Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 406
Cập nhật lúc: 2025-10-13 02:23:40
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rốt cuộc cô Bạch và đàn ông trung niên vẻ là ông Tả mối quan hệ gì? Người đàn ông là ai? Tại cứu cô? Và cả cảm giác quen thuộc vương vấn là ?
Lượng thông tin quá lớn, nhất thời cô thể tiêu hóa hết .
Sau khi bình tĩnh một chút, cô phát hiện đang ở một căn phòng trống, chắc là phòng dành cho khách mà lúc hơn 3 giờ…
Hơn 2 giờ cô khỏi phòng, đến bây giờ hơn một tiếng.
Dù thế nào cô cũng nhanh chóng về phòng, giả vờ như vẫn đang ngủ, nếu cô Bạch phát hiện chuyện gì bất thì cũng thể để tóm điểm yếu, nghi ngờ đến cô.
Hơn nữa, nhỡ Tả An tỉnh dậy giữa chừng, thấy cô ngủ giường thì cô cũng nên giải thích thế nào.
Hứa Thanh Vi mở hé cửa phòng, chắc chắn bên ngoài ai mới bước , đó trở về phòng ngủ của Tả An, cô cũng mở cửa nhẹ nhàng.
Trong phòng vẫn tối đen, Hứa Thanh Vi khỏi thở phào nhẹ nhõm, đoán rằng Tả An vẫn ngủ tỉnh.
Cô nhẹ nhàng, khi phòng liền đóng cửa , đó xoay , cất bước định về phía giường, bỗng phía sô pha vang lên tiếng : “Thanh Vi, em ?”
Hứa Thanh Vi ngừng thở.
Bước chân cô khựng , cứng tại chỗ mười mấy giây mới đảo tròng mắt cứng ngắc, về phía sô pha.
Không Tả An tỉnh từ lúc nào, chậm rãi dậy, vươn tay bật cây đèn bàn nhỏ bàn . Ánh sáng vàng vọt chiếu lên khuôn mặt trai dịu dàng của , chỉ là ánh mắt chút âm trầm.
Hai bàn tay buông thõng của Hứa Thanh Vi siết chặt đó nhanh chóng thả lỏng, cô nở nụ , cố gắng với giọng bình thản: “Khiến tỉnh ? Em xin , em… em mất ngủ nên xuống uống cốc sữa cho dễ ngủ.”
Cô xong, nhất thời Tả An tiếp lời.
Hứa Thanh Vi cũng tin nhưng cô cũng dối, chỉ là những chuyện đó cô lựa chọn mà thôi.
Chuyện đêm nay quá nhiều nghi vấn, cô vẫn rõ nên tiện nhắc đến với Tả An.
Hơn nữa, cô cũng rốt cuộc Tả An chuyện của cô Bạch và thái độ gì. Nói nhiều thì sai nhiều, nhất cô cứ rõ tình hình .
Cũng là do bề ngoài cô vẫn vẻ bình tĩnh tự nhiên , dường như Tả An tin cô, lên tiếng, giọng vẫn dịu dàng như : “Vậy bây giờ em buồn ngủ ?”
Hứa Thanh Vi gật đầu lia lịa còn cố ý ngáp một cái: “Bây giờ thì buồn ngủ thật .”
“Vậy thì ngủ .”
Ngừng một lúc, bổ sung thêm một câu: “ đêm hôm đừng chạy ngoài một , ngủ thì gọi , cùng em.”
“Được, em .”
Hứa Thanh Vi về giường, vén chăn lên xuống, với Tả An: “Ngủ tiếp , chúc ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Tả An tắt cây đèn bàn.
Sau khi nhắm mắt , Hứa Thanh Vi mơ hồ cảm giác hình như Tả An về phía , dường như là cô quá nhạy cảm. Cô xoay , lưng về phía sô pha.
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ là đêm nay Hứa Thanh Vi định sẵn sẽ mất ngủ.
…
Ngày hôm .
Hứa Thanh Vi giọng dịu dàng của Tả An gọi dậy, cô mở đôi mắt nhập nhèm, bởi vì gần sáng mới ngủ nên lúc trong mắt cô đầy tơ m.á.u mệt mỏi.
Cô vẫn ngủ tiếp…
Cô đang định với Tả An là thể để cô ngủ tiếp thì : “Thanh Vi, bố về , chúng xuống ăn sáng với ông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-406.html.]
Ông Tả!
Câu thành công khiến Hứa Thanh Vi tỉnh ngủ .
Cô cứ nghĩ mãi, đàn ông trung niên hôm qua là ông Tả , giờ thì cơ hội kiểm chứng .
Câu từ chối nuốt ngược trở , đổi thành: “Em , cho em chút thời gian đ.á.n.h răng rửa mặt quần áo.”
