Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-10-08 03:21:48
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Thanh Vi dựa ghế, chau mày với vẻ mệt mỏi, giọng khàn khàn: “Thuần Thuần, lái xe , chúng về thôi.”

Không với Cố Hoành mà là phận của cô thể . Hơn nữa trải qua những chuyện kinh hoàng , giờ cô mới thở phào xíu. Cô thật sự cảm thấy choáng váng và nghỉ ngơi.

thì trợ lý Lâm ở đây sẽ để cho Cố Hoành xảy chuyện gì. Cô cũng cần tranh giành gì.

Nói xong, cô nhắm mắt .

Tiêu Thuần vẻ mặt tái mét của Thanh Vi, cuối cùng cảm thấy đau lòng nên gì. Cô khởi động máy và rời .

Về tới chung cư, Hứa Thanh Vi tắm sơ qua giường, ngủ .

Cô ngủ ngon, trong đầu cứ luôn hiện lên những hình ảnh trong thang máy. Lúc ở đó, do tình huống nguy hiểm nên đầu cô căng như dây đàn, cô để ý gì. Lúc , khi an , những chi tiết của khi đó mới hiện trong đầu cô.

Lúc thang máy rung lắc rơi xuống. Việc đầu tiên mà Cố Hoành là quan tâm tới sự an nguy của cô. Thậm chí, lúc cô sợ hãi, còn buột miệng : “Đừng sợ.”

Cuối cùng, khi thang máy rơi xuống cuối thì cũng lựa chọn để cô thoát , nếu rơi xuống là cô .

Một khi nào bảo vệ khác dù trong tình huống nguy hiểm nhất?

Nếu vì yêu thì thật sự cô nghĩ khả năng nào khác.

Cô nhớ lúc cầm d.a.o đ.â.m về phía Cố Hoành. Cô cũng y như , cứ thế lao lên. Suy nghĩ duy nhất trong cô lúc đó là bảo vệ yêu thương thương.

Hứa Thanh Vi lật qua lật , cuối cùng cũng mơ hồ cho tới trời sáng.

Vì tối qua suýt nữa cô xảy chuyện, cộng thêm với việc sốc nên Tả An cô hôm nay cần , ở nhà nghỉ ngơi là .

nhưng cô cũng ngủ . Sau khi thức dậy rửa mặt, cô xuống bếp hai phần ăn sáng. Một phần cho , một phần cho Tiêu Thuần. Sau đó cô về phòng , quần áo và ngoài.

tới chợ hoa, chọn một bó hoa tươi bắt xe tới bệnh viện.

Cố Hoành ở phòng bệnh Vip nên khá yên tĩnh. Lúc cô bước tới thì mới phát hiện , phòng bệnh của ở gần phòng của ông cụ Cố.

Sau khi về nước, cô tới thăm ông cụ. Thứ nhất vì cô từng với Cố Hoành là cô sẽ đến nữa, thứ hai là giờ cô cũng đến với phận gì.

Lúc cô đồng ý ly hôn với Cố Hoành thì cảm thấy với ông cụ lắm. Ông cụ hơn ai hết là luôn hi vọng cô và Cố Hoành thể ở bên . Đáng tiếc, cô .

Hứa Thanh Vi đủ dũng cảm thăm ông cụ. Cô tới phòng bệnh Cố Hoành, đưa tay lên khẽ gõ cửa.

Ngay đó tiếng bước chân vọng tới. Cánh cửa kéo , bên trong là trợ lý Lâm mà là cô Lâm.

Bốn mắt , bầu khí nhất thời trở nên kỳ dị.

Cô Lâm bừng tỉnh, bằng giọng vui mừng: “Hứa phu……cô Hứa, lâu gặp.”

“Đã lâu gặp, em nhớ chị ghê.”

“Cô Hứa, cũng nhớ cô…còn tưởng sẽ cơ hội gặp nữa cơ.” cô Lâm nhường đường: “Cô trong tiếp.”

Hứa Thanh Vi bước .

Trong phòng bệnh yên tĩnh, chỉ tiếng máy móc kêu nhẹ khiến cô khỏi bước khẽ hơn như sợ phiền đến Cố Hoành đang nghỉ ngơi.

một lượt, thấy trợ lý Lâm. Thế là cô thở phào. Nếu trợ lý Lâm ở đây thì sẽ để cô ở lâu.

“Cô Hứa, mời . rót nước cho cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-372.html.]

Cô Lâm rời . Động tác của cô cũng vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa thuần thục. Có lẽ thời gian chăm sóc cho ông cụ nên cô quen .

