Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 389

Cập nhật lúc: 2025-10-09 17:05:43
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Động tác của Tả An dừng gần như thể nhận nhưng gì.

Kiều Sở tiếp: “Cô Hứa về , cô cũng về, hỏi thể đưa cô theo cùng .”

Không đợi Tả An trả lời, Kiều Sở bổ sung một câu: “Đây là hành trình cá nhân của , nếu cảm thấy tiện, bây giờ sẽ từ chối cô .”

Nói xong, lấy điện thoại , định bấm .

Ngón tay còn bấm xuống, giọng nhàn nhạt của Tả An vang lên: “Đặt vé cho cô .”

“….” ánh mắt Kiều Sở dừng : “Anh Zoe, như lắm . Công tư phân minh hơn ?”

Tả An nâng mí mắt lên, về phía Kiều Sở, ánh mắt khôi phục sự dịu dàng như thường, chỉ là lời cho phép nghi ngờ: “Đặt vé cho cô .”

Tay Kiều Sở vô thức nắm lấy điện thoại, môi động đậy, cuối cùng vẫn gì thêm nữa, gật đầu: “ .”

Hứa Thanh Vi nhận tin nhắn đặt vé do Kiều Sở gửi tới, khẽ nhướng mày.

Cô cất điện thoại , lề mề, xoay về phòng thu dọn hành lý của , đó xách valy cửa, đến quầy lễ tân lầu trả phòng.

Tả An và Kiều Sở xuống cô mười phút, đợi bọn họ thủ tục trả phòng xong thì cùng khỏi cổng khách sạn, xe khách sạn chuẩn sẵn đến sân bay.

Vì Kiều Sở tự giác ở ghế lái phụ nên Hứa Thanh Vi và Tả An ở ghế .

Cô nghiêng mặt quan sát sắc mặt của Tả An. Tối hôm qua mặt vẫn còn trắng nhợt, dáng vẻ vô cùng yếu ớt, hôm nay còn trắng nhợt nữa, khí sắc trông vẻ khôi phục một nửa.

thể cảm khái, khả năng hồi phục của mạnh thật… giống như Cố Hoành

Khi ý nghĩ lướt qua đầu, Hứa Thanh Vi bỗng giật .

Sao nhớ tới

sức lắc đầu, xóa hình bóng của khỏi đầu, một chút vết tích cũng lưu .

“Sao ?”

Bên tai bỗng vang lên giọng nhẹ nhàng của Tả An, Hứa Thanh Vi hồn, đối diện với ánh mắt quan tâm của , cô vô thức cong môi , trả lời: “Không gì.”

Ánh mắt của Tả An nhanh chóng lướt qua khuôn mặt cô, thể tâm sự nhưng cô , cũng hỏi tiếp nữa, chỉ .

Máy bay hạ cánh, ba khỏi sân bay.

Vì bọn họ sắp xếp đón nên bắt xe taxi về. Nơi Tả An và nơi Hứa Thanh Vi ở hai hướng khác , Hứa Thanh Vi nhờ nữa, vẫy tay chào tạm biệt , kéo theo hành lý bắt một chiếc xe khác.

Tả An ở bên cửa xe, trong xe. Anh bóng lưng Hứa Thanh Vi xa dần, đáy mắt dâng lên sóng ngầm, bỗng nhấc chân lên.

Anh sải bước đuổi tới phía , vươn tay nắm cổ tay Hứa Thanh Vi .

Hứa Thanh Vi dừng bước, ngạc nhiên đầu , thấy là Tả An thì nghi hoặc nhíu mày: “Cấp đại nhân, ?”

Tả An xưa nay dịu dàng, tác phong luôn quân tử, nhẹ nhàng lịch sự, hành vi kéo tay khác như thế chút giống .

Anh buông tay ngay mà chằm chằm Hứa Thanh Vi, mở lời: “Tối mai cô thời gian ?”

Hứa Thanh Vi chớp mắt, chớp mắt, đó mới hiểu . Anh hành động mất lịch sự thế chỉ để hỏi cô chuyện ?

Cô nhất thời nên phản ứng thế nào.

Sau vài giây, cô khẽ ho một tiếng, : “Không vẫn còn hai ngày nghỉ ? Thời gian đương nhiên là rảnh. Sao thế? Anh nhiệm vụ gì cần giao cho ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-389.html.]

Hứa Thanh Vi hai chữ nhiệm vụ vốn chỉ là đùa vui, dù gì cô và cấp đại nhân cũng từng liên lạc với vì nhiệm vụ.