Tả An nhẹ: “Ừ, cần vội, chờ em ở bên ngoài.”
Nửa tiếng , Hứa Thanh Vi khỏi phòng, cùng Tả An xuống tầng . Vừa đến phòng khách thấy đàn ông đang ở ghế chính giữa.
Người đàn ông đó cũng đồng thời ngẩng lên đúng lúc cô bước .
Nhất thời bốn mắt .
Mặc dù hôm qua Hứa Thanh Vi chỉ thấy một bên mặt của đàn ông trung niên nhưng cô vẫn thể nhận ngay, đàn ông đang ở vị trí chủ tọa mặt chính là cô thấy tối qua.
Cô đoán sai, quả nhiên đàn ông mập mờ với cô Bạch là ông Tả!
Ông Tả ngũ quan sắc nét, tướng mạo hiền hòa nhưng tỏa khí chất của của nhiều năm lăn lộn thương trường, là một cái gì đó mạnh mẽ khiến thể coi thường.
Hứa Thanh Vi chỉ đối mặt với ông vài giây, liền , cụp mắt xuống.
Tả An chợt nắm lấy tay của Hứa Thanh Vi, ngón tay cô cứng , điều nhanh thả lỏng , phối hợp với , để mặc cho Tả An nắm tay, từ từ bước tới.
Dù giờ bọn họ cũng là “ yêu” vở kịch cần diễn vẫn diễn tròn vai.
Tiến gần, Tả An dừng bước, Hứa Thanh Vi cũng dừng , đó Tả An lễ phép : “Con chào bố, cô là bạn gái của con, Hứa Thanh Vi.”
Anh sang Hứa Thanh Vi : “Thanh Vi, chào hỏi .”
Hứa Thanh Vi gật đầu, cũng lễ phép thưa: “Bác Tả, cháu chào bác, đầu gặp mặt, cháu là Hứa Thanh Vi.”
Lúc cô câu , Cố Hoành và Tả Tư đang đến cửa phòng ăn, Tả Tư thấy thế cau mày, miệng nhếch lên một nụ hờ còn Cố Hoành chỉ liếc Hứa Thanh Vi một cái, khóe mắt như một tia sáng nhỏ nhoi lóe lên.
Ông Tả vẻ hứng thú với Hứa Thanh Vi, cẩn thận quan sát Hứa Thanh Vi một lượt, : “Nếu là bạn gái của Tả An thì bác sẽ gọi cháu là Thanh Vi nhé, cháu ngại chứ?”
Hứa Thanh Vi vội : “Đương nhiên là ạ, bác Tả, bác gọi cũng ạ.”
Ông Tả hài lòng, tiếp: “Tối qua ngủ ngon ? Có chỗ nào quen ?”
Mặc dù câu chỉ là hỏi han quan tâm bình thường nhưng Hứa Thanh Vi thể cảm nhận ông còn ý gì khác, khi nào… mặc dù bắt cô nhưng ông vẫn chút nghi ngờ chuyện tối qua ?
Bất luận thế nào, cô cũng ứng phó cẩn thận, thể để lộ sơ hở.
“Không ạ, cháu ngủ ngon, cảm ơn bác quan tâm.”
“Vậy ư?” ông Tả vẫn cô chằm chằm: “ bác thấy sắc mặt cháu lắm, cháu cần khách sáo, khi sẽ thành một nhà, gì cứ thẳng.”
Hứa Thanh Vi giữ giọng bình tĩnh, đáp: “Bác Tả, cháu thật sự lời khách sáo gì , đúng là ngủ ngon, chắc là do hôm qua máy bay cả nửa ngày nên mệt, ngủ một giấc đến sáng luôn.
Ông Tả lúc mới gật đầu, tiếp tục hỏi nữa.
Vào lúc Hứa Thanh Vi cho rằng chủ đề sẽ dừng ở đây thì ông Tả An : “An, Thanh Vi thật là khách sáo ? Có thật là con bé ngủ một giấc đến sáng, mất ngủ, gì quen ?”
Hứa Thanh Vi còn kịp thở phào thì cho thót tim, trái tim như treo ngược cổ họng .
Ông Tả hổ danh là bá chủ thương trường, hóa nãy là cố ý dụ cô rằng ngủ ngon, câu ngủ một giấc đến sáng đó để Tả An xác nhận.
Bởi vì Tả An ngủ cùng phòng với cô, cô động tĩnh gì, chắc chắn Tả An sẽ rõ.
Nếu như tối qua Tả An tỉnh thì Hứa Thanh Vi cũng hoang mang, thế nhưng tối qua Tả An tỉnh, cũng rõ cô ngoài…