : “Thôi em chuyển tiền cho , tự ăn nhé.”

“Em nghĩ thiếu tiền ăn cơm ?” Lương Cẩm Mặc dừng một chút, nhớ điều gì: 

thật, khi nước ngoài, em nhét tiền phòng .”

Hứa Chi mở to mắt: “Sao ... là em?”

Lương Cẩm Mặc trả lời ngay.

Thời đại học Phó Uyển Văn cắt sinh hoạt phí của , buộc học . Sau nước ngoài, Phó Uyển Văn ý định cho tiền, cũng thể tìm cha Lương bàn chuyện .

Kỳ nghỉ đó thêm suốt để dành tiền, một hôm về nhà thì thấy một phong bì sàn phòng .

Mở xem, bên trong là một xấp đô la Mỹ xếp ngay ngắn.

Những thể nhà họ Lương chỉ đếm đầu ngón tay. Ngoài Hứa Chi thì những khác đều coi thường , thể nhét tiền cho .

Số tiền đó mang theo nhưng dùng đến, vẫn luôn cất đáy hòm.

Những lúc gặp khó khăn lấy xem, cũng tưởng tượng xem lúc đó Hứa Chi cầm tiền ngân hàng đổi sang đô la Mỹ như thế nào. Sau đó nhét tiền phong bì và tuồn phòng . Cô nghĩ gì nhỉ?

Tưởng sẽ c.h.ế.t đói ở Mỹ ?

Hứa Chi hỏi xong cũng thấy hỏi một câu ngu ngốc.

Người nhà họ Lương cho tiền thì cần lén lén lút lút như .

Cô mở lời nữa, giọng điệu chút khó khăn: “Em... ý gì khác , chỉ nghĩ là nhỡ gặp khó khăn gì ở Mỹ thì thể lấy dùng tạm...”

Cô sợ tổn thương lòng tự trọng của Lương Cẩm Mặc, dù hành động trông giống sự bố thí của kẻ bề .

Lương Cẩm Mặc “ừ” một tiếng: “Em từng giúp , chăm sóc em, coi như huề.”

Dường như nghĩ nhiều đến thế, Hứa Chi thầm thở phào nhẹ nhõm.

Ăn xong cơm, Hứa Chi uống hết cốc nước mật ong, cơn đau đầu thuyên giảm đáng kể.

về trường, Lương Cẩm Mặc liếc đồng hồ: “ cũng đang định đến công ty chi nhánh, tiện đường đưa em về luôn.”

Hứa Chi từ chối.

quy tắc riêng về cách an trong các mối quan hệ xã giao. Trải qua chuyện tối qua, cô cảm thấy Lương Cẩm Mặc và Chu Hách cũng thể coi là bạn bè của .

Trên đường cô hỏi về Chu Hách: “Anh và Chu Hách lắm ?”

Lương Cẩm Mặc lái xe, mắt thẳng phía trả lời: “Không.”

Hứa Chi cảm thấy khẩu xà tâm phật: “Hình như em từng thấy thiết với ai như .”

Lương Cẩm Mặc: “Thế mà gọi là thiết á?”

“Vâng.” Hứa Chi nhớ , khóe môi nở nụ : “Tốt bao, thì ít , một bạn hoạt bát nhiều chẳng ? Em thấy Chu Hách khá thú vị.”

Lương Cẩm Mặc cau mày, tranh thủ liếc cô một cái, : “Chu Hách là kẻ lăng nhăng.”

Hứa Chi hiểu nhắc đến chuyện : “Lăng nhăng thì ảnh hưởng gì đến , là bạn bè chứ yêu đương mà.”

Lương Cẩm Mặc im lặng.

Bây giờ cảm thấy thật lắm lời.

Hứa Chi nhớ một chuyện: “Em hỏi chuyện , đừng giận nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-16-co-the-ma-lai-ket-giua-luong-muc-chi-va-luong-cam-mac-tien-thoai-luong-nan.html.]

Lương Cẩm Mặc: “Nói .”

Hứa Chi hít sâu một : “Thì là... chuyện Lương Mục Chi đ.á.n.h , khi em cho , kể với ai ?”

Lương Cẩm Mặc: “Không.”

Nói xong, nhận điều gì đó: “Em nghi ngờ khiến Lương Mục Chi phạt.”

“Không !” Hứa Chi vội vàng lắc đầu: “Em chỉ tiện miệng hỏi thôi. Thật em cũng nghĩ thể nào là mách với chú Lương và dì Lương .”