Không ngờ Tả An tiếp lời cô, gật đầu: “Ừ, một nhiệm vụ cần giao cho cô. Nhiệm vụ cảm ơn cô cứu mạng , mời cô ăn một bữa, đồng ý nhận nhiệm vụ ?”

“...”

Hứa Thanh Vi hỏi ngược : “Không lúc tăng tiền lương xem như cảm ơn ? Bây giờ mời ăn, chẳng lẽ tiền lương thêm của cứ bay mất?”

là ham tiền.

Tả An lắc đầu bật : “Tiền lương vẫn thêm, bữa ăn cũng sẽ mời.”

Hứa Thanh Vi lập tức sáng mắt: “Nếu là như thì sẽ nhận, bữa cơm miễn phí mà ăn đó là tội ác tày trời.”

“Được, … tối mai gặp.”

“Vâng .” Hứa Thanh Vi sức gật đầu: “Không còn chuyện gì khác thì đây.”

“Ừ.” Tả An nhẹ giọng trả lời nhưng quên buông tay là vì nguyên nhân gì khác, tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Thanh Vi.

Hứa Thanh Vi rút tay về mà rút , thể lên tiếng nhắc nhở: “Cấp đại nhân, buông tay ...”

Nghe , Tả An mới chậm rãi buông tay , để Hứa Thanh Vi rút tay về. Anh cảm thấy lòng bàn tay trống rỗng, khựng giữa trung nửa giây, đó mới buông xuống.

Anh tại chỗ, Hứa Thanh Vi bắt xe, trong xe khỏi, đó mới về xe của , chui trong xe.

Đợi định , Kiều Sở mới với tài xế: “Lái xe .”

Hứa Thanh Vi ngờ nhà hàng mà Tả An hẹn cô ăn trùng hợp là nhà hàng Sơn Đỉnh mà lúc Cố Hoành dẫn cô .

Rõ ràng còn liên hệ gì đến nữa nhưng dường như bất kể là chuyện gì cũng thể móc nối quan hệ hoặc ít hoặc nhiều đến .

Tả An đặt chỗ từ , cô cũng thể lấy lý do buồn để từ chối, cho nên cô vẫn đến nơi theo giờ hẹn.

Sau khi đến nhà hàng, nhân viên phục vụ dẫn cô , Tả An sẵn đợi cô.

Có lẽ xuất phát từ phép lịch sự, luôn là đợi khác, chứ để khác đợi.

Thấy cô đến, Tả An dậy, vô cùng lịch sự kéo ghế cho cô. Hứa Thanh Vi xuống, : “Cảm...”

Lời còn xong, cô thấy ở lối hai bóng quen thuộc.

Lời của cô bất chợt mắc nghẹn trong cổ họng, ánh mắt cũng dừng một chỗ.

Tả An thấy , theo đường của cô.

Ánh mắt bất cứ gợn sóng nào, chỉ liếc một cái thu hồi, ánh dừng khuôn mặt Hứa Thanh Vi. Nhìn mấy giây, về chỗ của , xuống.

Nhân viên phục vụ đưa thực đơn cho Tả An, : “Để phụ nữ quyết định .”

Hứa Thanh Vi , nhận lấy thực đơn mà chằm chằm Tả An, thẳng: “Anh cố ý đúng ?”

Nếu chỉ là đặt nhà hàng cô từng đến thì thể là trùng hợp. mới đến nhà hàng theo lời hẹn với Tả An, Cố Hoành và Tả Tư cũng đến nhà hàng ăn, cô tin đây là trùng hợp.

Thế giới nhiều chuyện trùng hợp như mà càng nhiều hơn là sự bày mưu tính kế.

Tả An bao giờ phủ nhận Hứa Thanh Vi là thông minh, giờ đây cũng chỉ là chứng thực hết đến khác. Cô những thông minh mà trực giác và sự nhạy bén cũng hơn trong tưởng tượng của nhiều.

Tả An thừa nhận cũng phủ nhận, chỉ hỏi ngược : “Cô thấy Cố Hoành và Tả Tư ăn với thôi mà cũng chịu nổi ?”

Hứa Thanh Vi nhếch khóe môi: “Đây vấn đề chịu nổi chịu nổi. Nếu chỉ là trùng hợp, gì để nhưng thể hiểu nổi, như với mục đích gì?”

Bỗng nhiên cô nghĩ điều gì, nhạt: “Sao hả? Anh vẫn còn nghi ngờ lòng trung thành của , thăm dò ?”

Loading...