Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 410
Cập nhật lúc: 2025-10-13 08:05:08
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng, nỡ nhưng cũng thể thua. Vì , nếu cô sống thì trở thành của . Người mà thể tin tưởng…
Sau đó thì cô đ.á.n.h ngất.
Vậy giờ cô đang ở ? Câu cuối cùng của Tả An ý gì? Rốt cuộc gì?
Càng những lúc như thế thì càng thể hoảng loạn. Hứa Thanh Vi nuốt nước bọt, cố gắng bình tĩnh . Sau khi chắc chắn đầu óc còn tỉnh táo thì mới thể đưa phán đoán chính xác .
Hứa Thanh Vi thọc tay túi áo. Điện thoại còn nữa. Có lẽ Tả An lấy mất. Thế nhưng cô hề trói, cơ thể cũng gì bất thường. Có lẽ gì cô cả.
Ý thức điều , cô thở phào nhẹ nhõm.
Xung quanh tối om, cô rõ là đang ở . Cô sờ xung quanh thì thấy hình như đang một chiếc giường.
Hứa Thanh Vi dậy, đưa tay sờ so4ng tìm chỗ để thể bật đèn nhưng chẳng thấy .
Không thể xác định xung quanh nên cô dám gì, đành cứ giường.
Dù thì Tả An đưa cô đến đây, chắc chắn là cũng kế hoạch cho bước tiếp theo. Cô bình tĩnh quan sát tình hình.
Thời gian chậm chạp trôi qua. Khi mắt cô quen với bóng tối thì cô thể mơ hồ nhận căn phòng trống . Ngoài chiếc giường cô đang hình như còn bất kỳ món đồ nào khác.
Tả An đ.á.n.h ngất cô, đưa tới căn phòng , rốt cuộc là gì?
Hứa Thanh Vi suy đoán liên tục nhưng thể khẳng định điều gì. Cô cố gắng tìm hướng của cánh cửa, do dự nên tìm cách chạy thoát …
Thế nhưng, Tả An để cô ở đây với vẻ yên tâm như thì chắc chắn là cho rằng cô thể nào chạy thoát . Cô nên khinh suất. Khéo hỏng việc.
Suy nghĩ một lúc, cô bèn kìm nén tâm tư của .
Không thể phủ nhận, cảm giác sợ hãi do thể khiến như phát điên. Nếu là từng trải do nhiều năm săn tin thì lẽ cô thể nào giữ bình tĩnh như thế .
Cô cũng là ở trong bóng tối thế bao lâu cho tới khi cô cảm thấy sắp chịu nữa thì âm thanh truyền tới.
“Thanh Vi.”
Là giọng Tả An.
Thanh Vi giật . Một giây cô sờ lên tai .
Hóa tai cô nhét một chiếc phone nhỏ. Vừa do hoảng sợ nên cô hề để ý.
“Sếp, rốt cuộc gì ?”
Giọng của Tả An vọng tới vô cùng rõ ràng: “Không em là em hận Cố Hoành ? Vậy em chứng minh cho thấy .”
Hứa Thanh Vi chau mày: “Anh chứng minh như thế nào?”
Lần cô việc Cố Hoành mắc bệnh nặng cho Tả An. Giờ còn cô chứng minh nữa. Anh định từ bỏ ?
“G.i.ế.c .”
Vẫn là giọng dịu dàng nhưng chứa đựng sự lạnh lẽo tới mức ghê khiến mà thấy ớn lạnh.
Hứa Thanh Vi trợn tròn mắt, đồng tử co . Cô giả vờ như rõ, bèn hỏi : “Anh gì?”
“Anh em g.i.ế.c .”
Giống như chuyện nực , Hứa Thanh Vi cố gắng nén bật tiếng: “Sếp, là đ.á.n.h giá em cao quá . Em là phụ nữ, thể g.i.ế.c một đàn ông như Cố Hoành chứ?”
“Cũng thể là do em đ.á.n.h giá thấp chính đấy.”
“…”
Hứa Thanh Vi khẽ mím môi: “Ý là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-410.html.]
Tả An im lặng lên tiếng: “Thanh Vi, giữa và Cố Hoành, em chỉ thể chọn một . Anh hi vọng, em sẽ chọn .”
Dừng một lúc, tiếp: “Dưới gối, một món đồ chuẩn cho em.”
Nói xong Hứa Thanh Vi bỗng thấy tiếp bụp, điện thoại tắt máy. Cô sợ hãi, vội vàng gọi vài tiếng nhưng đầu bên còn phát bất kỳ âm thanh gì nữa.
