Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 449: Hoàn chính văn

Cập nhật lúc: 2025-10-17 11:21:00
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hoành nở nụ , cẩn thận lấy chiếc nhẫn , từ từ đeo ngón áp út cho cô, cuối cùng, cúi đầu, âu yếm hôn nhẹ một cái lên mu bàn tay cô.

Hứa Thanh Vi chiếc nhẫn, đầu ngón tay khẽ cụp , khi Cố Hoành lên, trong tiếng hò reo của tất cả , cô ngẩng đầu lên, với câu còn dang dở: “Lời … là cho Hứa Thanh Vi năm 22 tuổi.”

Hứa Thanh Vi Cố Hoành, cố gắng giữ nụ môi, nước mắt lã chã rơi, nụ của cô càng lúc càng nở rộ.

“Hứa Thanh Vi năm 22 tuổi gả cho Cố Hoành, đường cũng nghĩ đến, ăn cơm cũng nghĩ đến, ngủ cũng nghĩ đến, giờ nào phút nào cũng nghĩ đến, kết hôn, cô chỉ gả cho Cố Hoành thôi.”

“Giờ đây, cô toại nguyện , Cố Hoành cầu hôn cô bằng nghi thức lãng mạn như trong phim, như trong tưởng tượng của cô còn với cô ba tiếng yêu em mà cô mong chờ nhất.”

“Cố Hoành, Hứa Thanh Vi 22 tuổi yếu ớt, nhút nhát, tính toán thiệt hơn, thấp thỏm yên, lo lắng sợ sệt với rằng.”

Hứa Thanh Vi bước lên hai bước, giọng của cô run rẩy nhưng những lời thốt vẫn vô cùng rõ rệt: “Cố Hoành, em yêu .”

Nói xong, Hứa Thanh Vi liếc chiếc nhẫn tay, cô đưa tay lên, chiếc nhẫn từ từ tháo , cô đặt trong lòng bàn tay, giờ lên mặt Cố Hoành.

“Hứa Thanh Vi của hiện tại, gả cho nữa .”

Hứa Thanh Vi của hiện tại yêu bản hơn.

Hứa Thanh Vi của hiện tại với bản nữa.

Cố Hoành hề cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn khẽ , ánh mắt bi thương dịu dàng của cô, nhẹ nhàng gật đầu, giọng cũng nhẹ nhàng: “Ừ, .”

Ngón tay của đặt lên lòng bàn tay Hứa Thanh Vi, khẽ, lấy chiếc nhẫn về, ngay đó, hai cánh tay ôm chặt lấy cô.

Lực của mạnh, ôm chặt đến mức giống như cả cô hòa tan với , ghé tai cô khẽ thì thầm: “Bất luận em ở , cũng chăm sóc cho bản nhé.”

Lúc Cố Hoành buông Hứa Thanh Vi , hai tay đặt lên vai cô, xoay cô một vòng, để cô từ mặt chuyển thành lưng .

“Hứa Thanh Vi, em .”

Hứa Thanh Vi cúi đầu, một cái, cô đầu, chỉ : “Tạm biệt, Cố Hoành.”

Giống như năm đó.

Người đàn ông nắm chặt chiếc nhẫn, trất chân một chỗ, ánh mắt theo yêu dần dần rời xa .

Từ Soái kìm lòng, xông lên nắm lấy tay của Cố Hoành, định đẩy lên phía : “Cố Hoành, đuổi theo ? Cứ như để Hứa Thanh Vi mất ? Chẳng đến đây để giữ chân cô ?”

Trợ lý Lâm cũng nghĩ nhiều, lao đến theo: “Cố tổng còn đuổi theo sẽ kịp , mau đuổi theo … cô Hứa thể sẽ nữa .”

Cố Hoành gì, vẫn im tại chỗ, theo Hứa Thanh Vi xa dần, cho đến khi cô biến mất khỏi tầm mắt .

Những tổn thương sẽ vì mấy câu tỉnh ngộ mà biến mất, tư cách yêu cầu Hứa Thanh Vi cứ mãi ở đó chờ , càng tư cách bắt cô mỉm chấp nhận lời xin của .

Người trân trọng thì sẽ trả giá.

Đây… là cái giá mà trả.

Trợ lý Lâm những phóng viên đang ngừng chụp ảnh, bỗng nhiên hiểu , Cố tổng gọi những phóng viên đến, căn bản để chứng kiến màn cầu hôn thành công mà để chứng kiến cầu hôn thất bại, năm xưa hủy hôn khiến Hứa Thanh Vi chê nên dùng cách để khiến bản cũng trở thành đối tượng chế giễu, những tổn thương mà gây cho cô, sẽ từng cái một lên .

Máy bay biến mất làn mây, Hứa Thanh Vi lau nước mắt má, nhắm mắt .

Tạm biệt, Hứa Thanh Vi 22 tuổi.

Tạm biệt, Cố Hoành.

Một năm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-449-hoan-chinh-van.html.]

Hứa Thanh Vi kết thúc một đợt kháng nghị, chỗ ở, mệt đến mức xụi lơ ghế sofa, ngay cả một ngón tay cũng động đậy.

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Cô lờ nhưng nó cứ vang liên tục, giống như máy thì chịu thôi. Cô gào lên một tiếng, đưa tay tìm tòi trong túi xách, lấy điện thoại , xem gọi tới, thở dài.

