Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 393
Cập nhật lúc: 2025-10-10 10:18:47
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh dậy, vòng qua bàn việc, đến mặt Hứa Thanh Vi, hạ mắt xuống, tầm dừng khuôn mặt cô, mở lời: “ thanh minh.”
“Vì ?”
Hứa Thanh Vi vô cùng khó hiểu, dù tin đồn cũng ích lợi gì cho .
“Bởi vì….” Tả An hạ thấp giọng, ánh mắt nhuốm vẻ chân tình: “Đối với mà , đó thông tin xác thực, cũng tin tức giả.”
“...”
Cho nên ý là, … tình cảm nam nữ với cô?
Hứa Thanh Vi ngây tại chỗ, sững chằm chằm Tả An mười mấy giây, đó đột nhiên , chạy khỏi văn phòng.
…
Hứa Thanh Vi tạm thời thể ở gần cấp đại nhân nữa, thế nên cô lấy điện thoại, về phía thang máy, chuẩn xuống quán cà phê lầu ăn bánh bình tĩnh .
Ai ngờ cô mới bước thang máy, Cố Hoành cũng bước cùng một thang máy.
Ở cùng một công ty, gặp mặt là điều thể tránh khỏi, Hứa Thanh Vi chỉ đành tránh ánh mắt chỗ khác, xem như thấy .
Cửa thang máy đóng , thang máy xuống.
Hứa Thanh Vi và Cố Hoành mỗi mỗi góc, ai cũng gì, trong thang máy yên tĩnh vô cùng.
Ngay khi thang máy sắp đến tầng một, giọng đột nhiên vang lên.
“Ai cũng , thì .”
Một câu đột ngột như khiến Hứa Thanh Vi ngây . Cô chớp mắt, nhất thời là sinh ảo giác, là thật sự thấy câu đó.
Ting một tiếng, thang máy đến tầng một, cửa thang máy chầm chậm mở .
cửa mở , Cố Hoành đưa tay ấn nút đóng cửa, khe hở mở một chút đóng .
Hứa Thanh Vi nghiêng đầu sang, đàn ông xoay đối điện với cô. Cô khẽ mím môi, chắc chắn hỏi: “Vừa chuyện với ?”
Cố Hoành gương mặt Hứa Thanh Vi, môi động đậy, lặp câu : “Ai cũng , thì .”
Hóa đúng là đang chuyện với cô.
Mặc dù câu đầu đuôi nhưng Hứa Thanh Vi nhanh chóng hiểu đang tới chuyện gì.
Cố Hoành cũng thấy tin đồn giữa cô và cấp đại nhân, cũng cảm thấy giữa cô và cấp đại nhân thật sự quan hệ mờ ám, cho nên mới với cô như .
Ai cũng , thì , nghĩa là cô ở bên ai cũng , chỉ cấp đại nhân là đúng ?
Hứa Thanh Vi nhếch khóe môi, đáy mắt hề ý , chỉ hiện lên vẻ giễu cợt tột cùng. Cô ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt sâu thấy đáy khiến bất cứ cảm xúc gì của . Cô như rõ gì, hỏi : “Anh cái gì? Anh nữa .”
Cố Hoành vẫn ngại phiền nữa: “Ai cũng , ...”
Lần , Hứa Thanh Vi đợi hết, bất ngờ đưa tay tát một cái thật mạnh.
Anh tránh né, để mặc cái tát đó rơi xuống mặt . Lời của chỉ dừng nửa giây, đó tiếp tục hết câu: “Tả An .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-393.html.]
Hứa Thanh Vi dùng sức mạnh, cô Cố Hoành đau nhưng tay cô thì đau. Thậm chí khi thấy bình tĩnh lặp lời với cô, cô thật sự chỉ tát thêm vài cái.
Cô nhắm mắt , đè nén sự giận dữ dâng lên cuồn cuộn trong lòng. Anh bình tĩnh như , cô cũng vì một câu của mà dễ dàng mất kiểm soát.
Hứa Thanh Vi giễu, trả lời một cách mỉa mai, dùng câu của đáp : “Cố Hoành, ai cũng , thì !”
Cô mập mờ với ai, yêu ai, ai cũng thể , thảo luận hoặc ngăn cản, chỉ Cố Hoành là tư cách cô nửa chữ! Càng đừng tới chuyện đ.á.n.h giá với !
