DU DU NGÃ TÂM - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-24 13:18:00
Lượt xem: 12,077
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lão gia, từ nhỏ đến lớn Ngọc Khanh cận với chúng , thêm con bé tính tình hẹp hòi giống y như tỷ tỷ Tần thị, chắc chắn đến giờ vẫn còn canh cánh chuyện cũ.
“Nếu nó gả cho Thẩm vương gia, e rằng sẽ ảnh hưởng nhỏ đến tiền đồ của lão gia đấy.”
Vẻ mặt Lưu Như Ty tràn đầy lo lắng, như thể đang hết lòng nghĩ cho phụ .
Ý ngoài lời cần cũng rõ, phụ đương nhiên .
Sắc mặt ông lập tức sa sầm.
“ Thánh Thượng hạ chỉ, chẳng lẽ dám kháng chỉ tuân?”
Lưu Như Ty nghiêng , ghé sát tai phụ .
“Thiếp một kế, chi bằng lão gia thử xem .”
15
Khi dẫn theo Khâm Thiên Giám đến phủ, Thẩm Ngọc Hạc khoác trường bào tròn tay phối sắc đỏ sẫm xen đen, vạt áo thêu hoa văn tinh xảo bằng chỉ vàng, bên hông đeo một chiếc ngọc bội trắng ngà, cạnh đó là túi hương do tặng.
So với dáng vẻ giản dị ngày thường, hôm nay càng toát lên khí thế cao quý khó gần.
Vừa bước qua bậc cửa, một thiếu nữ trẻ hốt hoảng từ trong viện chạy , suýt nữa đ.â.m sầm Thẩm Ngọc Hạc.
May , tên tiểu tư lanh mắt nhanh tay giữ .
“Diên Huyên, chuyện gì mà hấp tấp thế ?”
Di nương Lưu Như Ty tỏ vẻ lo lắng bước .
Lý Diên Huyên vành mắt hoe đỏ, ngước lên Thẩm Ngọc Hạc với vẻ đáng thương yếu đuối.
Rõ ràng là nàng thất lễ , nhưng giờ vẻ như Thẩm Ngọc Hạc khi dễ.
“Dân nữ... dân nữ .”
Nàng khẽ ngã xuống đất, đầu nghiêng một bên, cố tình để lộ chiếc cổ trắng ngần mảnh mai.
Một mỹ nhân yếu đuối đất, trông thật khiến sinh lòng thương xót.
Thẩm Ngọc Hạc mặt biểu cảm.
Hắn thị lực , liền nữ tử rõ ràng là cố ý lao về phía , như thể sợ va trúng .
Lưu Như Ty tới đỡ Lý Diên Huyên dậy, vỗ nhẹ tay nàng như đang dỗ dành:
“Con bé Diên Huyên xuất đáng thương, thấy tội quá nên mới bảo lão gia thu nhận dưỡng nữ.
“Con ngoan, còn mau bái kiến vương gia, ngài cũng sắp trở thành tỷ phu của con đó.”
Bà đến cong cả mắt.
Lý Diên Huyên dung mạo thanh tú, mặc váy lụa trắng thắt eo, từ kiểu tóc đến y phục đều cố tình mô phỏng theo .
Gương mặt nàng ửng đỏ, giọng mềm mại như nước:
“Vừa dân nữ vô tình va vương gia, gì quý giá để bồi tội, chỉ chút điểm tâm do chính tay , vương gia nể mặt nếm thử?”
Nàng mở chiếc hộp nhỏ, bên trong bày mấy món điểm tâm xinh xắn khéo tay.
Lưu Như Ty khẽ xuýt một tiếng đầy tiếc nuối, vẻ xót xa:
“Vì vài món ngon cho lão gia, con bé bếp mà tay cũng thương mấy . Nay vương gia lộc ăn .”
Thẩm Ngọc Hạc hề đưa tay nhận lấy.
Lý Diên Huyên c.ắ.n môi:
“Vương gia... là chê điểm tâm dân nữ ngon ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-du-nga-tam-oiby/7.html.]
Thẩm Ngọc Hạc thèm liếc mắt, sải bước thẳng qua, giọng lãnh đạm:
“Nếu phu nhân thực lòng thu nhận dưỡng nữ, bản vương khuyên việc mắt nên là tìm một mụ ma tử giỏi giang dạy dỗ , tránh trò cho thiên hạ.”
Chỉ để Lý Diên Huyên tại chỗ, mặt đỏ bừng bừng vì hổ.
16
Phủ họ Lâm lớn, những chuyện xảy phía đều thấy rõ mồn một.
Mấy ngày , Lưu Như Ty từ dẫn về một cô nương gương mặt giống đến năm phần, đó liền lớn tiếng xúi phụ nhận nàng dưỡng nữ.
Mà hành vi, cử chỉ của Lý Diên Huyên giống Lưu Như Ty đến mấy phần.
Ta đại khái đoán dụng tâm của Lưu Như Ty —
Năm xưa bà nhờ phận biểu mà câu dẫn phụ , giờ lặp chiêu cũ.
Trong đại sảnh, gia nhân to bản danh sách sính lễ do Vương phủ chuẩn .
Từng đoàn nối tiếp khiêng hòm rương bước từ cổng lớn.
Từ các hộp ngọc, rương trang sức, đến sổ đỏ nhà đất vàng thỏi, thứ gì .
Phụ đến hai mắt lộ vẻ tham lam, nước miếng suýt nữa chảy xuống, xoa tay liên tục.
Danh sách sính lễ dày cộm.
Phụ đến ngậm miệng nổi:
“Vương gia cũng thật là quá khách khí , tiểu nữ sợ là chẳng gánh nổi món hậu lễ thế .”
Thẩm Ngọc Hạc khẽ bật :
“Lâm đại nhân cần lo, những sính lễ , Bản vương chỉ sợ sẽ khiến Ngọc Khanh chịu thiệt thôi.”
Đến khi gia nhân đến dòng cuối cùng, sắc mặt phụ lập tức đại biến.
Chỉ vì câu cuối cùng: Toàn bộ sính lễ đều thuộc về Linh Ngọc Khanh, Lâm phủ phân nửa đồng.
Phụ trừng mắt:
“Vương gia đây là ý gì?! Triều từ xưa đến nay từng cái lý như !”
Thẩm Ngọc Hạc ung dung đáp:
“Bản vương đặc biệt bẩm tấu rõ ràng với Hoàng .”
Phụ run tay mở thánh chỉ, quả nhiên câu cuối lời phê tay của Thẩm Ngọc Hạc.
Nhiều sính lễ như thế, mà phần nào rơi trong phủ.
Phụ thở dốc, chỉ thấy bỡn cợt một trận trò.
Lưu Như Ty lập tức phản ứng, kéo Lý Diên Huyên cùng quỳ xuống.
Bà dập đầu cái “bốp” vang dội:
“Vương gia một mảnh chân tình với Ngọc Khanh thật khiến cảm động!
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Chỉ là tiểu nữ năm xưa rơi xuống nước, đại phu thể tổn thương, khó thụ thai. Mà Vương gia phận cao quý, thấy dưỡng nữ của thể khỏe mạnh, cũng chỉ mong Vương gia thương xót.”
Nghe , sắc mặt lập tức trắng bệch.
Mùa Đông năm từng rơi xuống nước, đúng là đại phu từng như thế.
Lý Diên Huyên vội hùa theo:
“Tỷ tỷ thể yếu, chỉ mong san sẻ lo toan tỷ tỷ, tuyệt hai lòng.”