Hứa Thanh Vi đau khổ xuống. Cô cảm thấy vô cùng nghi ngờ. Tả An chỉ vài câu như khiến cho cô thật sự thể hiểu . Thứ duy nhất mà cô thể chắc chắn đó là cô g.i.ế.c Cố Hoành.
Vì mắt, điều cô thể hiểu đó là nếu như cô sống thì lấy tính mạng của Cố Hoành trao đổi.
Đợi , … gối … thứ gì đó.
Hứa Thanh Vi vội vàng sờ xuống gối. Xung quanh tối đen, cô thể rõ thứ đó là gì nhưng cô thể cảm nhận .
Đó là một con d.a.o găm.
Cô dám tin, sờ nữa. Đến cuối cùng thì vẫn khẳng định rằng đó là một con d.a.o chứ thứ gì khác.
Cảm giác ớn lạnh lướt qua. Cô chau mày.
Tả An chuẩn cho cô một con dao. Đây là vũ khí để g.i.ế.c Cố Hoành ?
Đã chuẩn chu đáo như thì lẽ nào… Cố Hoành cũng đang ở đây?
Suy nghĩ đó chợt lóe lên đầu cô. Một giây , cánh cửa đạp tung, một từ ngoài lao .
Do ở trong bóng tối quá lâu nên Hứa Thanh Vi nheo mắt theo bản năng và đưa tay lên che mặt.
Tiếng bước chân đang . Hứa Thanh Vi qua kẽ tay thì thấy một bóng hình cao lớn đang bước tới.
Cô dám lên mặt . từ dáng thì cô thể nhận Cố Hoành. Anh tới .
Cô Tả An dùng cách gì để dụ Cố Hoành tới. Vì cô vì lý do khác. Thế nhưng xuất hiện ở đây thì hoặc là cô theo mệnh lệnh của Tả An, g.i.ế.c . Hoặc là cả cô… và Cố Hoành đều thể sống sót rời khỏi đây.
Cô đ.á.n.h giá thấp sự độc ác của Tả An. So với lợi ích thì tình cảm của cô đáng một xu.
Cũng , xuất hiện mặt cô vốn mang theo âm mưu quỷ kế, như thể hiểu thế nào là tình cảm chân thành chứ?
Người đàn ông bước tới mặt Hứa Thanh Vi, cô ngẩng đầu lên, nhờ ánh sáng bên ngoài rõ khuôn mặt đó, tia hy vọng xa vời cuối cùng của cô cũng biến mất.
là Cố Hoành…
Cô nhớ tới câu Tả An với cô khi nãy: “Có lẽ là em tự đ.á.n.h giá thấp bản .”
Bây giờ thì cô hiểu, chắc hẳn Cố Hoành đến đây là vì cô, Tả An để Cố Hoành cô gặp nguy hiểm nên mới đến.
Đến giờ phút cô thể chắc chắn, đàn ông cứu cô tối hôm đó lẽ cũng là Cố Hoành.
cô thực sự hiểu, cô và Cố Hoành đến nước , rõ ràng bỏ cô, tại mạo hiểm cứu cô hết đến khác?
“Tại đến đây?”
Hứa Thanh Vi mở miệng, hỏi thẳng: “Nếu Tả An thể dụ đến đây thì nên rằng, đến sẽ dễ dàng rời , lẽ… sẽ bỏ mạng ở đây.”
“Hay là nghĩ rằng, với sức của một thì thể cứu , nữa rút lui an ?”
Tuy cô hy vọng là vế thứ hai nhưng Tả An và ông Tả đều là đồ ngốc. Có thể diệt trừ kẻ địch mà cần nhúng tay, bọn họ đương nhiên là bày thiên la địa võng.
Cố Hoành cụp mắt, yên lặng cô lâu mới mở miệng, nhẹ giọng : “Là nợ cô.”
Nợ cô?
Hứa Thanh Vi thấy hai chữ thì bật : “Nợ ? Cố Hoành, lắm! Đã đến lúc vẫn chịu thừa nhận là thích , chỉ mỗi câu thích em thôi mà khó ?”
Cố Hoành gì.
Hứa Thanh Vi thấy thì c.ắ.n chặt môi : “Dáng vẻ của khiến căm hận , Cố Hoành, nợ mà phụ nên chứng kiến dáng vẻ mất hết tất cả của . về phía Tả An, việc cho Tả An, đều là tự tay hủy hoại .”