“Cố Hoành, rốt cuộc dùng lập trường gì để với lời nhưng cảm thấy nực ? Là cố chấp cắt đứt mối liên hệ giữa và , là giữa và trở thành lạ, là chút nể tình đẩy khỏi thế giới của !”
“Bây giờ với lời , thấy can thiệp quá nhiều ? Ồ… Hay là cảm thấy từng là vợ , cho dù chúng ly hôn , cho dù vô tình với như thế, vẫn lời ? Anh cho yêu ai thì yêu đó? Anh và Tả An đối đầu , Tả An là kẻ địch của , cho nên ở bên kẻ địch của , là ý ?”
“Nếu nghĩ như , nếu cho rằng là như , thế thì cho , sẽ theo ý . Thậm chí những gì càng thấy, càng điều đó!”
Hứa Thanh Vi đàn ông mặt. Khi cô những lời , sắc mặt đàn ông sự đổi. Hình như là chau mày nhưng cũng thể đó chỉ là ảo giác của cô.
Để mà cô hận Cố Hoành ở điều gì nhất thì đó chính là điều . Dù cô đ.á.n.h bao nhiêu thì cũng giống như đ.á.n.h bịch bông , khiến khác cảm thấy tuyệt vọng.
Bên ngoài ấn nút, cửa thang máy một nữa mở . Nhân viên bên ngoài định bước , thấy bầu khí như thì dám bước nữa, cứ thể lỉnh mất.
Hứa Thanh Vi im tại chỗ, đợi cho thang máy mở hết cô bèn lạnh lùng lên tiếng: “Không còn gì để nữa ?”
Cô dừng ba giây. Vẫn là sự im lặng c.h.ế.t chóc. Thế là cô bước khỏi thang máy.
Cố Hoành theo bóng lưng cô. Anh nhích chân nhưng cuối cùng cũng di chuyển, cho tới khi thang máy tự động đóng , ngăn cách hai tuyệt đối.
Anh im tầm năm phút, đó ấn nút lên tầng cùng.
Về tới phòng việc, Cố Hoành xuống ghế. Anh ngả , nhắm mắt để che giấu bộ cảm xúc. Cố Hoành chau mày, rõ ràng là đang khá .
Anh khẽ ho khụ khụ. Có lẽ do tâm trạng ảnh hưởng nên càng ho nhiều hơn. Mặt dần tái nhợt.
Tay run run. Anh kéo ngăn kéo, lấy vài lọ thuốc, đổ từng viên tay. Anh đưa t.h.u.ố.c miệng, ngửa cổ và nuốt chửng. Sau đó Cố Hoành cầm ly nước, uống thêm vài ngụm và nuốt t.h.u.ố.c xuống cổ họng một cách khó khăn.
Một lúc cơn ho dừng , chỉ điều sắc mặt vẫn hồi phục, vẫn tái nhợt. Anh dựa ghế, nhắm mắt vờ ngủ.
Điện thoại đột nhiên đổ chuông. Cố Hoành hề mở mắt, chỉ thò tay trong túi lấy điện thoại , ấn nút và máy.
Đầu dây bên là Tả Tư. Cô kêu tên Cố Hoành, đó nhạy cảm nhận giọng gì đó bèn khựng : “Có …”
Cô xong thì Cố Hoành ngắt lời: “Có việc gì ?”
Tả Tư dừng , là nhắc tới nên hỏi nữa mà mục đích chính.
“Hôm với , sinh nhật của bố , cùng tới. Anh suy nghĩ thế nào ?”
Cố Hoành từ từ mở mắt với vẻ vô cảm.
Lần lúc Tả Tư đề cập tới thì Cố Hoành từ chối thẳng. Bởi vì thấy thời cơ vẫn chín muồi. Giờ cô gọi tới, cũng chỉ vì thêm cơ hội. Đương nhiên, cô cũng dám đặt nhiều hi vọng.
Dù thì con Cố Hoành gì cũng đều suy nghĩ riêng của . Về cơ bản, ai thể khiến đổi .
Nên lúc Tả Tư thì cô cũng chuẩn sẵn tâm lý là thể từ chối .
thật ngờ…Cô thấy giọng khàn khàn của Cố Hoành ở đầu dây bên : “Được, sẽ cùng cô.”