Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 426
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:22:23
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô kể cho ông , nghĩ tới chuyện gì thì kể chuyện đó. Cuối cùng, cô : “Hôm nay cháu tới, quan trọng nhất là với ông một chuyện, Cố Hoành và Tả Tư kết hôn , …”
Cô bỗng khựng , bởi vì cô thấy một ngón tay của ông cụ bắt đầu động đậy.
Đồng tử của Hứa Thanh Vi khẽ co . Cô chớp mắt, chăm chăm ngón tay như sợ gặp ảo giác. Thậm chí cô còn nín thở.
Cho tới khi ngón tay của ông cử động một nữa.
Là thật …
Hứa Thanh Vi hình mất vài giây mới dậy. Cô đưa tay tới đầu giường, ấn nút gọi.
Cô Lâm là đầu tiên lao . Khuôn mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng vì sợ ông cụ xảy chuyện gì. Cô lao như bay tới bên giường, vội vàng hỏi: “Sao thế? Ông xảy chuyện gì ?”
Khi cô thấy ông cụ vẫn yên giường thì mới thở phào và qua Hứa Thanh Vi.
Hứa Thanh Vi run rẩy, đôi mắt trợn tròn cô Lâm. Cô chậm rãi từng từ: “Chị Lâm… , em thấy ông cử động ngón tay .”
Cô Lâm cũng là rõ là dám tin mà chỉ hỏi ngược : “Cái gì?”
“Tay của ông cử động , nãy chính em thấy.”
Cô Lâm lập tức bụm miệng, hai mắt mở to giống như hóa đá.
Bác sĩ và trợ lý cũng bước . Hứa Thanh Vi vội vàng kể tình hình cho họ, đó Thanh Vi kéo cô Lâm qua một bên, để cho bác sĩ kiểm tra.
Ông cụ Cố rơi tình trạng hôn mê mấy tháng , hề dấu hiệu khởi khắc. Nếu như máy móc và thiết hỗ trợ thì sớm cầm cự nổi. Mọi bắt đầu chấp nhận sự thật, rằng ông sẽ thể tỉnh nữa.
Thật ngờ… chuyện thể đổi.
Cô Lâm hai mắt đỏ hoe. Mặc dù bác sĩ còn đang kiểm tra, đưa kết luận nhưng lúc cô kìm nước mắt nữa .
Hứa Thanh Vi nắm c.h.ặ.t t.a.y cô để an ủi. Đồng thời cô cũng cảm thấy căng thẳng vô cùng.
Nếu như ông cụ thể tỉnh thì thật sự đúng là chuyện vui nhất lúc .
Mười mấy phút bác sĩ kiểm tra mà dài như cả thế kỷ. Họ kiểm tra xong bèn qua Hứa Thanh Vi.
Hứa Thanh Vi như sắp ngừng thở. Cô khẽ hỏi: “Thế nào bác sĩ, ông thể tỉnh ?”
Vị bác sĩ mỉm : “Ông cụ Cố hình như bắt đầu cảm giác với sự việc của thế giới bên ngoài . Đây là tín hiệu , loại trừ khả năng ông thể tỉnh .”
Cô Lâm nhịn nữa, bèn hỏi: “Vậy nghĩa là… khả năng ông chủ sẽ tỉnh bác sĩ?”
Bác sĩ gật đầu: “Trước mắt thì tình hình lạc quan. Ý chí của ông cụ mạnh mẽ. khuyên, những của ông thể chuyện với ông nhiều hơn để khích lệ, động viên ông. Như sẽ ích cho việc giúp ông cụ tỉnh nhanh hơn.”
“Tốt quá … quá .” cô Lâm rơi nước mắt.
Cô qua cầm tay Hứa Thanh Vi: “Cô Hứa, cô thấy . Ông cụ khả năng sẽ tỉnh . Ông sẽ tỉnh . Nhất định là như .”
“Ừm, em thấy .” Hứa Thanh Vi cũng rưng rưng nước mắt.
“Ông cụ nhất định sẽ tỉnh .”
Sau khi bác sĩ rời , cô Lâm lau cho ông cụ thủ thỉ. Hứa Thanh Vi bước tới bên cửa sổ, bầu trời cao vời vợi. Cô do dự một hồi đó lấy điện thoại ấn .
Bên khi máy, Hứa Thanh Vi bèn hàn huyên vài câu rôi chủ đề chính: “Darling, việc cần darling giúp đây.”
Thanh Vi tắt máy, giường bệnh. Cô ông cụ cô Lâm: “Chị Lâm, em đây. Lần em tới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-426.html.]
