Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 386
Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:21:25
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tình hình của chắc là tệ hơn của cô.
Tiêu Thuần thiện cảm với Tả An nên khá khó : “Không c.h.ế.t. Tiếc ghê.”
Không c.h.ế.t đồng nghĩa với .
Hứa Thanh Vi cảm thấy yên tâm. Không là , nếu thì cô phí công cứu quá.
“Phải , ai tìm thấy bọn thế?”
Tiêu Thuần cầm lấy cốc nước khi Thanh Vi uống xong, đặt lên đầu tủ và : “Đội cứu hộ. Mình cũng rõ nhưng thấy họ đưa và Tả An xuống núi.”
Hứa Thanh Vi gật đầu: “Vậy thì cảm ơn đội cứu hộ mới .”
Dừng một lúc, cô bỗng nghĩ tới điều gì đó bèn chau mày: “Phải Thuần Thuần, tới thăm thế ? Phía bên đó nhiều tai mắt như , dù cũng là của Cố Hoành…Mình , .”
Tiêu Thuần phất tay: “Không , dù thì hai cái to nhất cũng . Những khác chẳng ai dám gì .”
Hai to nhất ?
“Ý là Cố Hoành và Tả Tư hả?”
“ , hôm nay sáng sớm, lúc và Tả An cứu thì đưa tới đây. Cố Hoành và Tả An theo lý mà sẽ tới thăm hai nhưng chỉ cử trợ lý Lâm tới thôi. Sau đó tới trưa, bọn họ máy bay tư nhân về . Lúc vẻ vội, chắc là chuyện gì đó.”
“Vậy ….” Hứa Thanh Vi chớp mắt như đang suy nghĩ.
Thế nhưng cô nhanh chóng lấy vẻ bình thường, : ‘”Có sếp đang ở phòng của nghỉ ngơi ? Mình thăm chút.”
“Vậy , dù thì cũng .”
“Được, một .”
Tiêu Thuần đỡ Hứa Thanh Vi dậy, cô nhà tắm, tắm rửa quần áo, đó mới khỏi phòng, sang phòng bên cạnh gõ cửa.
Cô nhanh chóng tiếng bước chân, cánh cửa mở từ bên trong, Kiều Sở thấy Hứa Thanh Vi thì ngạc nhiên: “Cô tỉnh ?”
“Ừ, khả năng… hồi phục của cũng khá .” Hứa Thanh Vi cố vẻ trêu đùa, đó hỏi : “Cấp đại nhân thế nào ? Vẫn tỉnh ? đến thăm .”
Kiều Sở đầy vẻ hốc hác, là chợp mắt, đến cả giọng cũng mang theo sự bí bách mệt mỏi: “Vết thương viêm, sốt cao mãi hạ, bác sĩ đến khám cho , bây giờ đang truyền nước.”
Anh , tránh sang một bên: “Cô Hứa, mời cô .”
Hứa Thanh Vi gật đầu đó bước nhanh trong.
Bài trí trong phòng cũng giống như căn hộ cô ở, cô qua phòng khách, đến cửa phòng ngủ thấy ngay Tả An đang ngủ yên giường.
Một tay của đặt bên giường, cắm ống truyền.
Thấy đang ngủ, cô tiếp trong nữa mà với Kiểu Sở: “Đợi tỉnh , sẽ qua thăm.”
Kiều Sở : “Cô Hứa, thể nhờ cô chăm sóc Zoe một lúc , gọi cuộc điện thoại.”
Hứa Thanh Vi cũng tiện từ chối giúp đỡ khác: “Được, dù cũng mới tỉnh, thể trông cấp đại nhân, gọi điện thoại xong thì cứ nghỉ một lát hãy ..”
Cũng vì cô cứu Tả An nhưng Kiều Sở còn khách khí với cô nữa mà chân thành một tiếng: “Cảm ơn.”
Sau khi Kiều Sở , Hứa Thanh Vi bước trong phòng, kéo lấy cái ghế xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-386.html.]
Cô khuông mặt trắng bệch của Tả An, ngủ hề ngon giấc, chân mày cau chặt , mồ hôi trán ngừng túa , giống như đang gặp ác mộng , biểu cảm dần dần trở nên đau khổ, miệng bắt đầu yếu ớt r3n rỉ gọi .
Trong lòng Hứa Thanh Vi, cấp đại nhân luôn thần bí nhưng khi xuất hiện mặt cô, là một dáng vẻ ấm áp vô hại, dễ gần, thực tế thế.
Tối hôm qua và bây giờ, chắc là lúc gỡ bỏ lớp mặt nạ.
Xem , trong lòng , là vô cùng quan trọng.
