Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-10-11 02:39:44
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng ai đoán , lẽ một ngày nào đó, ông sẽ tuyên bố là bao giờ tỉnh nữa.

Cố Hoành nắm nhẹ, nhẹ đến mức dường như sợ rằng, chỉ cần dùng sức sẽ khiến ông cụ Cố đau, dù ông cảm nhận bất cứ nỗi đau đớn nào.

Anh gì, chỉ lặng lẽ đó, một lúc lâu , áp bàn tay của ông cụ Cố lên mặt , cổ họng cuộn lên mấy cái, khàn giọng : “Ông ơi, đến bước cuối cùng .”

“Ông hãy mở mắt cháu .”

Uống xong cà phê, hai rời ban công về phòng khách.

Trên bức tường ở phòng khách vẫn treo bức tranh chữ , Hứa Thanh Vi từng tò mò về nó, nhịn hỏi: “Cấp đại nhân, bức tranh chữ ?”

Tả An cũng nó, tầm mắt rơi chỗ lạc khoản, lắc đầu: “Không mà là… bố .”

Bố?

Trước đây chỉ thấy nhắc đến , đây là đầu thấy nhắc đến bố.

Nếu đúng như những gì đây, và Tả Tư mối quan hệ huyết thống thì bố của chính là gia chủ của nhà họ Tả bây giờ, Tổng giám đốc của tập đoàn Tả Thị.

Bức tranh chữ nét chữ mạnh mẽ cứng cáp, đặt bút phóng khoáng, nếu chữ đoán thì…

Hứa Thanh Vi bình luận: “Nhìn nét chữ thì bố hẳn là phong phạm của một bậc thầy…”

Còn xong, Tả An bỗng lên tiếng ngắt lời cô: “Thanh Vi, cũng còn sớm nữa, về .”

Anh ngừng một chút, vẻ mặt đầy dịu dàng: “Tối hôm nay ở bên em, mỗi phút giây đều thấy vui.”

Hứa Thanh Vi khẽ mím môi do dự nhưng vẫn hỏi: “Sếp, thật sự… đầu tiên theo đuổi con gái ?”

Thật ngờ cô hỏi câu . Đôi mắt Tả An ánh lên vẻ khác thường nhưng cũng nghiêm túc trả lời: “ .”

“Đã kinh nghiệm thì thể như chứ? Câu nào câu nấy!”

Nếu như ý chí của cô mạnh mẽ thì lẽ tán đổ .

Tả An khựng mất vài giây đó mỉm : “Những gì đều là thật mà.”

“…”

Có lẽ sếp chính là trong truyền thuyết, tán gái mà hề đang tán.

Hứa Thanh Vi cảm thấy cô thể cứ tiếp tục như thế với . Chẳng ai mà chịu nổi sự tấn công dồn dập như thế . Hơn nữa lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Nguy hiểm quá.

gì nữa, chỉ giành lấy cái cốc trong tay Tả An: “Sếp, lúc về lái xe cẩn thận nhé. Chúc ngủ ngon. Ngày mai gặp .”

Dù Tả An buổi tối tươi kết thúc như nhưng đúng là muộn lắm .

Anh gật đầu và lên tiếng: “Em đưa cửa nhé.”

“Dạ.”

Hứa Thanh Vi đặt cốc nước xuống cùng Tả An bước ngoài. Sau đó cô mở cửa xe vẫy tay với : “Anh từ từ nhé”

Tả An cất bước nhưng đột nhiên khựng . Phải đến thứ ba thì mới bước lên xe.

Hứa Thanh Vi đành giả vờ như thấy. Cô tiếp tục vẫy tay: “Anh mau .”

Ngay đó Tả An cũng thấy trẻ con bỗng bật , giọng dịu dàng: “Ừm, nhé”

Nói là như nhưng vẫn chịu lái .

Hứa Thanh Vi cho thêm cơ hội nào nữa. Cô đóng ngay cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-399.html.]

Tả An sờ mũi, mỉm . Tầm năm phút , mới thật sự rời .

Hứa Thanh Vi rửa sạch hai chiếc cốc, tắm và lên giường.

Hai tay cô đặt gáy, mắt lên trần nhà. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh tối hôm nay. Cuối cùng dừng ở đoạn cô đề cập tới bố của Tả An. Đó là lúc né tránh.

Tả An gần gũi với nhưng vẻ với bố thì

Thế nhưng đến tập đoàn Cố Thị, đó là ý của Tả tổng, hơn nữa họ còn chèn ép cả Tả Tư. Vậy thì là Tả tổng càng coi trọng Tả An hơn ?

