Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-10-07 11:35:25
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu sức khỏe Cố Hoành , tối nay uống nhiều rượu như , nhỡ chịu thì chẳng sẽ gục luôn tại chỗ ?

Cũng may, uống mấy lượt rượu, tuy khuôn mặt vì men rượu mà đỏ ửng nhưng điều gì khác lạ, Hứa Thanh Vi thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cũng thể là cô nghĩ nhiều, nhỡ quả thực chỉ cảm sốt gì đó vặt vãnh, bây giờ khỏe thì ?

Bữa tiệc kết thúc, trợ lý Lâm uống say khướt, còn sức để đưa Cố Hoành về. Tả An Cố Hoành đó Hứa Thanh Vi, : “Cố tổng, Thanh Vi uống rượu, còn Kiều Sở đưa về, là… để cô đưa về nhé?”

Đề nghị quả thực khiến Hứa Thanh Vi kinh ngạc.

Vốn dĩ cô đoán Tả An tổ chức bữa tiệc là để thăm dò sức khỏe của Cố Hoành, thì lúc nên để tâm phúc của là Kiều Sở đưa Cố Hoành về thì mới thể Cố Hoành chứ. Hay là nghĩ… cô là tâm phúc của nên sẽ thật cho tình hình của Cố Hoành?

Rốt cuộc đang mưu đồ gì?

Không thể , suy nghĩ của Tả An còn thâm sâu hơn tưởng tượng của cô, khó để đoán rốt cuộc đang nghĩ gì, tiếp theo sẽ gì.

Đôi mắt sâu thẳm của Cố Hoành liếc Hứa Thanh Vi, thờ ơ khó dò nhưng phản đối: “Vậy thì phiền .”

Tả An mỉm Hứa Thanh Vi, nhờ vả: “Thanh Vi, cô đưa Cố tổng về nhé, lái xe cẩn thận đấy.”

Hứa Thanh Vi chỉ đành gật đầu đồng ý: “ .”

Cố Hoành bảo nhân viên phục vụ của khách sạn đưa trợ lý Lâm lên phòng dành cho khách của Cố Viên, đó về phía cửa, Hứa Thanh Vi theo phía .

Ra khỏi Cố Viên, nhân viên trông xe lái xe của đến tận cửa.

Cố Hoành bước tới, nhân viên trông xe cung kính mở cửa hàng ghế cho . Dường như bước chân của khựng , đó chui xe.

Hứa Thanh Vi thì vòng sang bên ghế lái, mở cửa xe , thắt dây an , điều chỉnh gương chiếu hậu, thông qua gương đàn ông dựa lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần, nhất thời cũng trong lòng cảm giác gì.

Bọn họ… thực sự trở thành những xa lạ rõ về ?

dùng từ rõ về để hình dung bọn họ liệu đúng ? Bọn họ thực sự từng rõ về ? Như đối với cô, dù cô và Cố Hoành từng yêu , từng kết hôn, từng sống với mật như nhưng cô bao giờ thực sự rõ về .

Anh luôn giống như từng đám mây mù, cô vạch hết đám sang đám khác nhưng vẫn thể thấy tận đáy.

Nếu là tài xế thì Hứa Thanh Vi vẫn khách sáo hỏi một câu: “Cố tổng, ?”

“Về chung cư.” Cố Hoành mở mắt, bình thản đáp , chỉ là giọng chút kìm nén, dường như đang kiềm chế điều gì đó.

Nơi gần chung cư, chỉ lái xe hai mươi mấy phút là tới. Chắc ở cạnh cô lâu nên mới về chung cư đấy chứ?

Hứa Thanh Vi nhếch môi, khởi động máy, đạp chân ga, chiếc xe hòa dòng xe đường.

Hôm nay tắc đường nhưng gặp nhiều đèn đỏ, xe một đoạn dừng . Cũng xe cứ dừng dừng khiến Cố Hoành khó chịu, men của rượu khiến khó chịu, sắc mặt của dần trở nên khó coi, tái nhợt .

Hứa Thanh Vi ý quan sát nhưng lúc lướt qua gương chiếu hậu, thấy sắc mặt quả thực đang trở nên trắng bệch với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.

Cô do dự một lát đó vẫn nhẹ giọng lên tiếng: “Cố tổng, sắc mặt khó coi, chứ? Có cần… đến bệnh viện ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-368.html.]

dứt lời, Cố Hoành lạnh lùng từ chối: “Không cần.”

Hai chữ nhỏ, xong mím chặt môi.

