Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 436
Cập nhật lúc: 2025-10-16 02:58:09
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ trong lòng bố, ông sẽ nghiêng về bất cứ nào, ông chỉ cô và Tả An tranh đấu đến cùng.
Đối với ông mà , ai thắng cũng , dù đều dựa bản lĩnh của mỗi .
Tả An tin lầm Hứa Thanh Vi, dẫn đến chức tổng giám đốc vụt mất tầm tay, thậm chí ngay cả một nửa cổ phần trong tay cũng tặng cho Hứa Thanh Vi. Hành vi chọc giận ông Tả.
Tả An mất thế, đương nhiên sẽ trở thành cơ hội của cô .
Không còn Cố Hoành, cô sẽ tạo một Cố Hoành khác. Lúc đó, bố gửi đến cho cô “kẻ giả mạo” đó.
Lần đầu cô gặp đó, đó cửa sổ lưng về phía cô , gì. Cô suýt chút nữa cho rằng đó là Cố Hoành, rằng sống .
Đợi đến khi , ngẩng đầu cô , trái tim đập điên cuồng của cô mới khôi phục bình tĩnh.
Anh Cố Hoành.
Cố Hoành c.h.ế.t.
, đàn ông mắt cũng thể trở thành Cố Hoành.
Cô cần cổ phần trong tay Cố Hoành, cần trở thành bà Cố, cần một lý do danh chính ngôn thuận để tiếp quản Tập đoàn Cố Thị.
Bên cạnh đó cũng để khác tin rằng Cố Hoành vẫn còn sống, cách đơn giản nhất là… bảo lãnh cho Hứa Thanh Vi lúc tự thú, bắt tạm giam.
Dù thế nào, Cố Hoành “thật” cũng sẽ bỏ rơi Hứa Thanh Vi, dù cho bọn họ ly hôn.
Mọi chuyện đều theo kế hoạch của cô , mỗi một bước cô đều tính toán rõ ràng, để sai, rốt cuộc… rốt cuộc vấn đề ở ?
“Cô Tả, đến bây giờ cô vẫn hỏi câu hỏi ngu xuẩn ? Người của Tả Thị các cô não chỉ để cho thấy đầu to ?”
“Cô Tả!” Hai từ như sét đ.á.n.h ngang tai.
Từ khi nào mà Cố Hoành gọi cô một cách khách sáo như chứ? Hơn nữa, còn bao giờ dùng giọng châm biếm như .
Từ lúc bọn họ gặp , quyết định hợp tác thì đều im lặng. Có thể lên tiếng sẽ lên tiếng khiến khác thật sự đoán gì.
Trước mặt cô luôn tỏ điềm đạm, mang phong cách của một quý ông. Thế nhưng đàn ông mặt … dù hình dáng vẫn là Cố Hoành nhưng cách chuyện thì còn giống nữa. Giọng của chứa đựng sự ngạo mạn.
“Cố Hoành… … gọi là cô Tả ?” Tả Tư vô thức hỏi.
Dù khi “ c.h.ế.t” thì việc hợp tác giữa họ vẫn vô cùng vui vẻ và ăn ý.
Cố Hoành khẽ ngẩng đầu, hình như cũng cảm thấy gọi thế đúng lắm bèn gật đầu, sửa : “Dì Tả”
“...”
“Cái gì?”
Cố Hoành mất kiên nhẫn: “Dì Tả, dì chỉ tuổi cao mà còn lãng tai hả?”
Tả Tư sốc , cô cảm giác như đang mơ.
Cố Hoành hứng thú giải thích nhiều, cũng cần giải thích. Anh chỉ gọi điện thoại nội bộ. Vừa máy dặn dò: “Trợ lý Lâm, thể .”
Vài giây , trợ lý Lâm đẩy cửa bước . Anh cầm một bản hợp đồng trong tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-436.html.]
Đầu tiên chào hỏi Cố Hoành. Cố Hoành gật đầu: “Anh chuyện , nhanh một chút, còn thăm ông nữa.” đồng hồ, bộ dạng như lãng phí thời gian thêm với Tả Tư.
Trợ lý Lâm cất bước tới mặt Tả Tư, đưa hợp đồng và : “Cô Tả, đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Cố tổng mua cổ phần của tập đoàn Cố Thị trong tay cô, giá cả chắc chắn sẽ khiến cô hài lòng. Cô xem, nếu vấn đề gì thì ký đây nhé. Ừm. Hơi vội cô ạ.”
Tả Tư sững sờ trợ lý Lâm Cố Hoành. Cô nhắm mắt, hít một thật sâu, cố gắng đè sự hoang mang và tức giận xuống.
Cô tỏ vẻ lạnh lùng, nhếch miệng : “Anh dựa cái gì mà cho rằng sẽ bán cổ phần?”
