Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-10-10 15:14:50
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Thanh Vi bất giác cúi xuống thì thấy Tả An đang nắm c.h.ặ.t t.a.y . Bàn tay ấm áp khiến khác cảm giác như bảo vệ và ủng hộ.

Cô lập tức hiểu .

Bởi vì mỗi thầy Cố Hoành và Tả Tư bên cô đều cảm thấy buồn. Thế nên … Tả An cầm tay cô là để với cô rằng còn bên cạnh cô nữa.

Hơn nữa, vẻ như Tả An Cố Hoành thấy hiện tại cô , một phù hợp ở bên cạnh cô.

Thực cũng từ lâu Hứa Thanh Vi còn cảm thấy quá đau lòng nữa. Và cũng thừa nhận, hành động cuả Tả An thật chu đáo.

Chẳng ai chiến đấu một cả. Có hai vai kề vai hơn nhiều.

Hứa Thanh Vi ngẩng đầu Tả An. Tả An cũng cô, đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng. Cô bèn mỉm : “Yên tâm , em .”

hề buông tay Tả An mà chỉ : “Chúng thôi.”

Tả An thấy vẻ mặt điềm tĩnh của cô thì thở phào và lập tức gật đầu: “Ừ, thôi.”

Hứa Thanh Vi phản kháng, Tả An cũng yên tâm nắm tay cô đưa lên lầu tiếp theo.

Cho tới khi bóng hai dần biến mất, Tả Tư mới qua đàn ông mặt. Khuôn mặt biểu cảm gì nhưng cô thể nhận đôi mắt trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Lạnh tới mức khiến khác như tránh xa ba mét.

Tả An mím môi, thẳng: “Trước đó chỉ thấy tin đồn nên cũng để tâm. Thật ngờ, Hứa Thanh Vi và Tả An nồng nàn đến .”

Cố Hoành hờ hững về phía cô .

Một luồng khí thế nặng nề ập tới. Tả Tư á khẩu, thế nhưng vẫn chịu buông xuôi mà tiếp tục tiếp: “Chẳng trách nóng ruột hành động như thế.”

Thế nhưng lời của cô cũng kích động Cố Hoành. Anh giống như thấy và qua với nhân viên: “Cô chọn giúp một cái cavat và gói nhé.”

Người nhân viên định gật đầu thì Tả Tư vội vàng lên tiếng: “Được , nữa. Còn cà vạt thể chọn đại chứ. Đây là qùa tặng bố đấy, dù đầu gặp mặt thì cũng chu đáo chút chứ Cố tổng.”

Cố Hoành đưa tay lên đồng hồ: “Cho cô mười phút.”

Dứt lời, đợi Tả Tư kịp phản ứng thì rời .

Tả Tư theo bóng lưng . Cô bặm môi, chẳng còn tâm trạng để chọn nữa bèn lấy chiếc cà vạt mà nhân viên chọn đó: “Chiếc , gói .”

Sau khi rời khỏi tầm mắt của bọn họ, Tả An mới buông tay .

Hứa Thanh Vi kinh ngạc nhưng đó cô cảm thấy như thì cô sẽ bớt ngượng hơn. Nếu , cô mà vung tay thì đúng là chẳng khác gì qua cầu rút ván.

Ngay đó Tả An dừng , ghé sát cô với vẻ mặt nghiêm túc.

Hứa Thanh Vi hiểu nhưng cũng im. Cô biểu cảm của Tả An và hỏi với vẻ nghi ngờ: “Sếp, thế?”

Tả Anh chau mày, cô chăm chăm vài phút nghiêm túc .

“Thanh Vi, chuyện hôm nay do , quả thực là ngoài ý .”

Hứa Thanh Vi thấy thế, đầu tiên là sửng sốt, đó nhịn bật , đôi mắt trắng đen rõ ràng dáng vẻ vô cùng nghiêm túc của , đùa: “Cấp đại nhân, nghiêm túc như em tưởng định gì cơ, hóa là chuyện …”

“Em khả năng phán đoán, chuyện nào là cố ý, chuyện nào là vô tình, em đều , cần giải thích .”

Tả An cụp mắt xuống, ánh mắt chút lạc lõng: “Anh chỉ em hiểu lầm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-397.html.]

Ngừng một chút, giọng của chút tự giễu: “Có lẽ em cảm thấy lời giải thích của buồn nhưng vẫn giải thích với em.”

