Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 422
Cập nhật lúc: 2025-10-14 13:27:17
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Thanh Vi dần tiến gần, cô hiểu câu “mong cô đừng kích động” mà Tả Tư với cô khi nãy nghĩa là gì.
Cố Hoành giường bệnh gầy đến mức đường nét khuôn mặt chút biến dạng, sắc mặt trắng bệch, đôi môi còn chút máu, chỉ thể dựa ngũ quan mà lờ mờ nhận .
Trái tim Hứa Thanh Vi co rút, ánh mắt cũng đanh .
Tả Tư liếc cô một cái, một câu an ủi: “Cô yên tâm, vẫn c.h.ế.t còn thở thoi thóp.”
Hứa Thanh Vi im lặng một lát, hỏi: “Lúc nào thể tỉnh ?”
“Không , cô chuyện với thì chờ .”
Tả Tư xong câu , thêm: “ còn chuyện khác xử lý, cô chờ thì cứ ở đây chờ, qua phòng việc, chuyện gì thì gọi .”
Dứt lời, cô cất bước định , lúc đến cửa, cô bỗng ngoảnh Hứa Thanh Vi, ánh mắt phức tạp, đó khỏi phòng, đóng cửa .
Hứa Thanh Vi ồn đến , cô kéo ghế, bên cạnh giường, đôi mắt đen vẫn ngắm thật kĩ.
Càng ngắm cô càng nhíu mày, dường như cảm giác xa lạ khó hiểu…
…
Tin Hứa Thanh Vi bảo lãnh đưa một tiếng đến tai Tả An.
Trong phòng việc, Kiều Sở Tả An bàn việc, đang lâm trầm tư, im lặng một lát vẫn lên tiếng: “Anh Tả, nghĩ ai đang bảo vệ cô Hứa?”
Tả An nhếch môi, đáy mắt lóe lên vẻ mỉa mai, đáp mà hỏi ngược : “Cậu thử xem?”
Ngoài Cố Hoành thì thể là ai chứ?
Khi ông Tả giao đoạn video nặc danh , suy nghĩ cách bảo vệ Hứa Thanh Vi nhưng thể dùng cách quá trực tiếp, sẽ đắc tội với ông Tả. Huống hồ, Hứa Thanh Vi hề cầu cứu , cũng cần cân nhắc xem rốt cuộc nên .
Nếu cứu về một cô gái bao giờ yêu thì đáng để mạo hiểm như ?
Khi còn suy nghĩ rõ ràng thì Cố Hoành tay, hơn nữa còn dùng cách đơn giản trực tiếp như .
thấy, Cố Hoành quá là ngu xuẩn, bởi vì khi và bố nghĩ rằng c.h.ế.t thì vì Hứa Thanh Vi mà để lộ bản .
sự bất chấp của là hành động mà bao giờ .
…
Lúc chạng vạng thì Cố Hoành chậm rãi tỉnh .
Sau khi mở mắt, đảo tròng mắt cứng ngắc, chậm rãi đôi mắt trắng đen rõ ràng của Hứa Thanh Vi, đó từ từ nhếch khóe môi, giọng khàn khàn, khẽ gọi: “Hứa Thanh Vi.”
Trong lúc , còn khó khăn giơ tay lên chìa về phía Hứa Thanh Vi.
Thấy hành động của , Hứa Thanh Vi cũng vươn tay, khẽ nắm lấy bàn tay đang chìa của .
Giây phút đó, lông mày của cô khẽ nhíu.
Trước giờ Hứa Thanh Vi luôn cảm thấy giác quan thứ sáu của nhạy, nhiều đây, mỗi khi Cố Hoành bí mật cứu cô giúp cô, dù cô thấy mặt cũng mơ hồ cảm giác quen thuộc.
cũng do Cố Hoành bệnh khiến gầy đến mức cô nhất thời tìm thấy cảm giác quen thuộc, là… cảm giác của cô đối với đổi, mới dẫn đến việc rõ ràng đàn ông mắt cô vẫn như nhưng cô bất cứ cảm giác kích động gì.
Cô còn nắm lấy tay nhưng chỉ mặt gầy mà cũng gầy nhiều, dường như ngay cả ngón tay cũng gầy khiến cô tìm thấy cảm giác quen thuộc đây nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-422.html.]
Hứa Thanh Vi bất giác buông tay , môi khẽ mấp máy.
Trước khi xe đến đây, thực cô nhiều lời , nhiều câu hỏi hỏi nhưng lúc , cô chỉ thể nhỏ giọng một câu: “Vết thương của … thế nào ?”
Tuy lúc đó cầm tay cô đ.â.m , tuy chừng mực, hoặc là tránh chỗ chí mạng gì đó nhưng nhát d.a.o đó cũng đ.â.m bằng thật, còn là vị trí trái tim, chắc chắn là thương nhẹ.