Cô Lâm tỏ nỡ: “Cô Hứa, cô ở chút nữa với ông cụ ? Bác sĩ cũng . Nếu như những quen thể trò chuyện nhiều hơn thì thể khích lệ ông cụ. Vừa khi cô chuyện với ông, ông mới phản ứng đó thôi! nghĩ, là cô trò chuyện thêm, chừng ông cụ thể nhanh chóng tỉnh .”
Nhìn ánh mắt của cô Lâm cứ như đang nghĩ rằng Hứa Thanh Vi mà thì sẽ trở nữa .
Hứa Thanh Vi vội vàng : “Chị Lâm, chị yên tâm. Giờ em rảnh, mỗi ngày em đều đến với ông. Chỉ điều tối nay em hẹn với Tiêu Thuần nên giờ .”
“Hóa là … Cô hẹn với cô Tiêu Thuần đấy hả.” cô Lâm lắp bắp bỗng thở phào: “Vậy thì . Thôi phiền cô nữa. Lần cô và cô Tiêu Thuần cũng tới thăm ông cụ nhé. Ông cụ thương cô Tiêu Thuần lắm. Nếu như cả cô đến thì chắc chắn ông cụ sẽ vui.”
Thấy cô Lâm câu nào cũng nhắc tới ông cụ thì Hứa Thanh Vi khỏi bật .
Những khác cô thể tin nhưng với gia đình cô Lâm thì thể. Nếu … Cố Hoành sắp xếp họ chăm sóc ông cụ khi ông hôn mê.
Đây chính là hậu phương mà tin tưởng nhất.
Hứa Thanh Vi cổng bệnh viện, đợi tầm 5 phút thì Tiêu Thuần lái xe tới. Cô mở cửa xe, và thắt dây an .
“Muốn ăn gì nào?” Tiêu Thuần xoay vô lăng hỏi.
Hứa Thanh Vi chăm chăm: “Đồ Âu , thanh đạm chút, nếu … lát nữa sẽ bốc hỏa mất.”
“Cậu là ý gì?”
Hứa Thanh Vi chỉ , gì. Cô lấy điện thoại tìm một vài nhà hàng Âu review , đó nhập google map: “Tới đây nào. Xuất phát.”
Nhà hàng ăn xa nhưng do đang giờ cao điểm nên mất nửa tiếng mới tới nơi.
Hai khoác tay trong. Hứa Thanh Vi chọn một phòng kín. Nhân viên phục vụ đưa họ tới đó. Sau khi xuống thì Tiêu Thuần bắt đầu tỏ nghi ngờ.
“Hứa Thanh Vi, chuyện gì với ? Chúng hai mà còn cần phòng kín ? Làm gì mà mập mờ như xã hội đen thế?”
Hứa Thanh Vi á khẩu nhưng đó bèn gật đầu.
“Thật cũng tương tự như thế.”
“…”
Tiêu Thuần nâng tách uống một ngụm. Nghe Thanh Vi thì sặc nước, ho khù khụ.
Hứa Thanh Vi vội vàng kéo ghế xuống bên cạnh và vỗ lưng cô : “Không chứ?”
“Khụ… khụ… .” Tiêu Thuần xua tay, đặt tách xuống. Sau đó cô hít một thật sâu, chuẩn tâm lý sẵn sàng và lên tiếng: “Hứa Thanh Vi, định cướp hôn là bắt cóc Cố Hoành? Cậu , chị em như chắc chắn sẽ lên rừng xuống biển vì .”
“Haizz, thực , miệng thì là để ý nhưng thực tế thì . Cũng , cho dù Cố Hoành ly hôn với thì cũng cưới khác, đúng ? Lần cũng giúp ! Anh sống là của , c.h.ế.t cũng là ma của !”
“…”
Nếu nãy Tiêu Thuần đẩy cốc xa thì lúc Hứa Thanh Vi kích động cầm cốc hất mặt cô , để cô tỉnh táo .
Hứa Thanh Vi cầm ấm lên, tự rót cho một cốc, khi uống cạn, cô kìm chế lửa giận đang phừng phừng, lên tiếng: “Không như nghĩ .”
Cướp hôn tồn tại, bắt cóc càng .
“Hả?” Tiêu Thuần sửng sốt mấy giây, vẻ mặt bỗng sợ hãi, xung quanh mấy cái, khi chắc chắn trong phòng bao ai, cô mới ghé gần tai Hứa Thanh Vi, nhỏ giọng : “Lẽ nào… tuyệt tình hơn, g.i.ế.c luôn Cố Hoành?”
Cô động tác lấy d.a.o cắt cổ.
Hứa Thanh Vi hít sâu một , cũng may cô uống hết trong tay, nếu cô thực sự hất mặt cô .
Thôi , cô cứ thẳng cho nhanh.