Đây chính là nguyên nhân khiến Tả Tư hận Tả An?

Hứa Thanh Vi suy nghĩ linh tinh một hồi từ từ ngủ .

Hôm nay là cuối tuần.

Mặc dù tối qua cô ngủ muộn nhưng do đồng hồ sinh học hình thành nên sáng nay bảy giờ đúng là cô mở mắt .

Dù cô còn giường lăn lộn một lúc nhưng hề ngủ tiếp. Cô cũng ép bản nữa nên dậy đ.á.n.h răng rửa mặt.

Hứa Thanh Vi sang đồ thể thao, chạy vài vòng quanh khu dân cư. Sau khi tập thể dụng xong, cô tự đồ ăn sáng cho . Sau đó cô siêu thị mua chút đồ bổ và đồ dùng hàng ngày.

Lúc cô xách đồ về thì mơ hồ cảm thấy theo . Cô dừng bước, đầu thì thấy ai.

Hứa Thanh Vi chau mày. Cô rảo bước nhanh hơn.

Hứa Thanh Vi tăng tốc. Người phía hình như cũng tăng tốc theo. Cô chau chặt mày, thấy phía một khúc ngoặt thế là đôi mắt cô sáng lên. Cô chạy như bay, cả biến mất góc rẽ.

Hứa Thanh Vi đúng là bỏ chạy thật, ngay đó cô áp sát tường, chờ đợi.

Người theo cô quả nhiên trúng chiêu. Đó là một đàn ông đeo khẩu trang đang vội vàng chạy tới. Trong nháy mắt kịp thấy Hứa Thanh Vi thì cô đưa tay lên chào : “Hi, em!”

Người đàn ông chạy lỡ trớn vô thức đầu . Ngay lập tức hai túi đồ trong tay cô quăng thẳng .

Người đàn ông kịp phòng chỉ hự một tiếng loạng choạng lùi về phía .

Hứa Thanh Vi cho đàn ông cơ hội kịp thở. Cô đạp mạnh đầu gối khiến khụy chân xuống đất. Sau đó cô vặn tay đàn ông phía , ghì sát lưng khiến bất động.

“Anh là ai? Tại theo dõi ?” Hứa Thanh Vi lạnh giọng.

Người đàn ông hề chịu hợp tác, chỉ giãy giụa.

Hứa Thanh Vi lên khuôn mặt gần như che kín của . Thấy cô ảnh đeo cả máy bèn lên tiếng: “Anh là nhà báo?”

Cũng đúng. Bản gì để săn , thể gây chú ý với đám nhà báo chứ?

Hứa Thanh Vi nhanh như cắt giựt khẩu trang của đàn ông . Đó là một đàn ông mà cô quen.

Cô suy nghĩ định lấy máy của đàn ông nhưng kịp phản ứng . Một tay ghì chặt máy , tay còn ghim chặt thì vẫn cố gắng chịu đựng và rút mạnh khỏi tay của Hứa Thanh Vi. Sua đó đẩy mạnh cô .

Hứa Thanh Vi loạng choạng ngã đất. Tay co chống mạnh, da trầy một mảng. Cô đau tới mức xuýt xoa.

Người đàn ông nhân cơ chội bèn co chân bỏ chạy. Anh chạy tới cửa ngõ thì bỗng một chiếc xe chạy tới. Thế là mở cửa xe, nhảy trong. Chiếc xe nhanh chóng rời .

Hứa Thanh Vi thấy cảnh tượng đó thì há hốc miệng với vẻ dám tin.

Là một nhóm cơ

thể , cố tình theo dõi cô. Hơn nữa, bọn họ hề giống nhà báo. Vậy thì rốt cuộc là ai? Do ai cử tới? Tại theo dõi cô?

Trong đầu Hứa Thanh Vi hiện lên nhiều nghi ngờ nhưng tạm thời cô bất kỳ đầu mối nào cả.

Cô thầm thở dài xuống. Đồ mới mưa rơi vãi lung tung, cô nhặt chúng, bỏ túi. Người đường quan tâm hỏi cô , cần giúp đỡ . Cô chỉ từ chối.

Hứa Thanh Vi xách đồ về chung cư. Vừa tới nơi, ngờ cô thấy một bóng hình quen thuộc cửa. Người đó bất động giống như một khúc gỗ, là đang nghĩ gì.

Cô khựng , bước lên vẻ chế nhạo: “Sếp, sáng sớm trong chăn ấm đệm êm mà chạy tới đây chịu phạt. Hà tất như ? Không mộng du nên tới đây đó chứ?”

Loading...