Sau đó, cô chịu thua bắt máy: “Thuần Thuần đại tiểu thư, xin hỏi việc gì?”

Tiêu Thuần lời thừa thãi, thẳng vấn đề: “Tháng kết hôn.”

Hứa Thanh Vi: “Chúc mừng, chúc mừng, nhất định sẽ bỏ thật nhiều tiền mừng.”

Tiêu Thuần: “Ai cần tiền mừng của ! Chị đây mà thiếu tiền ? Mình thiếu phù dâu là đấy, định về tiễn lấy chồng ?”

Hứa Thanh Vi: “Thuần Thuần, đến lúc đó mở live, nhất định sẽ chầu chực xem hết bộ quá trình, tiễn bạn yêu của lấy chồng.”

Tiêu Thuần: “Cậu thôi , mà bảo là bạn bè , chị em , những lúc quan trọng nhất trong cuộc đời đều đến, tuyệt giao một phút!”

Hứa Thanh Vi khỏi khẽ: “Cũng sắp mà cứ như trẻ con .”

“Hừ, vẫn còn là một đứa trẻ con, còn để . Tất cả là tại tên Từ Soái khốn kiếp đó vì kết hôn mà sử dụng thủ đoạn hèn hạ, chọc thủng bao! Thế mà thật sự trúng chiêu, tức quá mà! Không , đợi một lúc, đạp mấy cái tiếp!”

Đợi Tiêu Thuần , Hứa Thanh Vi hỏi: “Cậu sống ? Hạnh phúc ?”

Giọng của Tiêu Thuần trở nên nghiêm túc hẳn: “Tiểu Thanh Vi, sống , hạnh phúc còn thì ? Một năm qua theo tổ chức tình nguyện gì của chạy đó đây, bảo vệ chính nghĩa, mệt ?”

Đáy mắt Hứa Thanh Vi nhuốm một tầng ấm áp: “Làm chuyện thích, còn thể giúp đỡ khác, mệt. Thuần Thuần, ? Một năm mới cảm thấy là Hứa Thanh Vi, chỉ là Hứa Thanh Vi mà thôi. Cuối cùng cũng thể sống cuộc sống của , sống , hạnh phúc.”

“Vậy thì .” giọng của Tiêu Thuần khàn. Cô do dự một lúc, cuối cùng vẫn : “Tuần thăm ông, tinh thần ông , m.a.n.g t.h.a.i còn vui, đợi đứa chắt nuôi đời. Còn nữa, Cố Hoành dùng sáu tháng để nhổ tận gốc thế lực của Tả Thị khỏi Tập đoàn Cố Thị. Tả tổng là vụ t.a.i n.ạ.n của bố Cố Hoành năm xưa, ông mâu thuẫn với bố nên mới tìm cách xóa sổ Cố Thị. Ba tháng , Cố Hoành thu thập tất cả bằng chứng phạm tội của ông , tống ông tù. Mẹ đồng ý tòa chứng.”

“Hiện nay, Tập đoàn Tả Thị do Tả An và Tả Tư cùng quản lý. Nghe Từ Soái , Tả tổng rớt đài, ngoại trừ Cố Hoành tay, hai con của ông cũng giúp một phần sức, ác giả ác báo.”

Hứa Thanh Vi im lặng lắng , lúc mới đáp : “Mây tan mưa tạnh, mặt trời xuất hiện trở , quá.”

, một tháng , Cố Hoành từ chức Tổng giám đốc, bây giờ Tập đoàn Cố Thị giao cho đại diện doanh nghiệp quản lý, đó ...”

Ngày hôm .

Hứa Thanh Vi bước cửa trung tâm tình nguyện, Mộng Mộng trợ lý của trung tâm dùng tốc độ chạy nhanh một trăm mét chạy đến mặt cô, hai má đỏ bừng, vô cùng phấn khởi : “Chị Thanh Vi, hôm nay trung tâm chúng một tình nguyện viên mới đến, trai. Vẻ ngoài hảo, vai rộng eo thon, chân dài, hơn nữa còn là một luật sư. A, em c.h.ế.t mất!”

“...”

giây , Mộng Mộng tỏ buồn rười rượi: “ mà… hình như kết hôn , ngón áp út đeo nhẫn.”

“...”

“Thôi bỏ , chúng ngắm vẻ ngoài thôi là , ngày nào cũng gương mặt trai đó, việc cũng sung sức nhỉ? Đi thôi, em dẫn chị trong chào hỏi. Sếp , sẽ là cộng sự của chị, hai một bài phê phán khác, một phụ trách thu dọn cục diện hỗn loạn!”

Hứa Thanh Vi phòng họp.

Ánh mặt trời chiếu qua song cửa sổ, trong khí như vầng sáng nho nhỏ lững lờ trôi. Anh lưng về phía cửa, cả tắm trong ánh nắng, nơi đó tựa như một bức tranh.

Nghe tiếng động, chậm rãi , đôi mắt đen láy dừng Hứa Thanh Vi, khóe môi khẽ cong lên.

Hứa Thanh Vi thấy nhấc chân, ngược ánh sáng về phía cô. Ánh mặt trời tạo thành một đường viền màu vàng quanh , giống như trong giấc mơ. Cho đến khi mặt cô, chìa tay , giọng trầm thấp êm tai vang lên.

“Hứa Thanh Vi của tuổi hai mươi sáu, chào em, là Cố Hoành, luật sư riêng của em.”

Hoàn chính văn!

Loading...