Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-10-09 17:05:34
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tiếng đồng hồ , Hứa Thanh Vi đến phòng việc của đội cứu hộ.

Cô nhờ nhân viên phục vụ đẩy lượt mười xe thức ăn , đó, cô cúi thật sâu đội trưởng đội cứu hộ, : “Đội trưởng, đến đây để cảm ơn và đội viên của . Hôm qua nếu các kịp thời cứu và cấp của , lẽ bây giờ chúng gặp vấn đề nghiêm trọng. cũng nên bày tỏ sự cảm kích của như thế nào, cho nên chỉ đành dùng cách mời các ăn một bữa thịnh soạn.”

Đội trưởng thấy , vội vàng đỡ Hứa Thanh Vi dậy: “Cô Hứa, cô cần khách sáo như . Đây vốn là chuyện chúng nên , .”

Dừng một lúc, những chiếc xe thức ăn đó, vẫn nhận tấm lòng của cô: “Cái chúng xin nhận, cô lòng quá.”

Đội trưởng với một đội viên trong đội: “Gọi những khác đây, nhân lúc còn nóng ăn , đừng lãng phí tâm ý của cô Hứa.”

Đội viên gật đầu, ngoài gọi .

Hứa Thanh Vi mím môi, nghĩ một lúc : “Đội trưởng, hôm qua một đội viên phát hiện chúng tiên, là đội viên nào ạ? đích với một lời cảm ơn.”

“Chuyện ….” đội trưởng nhíu mày nghĩ ngợi: “Tối hôm qua tình hình quá hỗn loạn, thật sự chú ý tới là đội viên nào phát hiện .”

Anh , đầu một khác: “Cậu là ai ?”

Người khác cũng sững , lắc đầu: “ chú ý tới, các thì ?”

Những khác cũng lắc đầu, bày tỏ .

Lúc , những cứu hộ khác cũng , đội trưởng hỏi bọn họ: “Tối hôm qua, trong các ai phát hiện cô Hứa và Zoe đầu tiên?”

Những cứu hộ khác lượt lắc đầu.

Đội trưởng lập tức bật : “Sao thế, đám nhóc , công lao thì tranh nhận, bây giờ việc trốn tránh?”

Một trong họ đáp: “Có lẽ lúc đó quá hỗn loạn, đầu tiên phát hiện cũng rõ nữa. Dù chỉ nhớ là một em đột nhiên la lên, bảo là tìm thấy , thế là chúng đều qua đó, đó vội vàng cứu , chú ý ai ai.”

Hỏi một vòng cũng hỏi đáp án, đội trưởng Hứa Thanh Vi với ánh mắt áy náy: “Cô Hứa, thật ngại quá, lúc cứu hộ là , chỉ nghĩ tới việc cứu , những chuyện khác chú ý quá nhiều.”

Hứa Thanh Vi gật đầu, bày tỏ hiểu: “Không , dù thế nào, các cũng là ân nhân cứu mạng của Zoe, hi vọng bữa cơm các thể ăn ngon uống ngon, hết sức cảm ơn các .”

Cô còn chuẩn khom lưng, đội trưởng nhanh tay lẹ mắt ngăn : “Cô Hứa, đủ đủ , cô còn như nữa chúng ngại.”

Hứa Thanh Vi đành thôi: “Vậy các ăn , phiền nữa, về đây.”

“Được, tạm biệt.”

Các đội viên đều vẫy tay tạm biệt Hứa Thanh Vi, cô mỉm gật đầu, rời khỏi văn phòng.

Tuy mưa to gió lớn ngừng nhưng trong khí vẫn mùi ẩm ướt. Hứa Thanh Vi men theo con đường đá nhỏ về tòa nhà chính. Trên trời chiếc máy bay bay qua, cô vô thức ngẩng đầu lên, tầm di chuyển theo chiếc máy bay đó, cho đến khi nó biến mất trong tầng mây.

Về đến phòng, Hứa Thanh Vi nửa dựa đầu giường, cầm điện thoại, mở danh bạ , ngón tay lướt màn hình, cuối cùng dừng ở một điện thoại đó.

chằm chằm điện thoại đó, ngón tay di chuyển đến nút gọi, bấm thôi. Lần lữa cả nửa tiếng đồng hồ, cô nặng nề thở một , ném điện thoại lên giường.

Thôi bỏ .

Cho dù đầu tiên phát hiện giống như trong suy đoán của cô , cô cũng tìm chân tướng nữa.

Hứa Thanh Vi kéo chăn lên, trùm qua đầu, nhắm mắt tiếp tục ngủ bù.

Sáng sớm ngày hôm .