Nếu như thực sự là em chị em với Tả Tư, khi nào là cùng cha khác ? Vì lẽ đó nên hai mới thù hận, đấu đá lẫn ?
Cũng đến mức đó, mặc dù hai cùng cha khác sẽ mâu thuẫn nhưng cũng đến mức đối phương c.h.ế.t chứ, mối hận thù sâu sắc thế nào, mới c.h.ế.t đây?
Cũng cấp đại nhân rốt cuộc trải qua chuyện gì, trông cũng khá đáng thương…
Ai mà chẳng nỗi khổ riêng…
Tả An dường như một giấc mơ quá đáng sợ, đến nỗi tay của vô thức đưa lên, cho m.á.u chảy , ống truyền chuyển sang màu đỏ, Hứa Thanh Vi sợ hãi vội vàng thu cảm xúc , đưa tay giữ chặt cánh tay ấn xuống.
Mặc dù là trong vô thức nhưng sức của Tả An vẫn khỏe, dùng sức vùng khỏi tay Hứa Thanh Vi. Cô sợ kim sẽ thương nên dùng lực mạnh hơn để đè xu0'ng.
Một loạt hành động đó khiến Tả An tỉnh từ trong giấc mơ, bờ mi cong khẽ run run, mắt từ từ mở .
Hứa Thanh Vi để ý Tả An tỉnh , khi cô ấn cái tay đang cắm ống truyền của Tả An xuống, định rụt tay thì lập tức cổ tay của cô một bàn tay khác nắm chặt lấy.
Hứa Thanh Vi ngây một lúc, ngẩng đầu lên về phía ngón tay thuôn dài trắng bệch , mặt đối mặt với Tả An, đôi mắt vẫn còn mơ màng vì mới tỉnh, thậm chí vẫn thoát khỏi cơn ác mộng, biểu cảm mang chút sợ hãi và… yếu đuối.
Bộ dạng của chắc sẽ khiến tất cả những phụ nữ thấy cầm lòng mà vỗ về an ủi.
“Cấp đại nhân, ...” Giọng của Hứa Thanh Vi mềm mại: “Vừa nãy chỉ là mơ thấy ác mộng thôi, thật .”
Tả An cô chằm chằm một lúc lâu mới dần dần khôi phục ý thức, ánh mắt thu , từ từ nhận dáng hình của Hứa Thanh Vi.
“Thanh Vi?” giọng của nhỏ nhẹ, khô khốc, khàn khàn.
“Vâng, là .” Hứa Thanh Vi gật đầu: “Cấp đại nhân, giờ cảm thấy thế nào ? Đỡ chút nào ?”
Tả An vẫn lấy ý thức, phản ứng chậm, mãi trả lời câu hỏi của Hứa Thanh Vi, chỉ ngây như phỗng cô.
Hứa Thanh Vi lo sốt đến mất hồn, định đưa tay sờ trán xem , mà tay cô động đậy thì lực nắm cổ tay cô bỗng mạnh hơn.
Có lẽ vì hành động trong vô thức, khống chế sức lực, Hứa Thanh Vi đau, khẽ kêu lên một tiếng, đôi lông mày thanh tú cũng nhíu .
Tả An bắt đầu ý thức đang túm tay Hứa Thanh Vi liền bỏ , lúc mới tỉnh một nửa, giọng điệu chuyện cuối cùng cũng khôi phục vẻ khách sáo ôn nhu vốn : “Xin .”
“Không , .”
Hứa Thanh Vi để bụng xua tay: “Anh tỉnh là , cũng bõ công vất vả, tay vẫn đang cắm kim đấy, đừng cử động.”
Tả An khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đặt tay ngay ngắn.
Nhìn bộ dạng của , Hứa Thanh Vi khỏi thấy buồn , bởi mới , đàn ông hai bộ mặt ? Rõ ràng cấp đại nhân đây vô cùng thần bí kiểu hình tượng sếp lớn, đằng cực kỳ thương nhớ , hơn nữa lúc ốm còn ngoan ngoãn lời nữa.
Có khi nào, nhầm cô thành ? Vậy… cô thực sự kiếm một con trai lớn ?
Nghĩ vu vơ một hồi, cô nhịn mà bật thành tiếng.
Nghe thấy tiếng , Tả An ngước mắt lên cô, ánh mắt mang nét nghi hoặc: “Sao thế?”
Hứa Thanh Vi nào dám suy nghĩ của , vội vàng lắc đầu, đổi chủ đề khác: “Cấp đại nhân, rót nước cho , bổ sung nước còn cần gì nữa thể với , Kiều Sở nghỉ ngơi , giờ là y tá của !”