Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-10-17 02:31:58
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy chữ đơn giản nhưng khiến cảm thấy nặng nề hiểu vì .

Khác với yêu thầm trong mờ mịt , nhiều sự đè nén và khó hiểu hơn. Cô bắt đầu tự kiểm điểm, phủ nhận , gì cũng cẩn thận, sợ sơ suất sai, sai điều gì thì sẽ chán ghét.

Cộng thêm thời gian đó bố luôn thúc giục Hứa Thanh Vi mau chóng nhắc chuyện kết hôn với Cố Hoành.

Trong bao nhiêu cảm xúc hỗn loạn, Hứa Thanh Vi đưa quyết định sai lầm nhất cũng khiến cô hối hận nhất trong cuộc đời , cô mượn rượu… chủ động hôn

Hai suôn sẻ thuận lợi khiến Hứa Thanh Vi nghĩ rằng đám cưới cũng thể tổ chức thuận lợi. Hai thể kết hôn thì thể hạnh phúc ở bên , bạc đầu răng long.

Trang nhật ký cuối cùng, lẽ là Hứa Thanh Vi nhận điện thoại trợ lý Lâm gọi tới, chuyện Cố Hoành hủy hôn.

Hứa Thanh Vi : [Mình cứ ngỡ chuyện tình của chúng phụ gặp gỡ, hứa hẹn tương lai.

Có lẽ từ đầu tới cuối đều chỉ là cứ ngỡ, Cố Hoành từng thích, hóa thật sự thích .

Tình yêu là chuyện của hai , những gì trải qua chỉ là một chuyện tình đơn phương dài dằng dặc nực còn tự cho là đúng.]

Những dòng chữ dấu vết nước thấm qua, nhòe . Cố Hoành nhẹ nhàng vuốt v3 hàng chữ, trong đầu hiện lên hình ảnh Hứa Thanh Vi cúi đầu, rơi nước mắt. Vết thương nơi n.g.ự.c như con kiến gặm nhấm, đau đến mức đột nhiên cúi gập xuống.

Cùng lúc đó, đầu cũng bắt đầu đau như nứt , mồ hôi lạnh ngừng toát trán. Anh rên lên khe khẽ, tay dùng sức đỡ lấy trán.

Cuốn nhật ký trong tay giữ nổi nữa, rơi bộp xuống đất. Hai đầu gối vô lực quỵ xuống, cơn đau nơi tim và nơi đầu cùng lúc dâng lên. Trước mắt tối sầm, cơn buồn nôn trào dâng, kìm mà run rẩy dữ dội.

Có thứ gì đó cuối cùng cũng phá bỏ xiềng xích, ngừng tràn trong đầu . Từng mảnh vụn bắt đầu ghép , đầu tiên là trở thành một bức tranh, đó là trở thành một video, cuối cùng giống như một bản điện ảnh, lượt lướt qua mắt .

Nội dung mà trong cuốn nhật ký biến thành hiện thực, hình ảnh liên quan đến Hứa Thanh Vi từ trống rỗng đến mơ hồ, đó từ mơ hồ trở nên rõ ràng, mỗi phút mỗi giây, mỗi giờ mỗi khắc, ký ức từng chút một.

Bà Hứa lên tầng mời Cố Hoành xuống ăn sáng, lúc đến cửa phòng thì thấy đang quỳ đất, hai tay ôm đầu, cả run rẩy, vẻ vô cùng đau đớn, bà sợ đến mức lảo đảo suýt ngã.

Sợ xảy chuyện gì, bà Hứa cố nén nỗi sợ hãi, vội vàng bước tới, hỏi han đầy lo lắng: “Cố Hoành, cháu ? Không thoải mái ?”

giơ tay định đỡ Cố Hoành nhưng hất : “Ra ngoài.”

Giọng trầm khàn, lẫn chút đau đớn khổ sở nhưng lạnh lùng và oán hận nhiều hơn…

Tuy bà Hứa yên tâm nhưng bà còn sợ Cố Hoành hơn, giờ vẫn luôn tỏ vẻ tôn trọng đối với bà nhưng lúc , bà mơ hồ cảm nhận sự nguy hiểm đang ập đến.

“Ừm, bác… bác ở ngay bên ngoài, nếu cháu cần thì… thì gọi bác nhé...”

Ấp a ấp úng xong câu , bà xoay , nhanh chân bước khỏi phòng.

Cố Hoành đau khổ nhắm mắt , nhớ tất cả chuyện, bất kể là ba năm ba năm , mỗi chi tiết, mỗi cảnh tượng đều hiện về rành rành trong đầu .

Anh vẫn trong tư thế quỳ, cúi xuống, cầm quyển sổ lên. Bàn tay run rẩy dữ dội, thể tiếp tục lật xem nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-446.html.]