“Thanh Vi, em nghĩ thế nào về tình cảm của dành cho em nhưng dù lúc ban đầu, ý đồ trong sáng với em nên em cảnh giác với , luôn tỏ vẻ kiêng dè với việc . Đây là chuyện bình thường, nhưng… cũng thể để em luôn giữ thái độ như với , đúng nào?”

Nụ khuôn mặt Hứa Thanh Vi dần biến mất.

ý nhạo , chỉ cảm thấy quá lên, ngờ… vì thực lòng quan tâm nên mới giải thích rõ ràng một chuyện nhỏ nhặt, để cô hiểu lầm.

Hiện giờ, những thể giữ sự chân thành trong tình cảm, chút giấu giếm, đúng là đếm đầu ngón tay.

Tả An lăn lộn trong thương trường nhiều năm, là trải qua âm mưu quỷ kế, thể thẳng những lời thật lòng với thích chút giấu giếm, đúng là khiến kinh ngạc khâm phục.

Hứa Thanh Vi nhẹ giọng : “Em xin .”

Nói đến cùng vẫn là cô để ý còn quan tâm nên mới dẫn đến cảm giác chênh lệch như .

Dường như thấy dáng vẻ ngượng ngập của cô, Tả An nhanh chóng thu tất cả cảm xúc trong mắt, dịu dàng: “Thanh Vi, em cần xin , em sai điều gì, là đúng khiến em áp lực ?”

“Em cứ theo suy nghĩ của , là khống chế bản , sẽ thế nữa.”

“…”

Hứa Thanh Vi c.ắ.n môi, im lặng nửa phút, bàn tay cô khẽ siết chặt, đó thả lỏng, ngước mắt Tả An, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, rõ ràng từng chữ: “Cấp đại nhân, thực cũng sai, nếu em đồng ý thử với thì em nên cứ giậm chân tại chỗ, như công bằng đối với .”

“Thực thấy cảnh Cố Hoành và Tả Tư ở bên , em cũng buồn quá . Con luôn tiến về phía , bây giờ cũng là lúc em nên tiến về phía .”

Ngừng một chút, cô hạ giọng, cố vẻ thoải mái: “Có lẽ bây giờ vẫn bước dài như nhưng em sẽ cố gắng, sẽ một ngày, em thể sải một bước lớn, bỏ quá khứ phía .”

Đương nhiên Tả An sẽ tin lời cô.

Cô là ai chứ? Cô là Hứa Thanh Vi, là cô gái dù gặp bất cứ khó khăn gì, cũng vẫn dũng cảm tiến về phía .

Mấy năm lúc chạy tin, cô vượt qua khó khăn hết đến khác khiến ngạc nhiên hết đến khác…

Anh bỗng nhiên hiểu tại đối xử với cô đặc biệt như . Cô mà nũng là sẽ đáp ứng yêu cầu của cô, lẽ lúc đó là vì ân tình của Cố Hoành.

Anh cô, nhịn : “Vậy…”

Tả An thôi.

“Hử?” đôi mắt đen láy của Hứa Thanh Vi , lông mi dài cong vút, cô vô thức nghiêng đầu, dáng vẻ xinh khiến động lòng.

Trái tim Tả An đập thình thịch, kiềm chế tình cảm đang dâng lên trong lòng. Anh bước gần Hứa Thanh Vi thêm chút nữa, khuôn mặt trắng nõn gần trong gang tấc, giọng trầm thấp, run rẩy: “Thanh Vi, con đường tiến về phía của em, liệu thể vị trí của ?”

Trên con đường tiến về phía của em, liệu thể vị trí của

Lông mi của Hứa Thanh Vi run rẩy, chớp mắt mấy cái, thậm chí cô cảm nhận rõ ràng trái tim trong khoảnh khắc đó đập nhanh hơn mấy nhịp.

Cô thầm hít thở mấy đó mới nở nụ thoải mái, giọng đổi: “Xem biểu hiện của .”

Trên đầu vang lên tiếng nhẹ vui vẻ của Tả An: “Được, em hãy xem biểu hiện của .”

Anh vui mừng như vớ giấy chứng nhận…

Hứa Thanh Vi cúi xuống, che sự nặng nề và phức tạp nơi đáy mắt.

Loading...