Hứa Thanh Vi xuống sô pha, về phía giường bệnh. Sắc mặt Cố Hoành tái nhưng ngủ khá ngon giấc.

Lúc cô Lâm bưng nước thì thấy dáng vẻ Hứa Thanh Vi đang Cố Hoành. Cô bèn động viên: “Cô Hứa cần quá lo lắng, chủ . Tối qua lúc tỉnh dậy thì đầu óc tỉnh táo lắm.”

Vừa , cô đưa nước cho Hứa Thanh Vi.

Hứa Thanh Vi : “Cảm ơn.”

Cảm ơn cô vẫn giữ thái độ như với cô. Cũng cảm ơn cô cho Thanh Vi tình hình của Cố Hoành.

Từ lúc cô bước nhà họ Cố, trừ ông cụ thì cô Lâm là đối xử với cô nhất. Cô thật sự ơn. Đó cũng là lý do dù trợ lý Lâm những lời khó thì cô cũng giận .

Hứa Thanh Vi uống nước, do dự khẽ : “Chị Lâm, ông…gần đây vẫn khỏe chứ?”

Nhắc đến đây, sắc mặt cô Lâm buồn vài phần. Cô xuống ghế sô pha, khẽ lắc đầu: “Trước giờ vẫn , chẳng gì khởi sắc. Cậu chủ mời ít bác sĩ giỏi nhưng kết quả đều lạc quan. Giờ chỉ thể…dùng t.h.u.ố.c duy trì mạng sống mà thôi.”

Câu trả lời cũng gì bất ngờ với Hứa Thanh Vi.

Cô cố gắng mỉm : “Ông mạnh mẽ như , sẽ tỉnh thôi.”

, là điều . Nếu , ông cụ chuyện gì…thì chủ…thật sự sẽ chẳng còn gì nữa. Cô xem, cô cũng còn bên cạnh nữa…”

Cô Lâm xong mới nhận lỡ lời. Cô vội vàng xin : “Cô Hứa, ngại quá, cả đêm ngủ, mệt quá nên linh tinh. Cô đừng để bụng nhé.”

Việc ly hôn vốn của Hứa Thanh Vi. Cô Lâm luôn rõ nên chẳng bao giờ trách cô.

“Không gì.” Hứa Thanh Vi vẫn mỉm , hề để tâm.

Cô Lâm tỏ tiếc nuối: “Một cô gái như , thật hiểu chủ nghĩ gì. Sao nỡ lòng nào…”

Hứa Thanh Vi cúi đầu, khẽ: “ , nỡ lòng nào…Đợi tỉnh , sẽ hỏi .”

“Hả?”

Cô ngước về phía giường bệnh. Không từ khi nào mà Cố Hoành mở mắt. Cô mỉm , lặp lời nãy: “ là, định hỏi, thích thì mạo hiểm bảo vệ như . Còn nếu thích thì nỡ lòng nào ly hôn với chứ!”

Dứt lời, cô lên, về phía giường bệnh. Cô chăm chăm khuôn mặt đàn ông và lên tiếng: “Cố Hoành, tỉnh thì cho em một đáp án ? Tại ?”

Cố Hoành chậm rãi di chuyển ánh mắt về phía Hứa Thanh Vi.

Nhìn mấy giây đó sang cô Lâm, giọng khàn khàn: “Rót cho cốc nước.”

“Được, chủ.”

Cô Lâm vội vàng dậy, khi rót nước, cô trở cạnh giường, chỉnh đầu giường cao lên một chút đưa cốc nước cho .

Hứa Thanh Vi cũng thúc giục, cô kiên nhẫn chờ uống xong cốc nước đó kéo ghế xuống, đôi mắt đen trắng rõ ràng chằm chằm, tiếp tục chờ câu trả lời của .

Đã đến nước thì cần đ.á.n.h đố nữa, nếu ngay cả hành động cũng thể cho thấy tình cảm của dành cho cô thì những chuyện khác càng sức thuyết phục.

Cố Hoành cụp mắt chiếc cốc rỗng trong tay, im lặng một lát mới ngước lên Hứa Thanh Vi.

“Với tình huống như tối hôm qua, cho dù là khác thì cũng .”

Ý của câu là cô đặc biệt.

Đến nước vẫn trả lời như , Hứa Thanh Vi cũng là đúng theo dự liệu là ngoài ý , chỉ là cảm thấy chút châm chọc. Cô nhếch môi, cũng che giấu mà thẳng: “Ồ, hóa chủ Cố giờ m.á.u lạnh vô tình lương tâm như ? Là thua, ở bên lâu như mà cũng chuyện .”

Loading...