Khi Hứa Thanh Vi đỡ nhát d.a.o , bắt đầu với cô, tiếp tục cuộc hôn nhân của bọn họ nên buông bỏ vướng mắc trong lòng từ ba năm , cũng còn xoắn xuýt vì chuyện đó nữa.

lúc mới khốn nạn đến mức nào, phụ tình yêu lớn lao của Hứa Thanh Vi dành cho đến mức nào.

Tình cảm của Hứa Thanh Vi là trò , mới là trò thực sự.

Cố Hoành bất lực ngã xuống đất, dựa lưng bàn việc, ánh mắt lướt qua những dòng chữ . Mỗi con chữ như hóa thành hàng nghìn hàng vạn mũi kim nhỏ, đ.â.m tim khiến đau đến mức cả như nổ tung.

nỗi đau của bằng một phần vạn nỗi đau Hứa Thanh Vi từng chịu đựng…

Bà Hứa mãi xuống, ông Hứa gọi điện thoại xong cũng lên, thấy bà đang chần chừ ngoài cửa, vẻ mặt thấp thỏm bất an, ông nhíu mày: “Sao bà đây?”

Bà Hứa kể tình hình, như tóm cọng rơm cứu mạng, hỏi: “Lúc nào thì Thanh Vi về? Chờ nó về thì bảo nó ứng phó với Cố Hoành, nếu Cố Hoành mà nổi giận, gây rắc rối cho chúng thì chúng xử lý .”

Nói đến chuyện , ông Hứa phiền muộn: “Điện thoại của nó tắt suốt, gọi mấy , cũng mất , thật là!”

“Cái gì?” bà Hứa cuống đến mức giậm chân: “Vậy bây giờ? Dáng vẻ của Cố Hoành như nuốt sống , chọc .”

Ông Hứa cũng hồn bay phách lạc, bọn họ quen đẩy Hứa Thanh Vi , lửa giận của Cố Hoành ngăn cản chịu đựng, sẽ lan đến bọn họ. Lần tìm thấy , ông cũng khỏi oán thán: “Chắc chắn liên quan đến nó, nó cũng thật là, đang yên đang lành tắt máy gì chứ? Trước đó lấy lòng Cố Hoành, bây giờ khiến vui còn liên lụy đến cả chúng nữa.”

Ông dứt lời, liền thấy trong phòng vang lên một tiếng động lớn khiến tim ông suýt thì ngừng đập.

Ông Hứa vô thức trong, chỉ thấy Cố Hoành sải bước , mang theo sát khí khiến bất giác sợ hãi, ông khỏi lùi .

một tay Cố Hoành túm lấy cổ áo ông , nhấc cả ông lên. Mũi chân thể chạm đất, cổ cổ áo siết chặt khiến việc hít thở của ông dần trở nên khó khăn.

“Các ông… các ông tư cách gì bố của Thanh Vi chứ?” Cố Hoành gần như rít từng chữ qua kẽ răng.

Ông bà Hứa dọa cho đờ đẫn, thực sự hề nghĩ rằng sẽ tay. Ông Hứa giãy giụa theo bản năng, cầu xin: “Cố Hoành, bác… thở nổi nữa , thả… thả .”

Bà Hứa chần chừ một lúc, thấy khuôn mặt chồng đỏ bừng lên, dáng vẻ vô cùng khổ sở, cũng vội vàng cầu xin: “Cố Hoành, chuyện gì thì từ từ , cháu thả ông Hứa … Bác xin cháu đấy...”

Cố Hoành vẫn bất động, bàn tay càng ngày càng siết chặt, gân xanh mu bàn tay nổi lên. Lúc ở trong phòng, đ.ấ.m mạnh một quyền giá sách nên trầy da rướm máu. Lúc , do dùng sức quá mức, miệng vết thương rách toạc, m.á.u càng rỉ .

Đôi mắt đỏ ngầu, đầy hung dữ, thậm chí còn sát khí chút che giấu, chẳng khác nào Tu La bò từ địa ngục.

Thấy sắc mặt ông Hứa chuyển từ màu đỏ sang màu tím, bà Hứa cũng quan tâm nhiều nữa, giơ tay bấu lấy tay Cố Hoành, : “Cố Hoành, gì ông Hứa cũng là bố của Thanh Vi, cháu định lấy mạng ông thật … Mau buông !”

Bố…

Chữ dường như cuối cùng cũng khiến Cố Hoành tỉnh táo , đảo tròng mắt cứng ngắc, đáy mắt vẫn còn sự khát m.á.u nhưng ngón tay buông lỏng .

Ông Hứa trượt ngã xuống đất, ôm cổ ho khù khụ, bà Hứa lao tới bên cạnh ông : “Ông chứ?”

Loading...