Bàn tay đang nắm vô lăng của Lương Cẩm Mặc từ từ siết chặt: “Em tin ?”

.”

Hứa Chi cảm thấy chuyện chẳng nghi ngờ cả, quan hệ giữa Lương Cẩm Mặc và nhà họ Lương vốn , nếu mách lẻo là thì đầu tiên Phó Uyển Văn gây khó dễ chắc chắn cũng là .

Suy nghĩ của Lương Cẩm Mặc lúc cực kỳ đơn giản, trong đầu chỉ hiện lên mấy chữ sáng rõ: Cô tin .

Khóe môi kìm mà cong lên.

Hứa Chi với vẻ kỳ lạ: “Anh cái gì thế?”

“Không .”

“Em thấy hết nhé!”

Lương Cẩm Mặc gì nữa.

Tâm trạng Hứa Chi khá từ tối qua đến giờ, trải nghiệm đều từng đây nhưng chỉ riêng lúc , cô cảm giác mới mẻ và vui vẻ khi kết giao một bạn mới.

Mặc dù quen Lương Cẩm Mặc nhiều năm nhưng dường như đây là đầu tiên cô thấy một mặt khác của .

Xe đến gần cổng phía Nam của trường, Hứa Chi ngoài cửa sổ xe, bỗng nhiên lên tiếng: 

“Dừng xe.”

Lương Cẩm Mặc giảm tốc độ: “Em xuống ở đây ?”

Vẫn còn một đoạn nữa mới tới cổng trường, vẻ mặt cô căng thẳng: “Vâng, mau dừng xe ạ.”

Lương Cẩm Mặc đạp chân ga, theo hướng mắt của Hứa Chi.

Cuối cùng cũng hiểu tại đột nhiên căng thẳng như , khăng khăng đòi xuống xe ở đây.

Bên ngoài cổng Nam một chiếc Ferrari màu xanh lam đỗ vô cùng nổi bật, Lương Mục Chi đang dựa xe.

Xe dừng bên đường, Hứa Chi tháo dây an , lập tức đưa tay mở cửa xe đó cảm thấy rời vội vàng như bất lịch sự nên :

“Đợi em thi xong môn chuyên ngành, em sẽ mời và Chu Hách ăn nhé. Vào cuối tuần , đúng hôm sinh nhật em, em cũng nhận quà sinh nhật của mà.”

Lương Cẩm Mặc cảm thấy cái bộ dạng thấy Lương Mục Chi hận thể lao ngay tới của cô trông thật rẻ rúng.

Anh tiếp lời cô mà chuyển chủ đề hỏi: “Em sợ Lương Mục Chi thấy em ở cùng .”

Là câu trần thuật, câu nghi vấn.

Hứa Chi sững , hiểu cũng thấy Lương Mục Chi, cô

“Em... em nghĩ thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện. Nếu thấy thì chắc chắn gây sự với em cho xem.”

Cái tính nết đó của Lương Mục Chi, chiều chuộng đến mức trong mắt chứa nổi một hạt cát, ghét Lương Cẩm Mặc nên cũng yêu cầu tất cả xung quanh qua với Lương Cẩm Mặc.

Lương Cẩm Mặc “ừ” một tiếng: “Xuống xe .”

Hứa Chi do dự hai giây cũng mở cửa xe.

Cô nhận tâm trạng Lương Cẩm Mặc vẻ lắm, rõ ràng khí trong xe vẫn còn vui vẻ.

Cô cũng đây đều là của , vì thấy Lương Mục Chi mà vội vàng đòi xuống xe. Anh tài xế taxi, là bạn cô, lòng đưa cô về, mà cô tỏ như nhanh chóng thoát khỏi .

vấn đề đối với cô thực sự cách giải quyết nào hơn. Lương Mục Chi mà nóng lên thì chuyện đ.á.n.h với Lương Cẩm Mặc ngay cổng trường cũng thể xảy .

Cô thật ngờ ngày kẹt giữa Lương Mục Chi và Lương Cẩm Mặc, tiến thoái lưỡng nan thế .

Đóng cửa xe , cô về phía vài bước dừng đầu .

Tuy nhiên, Lương Cẩm Mặc đầu xe, cô chỉ thấy chiếc xe lao vút , bụi bay mù mịt.

Trong lòng cô dấy lên nỗi bực bội khó tả, ngẩn ngơ vài giây mới đầu thì thấy Lương Mục Chi đang sải bước về phía .

Loading...