Hứa Thanh Vi chỉ đành tiếp tục lái về phía chung cư, đến tầng một, cô dừng xe, ngoảnh Cố Hoành, đang định đến thì thấy đang ngửa đầu lưng ghế, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, lông mày nhíu chặt, dáng vẻ như cực kỳ khó chịu.

Anh ? Nhìn giống như là say rượu…

Ánh mắt Hứa Thanh Vi đanh , nhanh chóng cởi dây an , đẩy cửa xuống xe, vòng hàng ghế . Sau khi mở cửa xe, cô cúi , khẽ gọi: “Cố Hoành, đấy chứ? Tỉnh !”

Không là Cố Hoành thấy, rơi trạng thái nửa hôn mê, đếm xỉa gì đến cô.

“Cố Hoành, mau tỉnh !” Hứa Thanh Vi gọi chìa tay , đẩy nhẹ vai để thăm dò.

Tay cô mới chạm vai , liền mở bừng mắt, ánh mắt cô đầy sắc bén khiến Hứa Thanh Vi khỏi sững sờ.

nhanh, ánh mắt khôi phục sự sâu thẳm khó dò, lướt nhanh một lượt, dường như cuối cùng cũng ý thức đến tầng một chung cư. Anh cố gắng thẳng dậy, đó xuống xe.

“Cô thể ….” Cố Hoành còn xong, sắc mặt bỗng tái , đó sải bước tiến chung cư, bước chân rõ ràng loạng choạng vững, cố gắng hết sức để .

Hứa Thanh Vi im tại chỗ, bóng lưng vội vã rời của , lông mày càng ngày càng nhíu chặt. Dáng vẻ của Cố Hoành chắc chắn vấn đề, đại khái cũng giống như tối hôm qua lúc cô thấy. tối hôm nay uống nhiều rượu như nên cơ thể mới mất khống chế xuất hiện nhiều vấn đề như ?

Rốt cuộc ?

Cuối cùng Hứa Thanh Vi cũng thể cứ thế bỏ , cô tắt máy xe, rút chìa khóa, đóng cửa xe đó đuổi theo .

Lúc đến cửa căn chung cư, thấy cửa đóng chặt, cô cứ thế đẩy cửa bước .

Bày trí trong chung cư vẫn y hệt như ngày cô rời , chút đổi gì. Cô thấy kinh ngạc, đây là khi cô , Cố Hoành thường xuyên về đây, là… Cố Hoành vẫn động các thứ trong chung cư?

lúc cô cũng tâm trạng để nghiên cứu, cô xem Cố Hoành thế nào .

Nghe thấy tiếng động ở phòng ngủ, cô cất bước tiến , đúng lúc Cố Hoành bước từ phòng tắm , khuôn mặt gần như chút m.á.u nào, trắng như tờ giấy, cũng nền cho tơ m.á.u ở môi càng vẻ bắt mắt hơn.

Đôi đồng tử của Hứa Thanh Vi co , tơ m.á.u ở ? Chắc Cố Hoành nôn m.á.u đấy chứ?

“Cô…”

Cố Hoành ngờ Hứa Thanh Vi theo lên đây, ánh mắt cô lóe lên tia mê man, đó dường như khôi phục ý thức, sắc mặt lạnh lùng đáng sợ: “Ra ngoài!”

Mới hai chữ ho khù khụ, ho đến mức chút vững, chỉ thể dựa cánh cửa phòng tắm nhưng vẫn kiên quyết với Hứa Thanh Vi: “ bảo cô ngoài!”

Hứa Thanh Vi động đậy, cô chằm chằn khuôn mặt , : “ cũng đây nhưng như thế thì thể . Nếu chuyện gì, cuối cùng tiếp xúc với , sẽ trở thành nghi phạm lớn nhất.”

Dứt lời, cô bước từng bước tới: “ đưa đến bệnh viện.”

Cô bước tới mặt Cố Hoành, chìa tay đỡ . Cố Hoành lạnh lùng cô, Hứa Thanh Vi sẵn sàng sẽ hất nhưng ngờ bỗng ngoan ngoãn vô cùng, để mặc bàn tay cô đỡ cánh tay .

Đáy mắt Hứa Thanh Vi chút khó hiểu, tuy tại kháng cự nữa nhưng lúc sức khỏe của là quan trọng nhất, thế là cô đỡ bước ngoài.

Hứa Thanh Vi thể cảm giác cơ thể Cố Hoành run lên, bước chân lảo đảo, thậm chí còn toát mồ hôi lạnh. Cô đặt tay cách lớp quần áo của , dường như thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể vô cùng thấp.

Loading...