Hơn nữa Cố Hoành ở ngay mặt cô mà cử trợ lý chuyện là ý gì. Anh khinh thường cô ? Cho rằng cô xứng để chuyện?
Cố Hoành lấy điện thoại , là nhắn tin với nhưng căn bản thèm để ý tới sắc mặt tái mét của Tả Tư.
Trợ lý Lâm tít mắt tiếp: “Cô Tả, lẽ nào cô vẫn hi vọng bố hả? Nếu như để Tả tổng con đường mà ông dọn sẵn cho cô đổi, ảnh hưởng tới tương lai của ông thì cô cho rằng cô vẫn còn địa vị trong Tả Thị chắc?”
“Đương nhiên, nếu như cô tin rằng tình cảm giữa hai bố con thể khiến ông bao dung hơn đối với thất bại của thì cô thể ký hợp đồng. Tới khi đó, bố cô lấy cổ phiếu thì cô đến một đồng cũng . Và địa vị thì cũng mất”
“Nếu là cô thì sẽ điều hơn, lấy tiền và còn giữ mối quan hệ với Cố tổng nữa. Như hơn ?”
Tả Tư càng lúc trông càng khó coi. Cô thể phản bác gì. Hoặc là cô ký tên lấy tiền, hoặc là gì hết.
Sau khi Tả Tư ký xong bèn vứt hợp đồng xuống ngay mặt Cố Hoành. Cố Hoành ngước mắt lên và hỏi: “Còn ai nữa?”
Trợ lý Lâm mấp máy môi: “Cô… Hứa...”
Cố Hoành đang lướt điện thoại bỗng khựng : “Người vợ mà ông nội chọn?”
Nghe thấy mấy từ vợ , trợ lý Lâm cảm thấy căng da đầu. Anh hít một thật sâu, kiên nhẫn nhắc nhở : “Cố tổng, Hứa Thanh Vi đúng là từng là vợ của đấy.”
Cố Hoành bận tâm lắm, gõ nhẹ tay lên bàn, đó thu tay về, dậy, cầm áo khoác vắt lên vai và ngoài.
Anh sải bước, nhiệm vụ: “Bất kể phận của cô là gì thì cũng là liên quan. Anh hẹn cô và mau chóng cho ký hợp đồng .”
Trợ lý Lâm há hốc miệng. Nhiìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Cố Hoành, đang định gì đó nhưng thôi.
Cuối cùng, lên tiếng: “Vâng Cố tổng, sẽ xử lý.”
Lúc trợ lý Lâm gọi điện, Hứa Thanh Vi đang chuẩn mua café ở Starbuck.
Xếp hàng phía cô là hai cô nữ sinh. Bọn họ đang sôi nổi thảo luận về một nam minh tinh gần đây đang hot ở mạng. Họ khen ngợi ngớt, nào là trai nhất trong vũ trụ , khuôn mặt thì đúng vẻ thiên tài.
Cô gái thứ nhất: “Anh của chúng đúng là vô đối gian. Mình thể nào lôi bản khỏi việc yêu nữa .”
Cô gái thứ hai: “Anh chúng chỉ trai mà kỹ năng diễn xuất cũng đỉnh nữa, đúng là yêu lý tưởng.”
Hứa Thanh Vi một lúc thì đưa một kết luận, thứ mà bọn họ yêu là khuôn mặt trai! Mặc dù nông cạn… nhưng lẽ tất cả đều nông cạn như thế!
Nếu mà về trai thì trong những đàn ông cô … thể nào tránh Cố Hoành. Trong đầu cô lập tức hiện khuôn mặt .
Bỗng nhiên, tiếng điện thoại kéo ý thức cô trở thực tế. Cô cầm điện thoại lên, liếc màn hình và khẽ nhướn mày. Sau đó cô mở khóa, máy.
Trợ lý Lâm vẫn với cô bằng giọng vô cùng khách sáo: “Cô Hứa, cô thời gian ? thể hẹn gặp ?”
Đang tới lượt Hứa Thanh Vi gọi món, cô để tâm lắm tới lời của trợ lý Lâm mà chỉ với nhân viên order: “Cho một ly Latte, ly lớn.”
Là trợ lý một của Cố Hoành, trợ lý Lâm nhạy cảm nhận nên lập tức : “Cô Hứa, giờ cô đang ở Starbuck hả? Nếu cô thấy tiện, thể tới đó, cho thời gian của một ly cafe là ”
Trước đây Hứa Thanh Vi để ý nhiều tới năng lực việc của trợ lý Lâm. Giờ xem thể giữ vững vị trí trợ lý bên cạnh Cố Hoành đúng là lý do của nó cả.