“Đỡ nhiều .” Cố Hoành đáp, giọng yếu ớt.
Hứa Thanh Vi khẽ c.ắ.n môi , : “… thể xem vết thương của ?”
Cô dứt lời, Cố Hoành ho khù khụ.
“Anh chứ?” ánh mắt Hứa Thanh Vi run rẩy.
Cố Hoành ho lắc đầu, kìm một chút, : “Hứa Thanh Vi, gọi y tá giúp , đến giờ uống t.h.u.ố.c .”
Bàn tay Hứa Thanh Vi siết chặt đó nhanh chóng thả lỏng, cô gật đầu: “Được, gọi y tá cho .”
Cô mở cửa , y tá đang chờ ở ngoài, khi cô rõ tình hình, y tá vội vàng , nhanh nhẹn lấy t.h.u.ố.c cho uống…
Hứa Thanh Vi ở cuối giường, vốn định xem cần giúp gì nhưng chắc là y tá chăm sóc một thời gian, rõ tình trạng của Cố Hoành, cả quá trình vô cùng thành thạo, cũng cần đến cô.
Trong lúc Cố Hoành uống thuốc, cũng cô lấy một , dường như cô trở nên vô hình.
Uống t.h.u.ố.c xong, hình như tinh thần của còn tệ hơn, xuống, nhắm mắt, dáng vẻ nghỉ ngơi.
Y tá bước về phía Hứa Thanh Vi, nhẹ giọng : “Cô Hứa, hiện giờ sức khỏe của Cố khá kém, gắng gượng thức quá lâu, nghĩ… hôm nay thể tiếp tục chuyện với cô nữa .”
Tuy y tá uyển chuyển nhưng Hứa Thanh Vi cũng hàm ý trong đó, cô hạ lệnh đuổi khách.
Hứa Thanh Vi nhếch môi, khuôn mặt quá nhiều cảm xúc, gật đầu: “Được, .”
Cô Cố Hoành chìm giấc ngủ ở giường đó xoay rời .
Hứa Thanh Vi hỏi giúp việc phòng việc ở đó về phía đó.
Đến cửa phòng việc, cô thấy Tả Tư đang sô pha gọi điện thoại. Cô giơ tay gõ cửa, Tả Tư ngẩng lên cô, hất cằm, hiệu với cô là “ .”
Hứa Thanh Vi bước , xuống sô pha đối diện Tả Tư, cô gì, kiên nhẫn chờ cô gọi xong cuộc điện thoại.
Khoảng hơn một phút , Tả Tư kết thúc cuộc gọi, vứt điện thoại xuống bàn , vắt chéo hai chân, lười biếng dựa sô pha, nhếch môi hỏi: “Thế nào ? Dốc hết ruột gan với Cố Hoành xong ?”
Hứa Thanh Vi nhất thời gì.
Tả Tư nghiêng đầu, đ.á.n.h giá vẻ mặt của Hứa Thanh Vi, khóe môi nở nụ càng sâu hơn: “Xem … cuộc trùng phùng của cô và Cố Hoành giống như trong tưởng tượng của cô.”
Đáy mắt cô che giấu sự chế giễu: “Mối quan hệ giữa cô và Cố Hoành cũng chẳng cả.”
Câu là đáp trả cho lời mỉa mai xe.
Dường như Hứa Thanh Vi thấy, cô điềm tĩnh : “Nếu bây giờ Cố Hoành thể tỉnh thì chắc là vết thương sẽ dần hồi phục, nhưng… cơ thể trở nên yếu ớt như thế chắc là do Tả An gây nên, rốt cuộc hiện giờ sức khỏe thế nào ?”
Tả Tư thấy thế thì nhíu mày: “Không ngờ ngay cả chuyện mà Tả An cũng cho cô ? Cậu đúng là lòng với cô.”
Vẻ mặt Hứa Thanh Vi bất cứ biến hóa gì, chỉ tập trung câu hỏi của : “Trả lời .”
Tả Tư cũng để ý thái độ của Hứa Thanh Vi, trả lời đúng sự thực: “Cô cũng thấy đấy, yếu, đến giờ vẫn điều tra rốt cuộc Tả An gì với Cố Hoành, dù độc tố cũng tích tụ nhiều năm. Sau khi ông cụ Cố hôn mê, lúc Cố Hoành nước ngoài gặp , bỗng nhiên ngất xỉu, lúc đó mới sức khỏe của vấn đề.”
“Sau đó , lẽ Tả An bắt đầu tay trong thời gian điều trị vụ t.a.i n.ạ.n năm . Năm đó cô chăm sóc Cố Hoành, chắc cô cũng rõ, ngày nào cũng tiêm truyền uống thuốc, cũng là cơ hội để Tả An thể tay, đại khái là bắt đầu từ lúc đó.”