Hứa Thanh Vi cả đêm mộng mị, ngủ một giấc ngon lành, tinh thần hơn ngày hôm qua nhiều. Cô đến phòng tắm rửa mặt, xong xuôi ngoài thấy ánh nắng ngoài trời hôm nay , thế là một bộ quần áo thoải mái, chuẩn xuống lầu ăn sáng, đó dạo.

Bữa sáng của khách sạn là tự phục vụ, nhiều loại thức ăn nhưng đến ăn ít ỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-388.html.]

Cũng , khó khi ngoài nghỉ mát, căn bản đều ngủ đến khi mặt trời lên cao, ai vì bữa sáng mà dậy sớm chứ? Nếu hôm qua cô ngủ sớm, lẽ bây giờ cũng dậy nổi.

Hứa Thanh Vi bưng đĩa tùy ý dạo một vòng, thấy món thích thì gắp một ít cho đĩa. Sau đó thấy cháo trắng, cô lấy một cái bát , định cầm muôi múc, chợt ở một phía khác cũng một bàn tay thò sang định cầm muôi.

Động tác của hai khựng , ngay đó ngước mắt .

Hứa Thanh Vi cong khóe môi: “Kiều Sở, chào buổi sáng.”

Kiều Sở thấy là Hứa Thanh Vi, cũng đáp: “Cô Hứa, chào buổi sáng.”

Sau đó rút tay , tư thế mời: “Cô lấy .”

Hứa Thanh Vi cũng khách sáo với , cầm muôi múc một bát cháo, đó tiện thể giúp múc một bát, đó hỏi: “Anh một ? Có cần ghép bàn với ăn chung ?”

Kiều Sở lắc đầu: “Cô Hứa, ăn xong , cái định đóng gói mang về cho Zoe, bây giờ chỉ thể ăn mấy món thanh đạm.”

“Vậy ….” Hứa Thanh Vi gật đầu: “Cấp đại nhân khỏe hơn ? còn đang định đợi lát nữa dạo xong sẽ lên thăm .”

“Đã bớt sốt , vết thương viêm cũng ngăn ngừa .”

Dừng một lúc, Kiều Sở : “ mà, lát nữa cô cần thăm .”

“Vì ?”

“Anh Zoe chút việc riêng cần xử lý, đặt vé máy bay trưa về .”

Hứa Thanh Vi sửng sốt.

Cố Hoành và Tả Tư , trợ lý Lâm theo, bây giờ cấp đại nhân và Kiều Sở cũng sắp , cô ở đây một ý nghĩa gì?

Hơn nữa, nếu Tả An hành động gì, cô ở đây chẳng sẽ bỏ sót ?

“Kiều Sở, mấy giờ các bay? Đưa theo , về cùng các .”

Lần đến lượt Kiều Sở ngạc nhiên: “Cô cũng về ? Cô… cũng việc ?”

Lúc mấy chữ cuối, rõ ràng giọng vẻ thăm dò.

Hứa Thanh Vi đỏ mặt, hồi hộp, bình thản tự nhiên : “Không tối hôm đó thương mệt c.h.ế.t ? còn sức để chơi nữa, về sớm nghỉ ngơi điều dưỡng, ngoài chơi cũng tốn thể lực đấy!”

Nhắc tới tối hôm đó, khí thế của Kiều Sở lập tức giảm : “Chuyện hỏi Zoe . Dù cũng là hành trình cá nhân, nếu cô cùng thì xem ý .”

“Được, đợi tin tức của . Nếu cấp đại nhân cảm thấy tiện thì tự .” Hứa Thanh Vi dứt khoát trả lời, đó thúc giục: “Anh mau , đừng để Zoe đói bụng.”

Kiều Sở đóng gói thức ăn xong, gật đầu với Hứa Thanh Vi, rời .

Hứa Thanh Vi bóng lưng xa dần, môi cong lên nhàn nhạt, đó cầm đĩa, tìm đại một bàn trống xuống ăn sáng.

Lúc Kiều Sở phòng, Tả An xuống giường.

Anh bước nhanh tới, đến dìu Tả An nhưng Tả An : “Không cần, .”

Kiều Sở chỉ đành đặt thức ăn lên bàn, lượt mở : “Anh Zoe, ăn chút gì , ăn xong thì nghỉ ngơi một lát, đó đến giờ chúng sân bay .”

“Ừ.”

Tả An qua, xuống ghế sofa, thong dong ăn cháo.

Kiều Sở ở một bên, do dự một lúc mới lên tiếng: “ , nãy xuống nhà hàng lầu, gặp cô Hứa.”

Loading...