Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 357

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:09:58
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả Tư hề ngại sự lạnh lùng của , với cô , chỉ cần đạt mục đích là .

dậy, đôi giày cao gót phía cửa, bước vài bước, bỗng nghĩ gì đó, mũi giày , Cố Hoành bàn việc xuống thì cô cũng đến bàn việc.

Cố Hoành cầm một tập tài liệu lên xem.

Bộp một tiếng, tay của Tả Tư đặt tập tài liệu.

Chữ bàn tay cô che hết, Cố Hoành nhướn mày, biểu cảm lộ rõ vẻ khó chịu, lạnh lùng ngước mắt lên.

Tả Tư thấy mùi nguy hiểm, lập tức rụt tay , cô nhếch môi, : “ chỉ với một tiếng, nếu chúng đạt thỏa thuận hợp tác thì chắc chắn là hợp tác nhất.”

Tả Tư chỉ khuôn mặt đen một mảng của : “Ví dụ như chuyện nguy hiểm thế thì nhất định sẽ ngăn chặn, đảm bảo khiến phiền phức bảo bối của tổn thương chút nào.”

Cố Hoành ngước lên, ánh mắt chút d.a.o động, lạnh lùng .

Tả Tư lùi hai bước, giơ hai tay lên đầu hàng: “À, bây giờ là phiền phức bảo bối, là xa lạ liên quan đến , đúng ?”

Ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo.

“Được , xong, ngay đây.” Tả Tư ném một câu quả quyết xoay , thức thời rời khỏi phòng việc.

Trợ lý Ngô Cầm chờ cô ở ngoài cửa, thấy cô liền vội vàng tiến đến, thấy vết thương mặt cô rõ ràng xử lý, khỏi : “Cô Tả, cần đến bệnh viện ?”

xã giao bất cứ lúc nào, gặp khách hàng cũng thể mang theo khuôn mặt vết thương t.h.ả.m hại như chứ?

“Không cần .”

Tả Tư từ chối, thậm chí còn thành tiếng: “Vết thương đau đau , lợi dụng nó một cách tối đa. Bây giờ mà chữa trị thì chịu đau vô ích thật .”

Ngô Cầm phong cách việc của cô , khuyên nữa mà : “Vậy ý của cô là…”

“Tìm chỗ nào ánh sáng , chụp cho hai bức ảnh, đó gửi cho tòa soạn báo, bảo bọn họ bài.”

Ngô Cầm gật đầu: “ hiểu .”

Sau khi đưa Cố Tuyết về nhà, Hứa Thanh Vi đưa Hứa Triển Vọng về nhà họ Hứa. Dù bây giờ cô cũng đang ở chung cư của Tiêu Thuần, thể thu nhận thêm Hứa Triển Vọng .

Trước khi xuống xe, cô nữa cảnh cáo Hứa Triển Vọng một cách nghiêm khắc. Thứ nhất, phép kích động đến gây rắc rối cho Cố Hoành, thứ hai, lập tức đặt vé máy bay về trường.

Hứa Triển Vọng cô chằm chằm, đáp mà hỏi: “Chị, chị thực sự tin lời Cố Tuyết, cảm thấy Cố Hoành bất ngờ đổi là lý do khác ?”

Hứa Thanh Vi im lặng mắt mấy giây, khi Hứa Triển Vọng nhịn mà sốt ruột, cô mới nhẹ giọng : “Có thì chị điều tra mới .”

“Thế nên chị vẫn điều tra ?”

“Phải!”

Hứa Thanh Vi em trai thương , giọng cũng dịu , giơ tay khẽ xoa đầu : “Triển Vọng, em nên hiểu rằng, nếu chị chuyện thì chị sẽ thể thực sự buông tay. Nếu chị lựa chọn trở về thì chỉ một mục đích.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-357.html.]

“Đương nhiên, các em đều nghĩ rằng, chị rời thể cuộc sống mới. Đó chỉ là suy nghĩ của các em thôi, quá khứ giờ thứ thể xóa bỏ một cách dễ dàng tùy tiện. Em tưởng con là cỗ máy, ngắt điện thì chỉ cần ngắt nguồn điện là ? Tình cảm của con giống như tằm nhả tơ, quấn quanh dứt, chỉ điều hòa tất cả thứ thì mới thể rõ cuối cùng trái tim lựa chọn thế nào.”

Lửa giận đang bốc lên trong lòng Hứa Triển Vọng, những lời của Hứa Thanh Vi áp chế từng chút một.

Từ đến nay, Hứa Thanh Vi luôn coi như trẻ con, bảo vệ cẩn thận. Dù chịu uất ức lớn đến thì cô cũng luôn một im lặng chịu đựng. Đây là đầu tiên cô với những lời thật lòng, chuyện với như một lớn.

Cô hy vọng thể hiểu cho cô, đồng thời… ủng hộ cô.

Hứa Triển Vọng và Hứa Thanh Vi một lúc lâu, cuối cùng bất đắc dĩ mỉm .

Lúc nào cũng trưởng thành nhưng thực tế vẫn chỉ là đứa trẻ con. Nhìn thấy chị gái tủi cũng chỉ kích động giải quyết vấn đề nhưng thực tế thì giúp gì còn khiến cô lo lắng.

Trong chuyện tình cảm, bên cạnh là tư cách nhất, vốn dĩ chỉ trong cuộc là rõ ràng.

Cậu cho Hứa Thanh Vi nhưng chỉ rõ nhất, cho dù là em trai ruột cũng thể cảm nhận .

Hứa Triển Vọng bỗng chìa tay , ôm chặt Hứa Thanh Vi, giọng khàn : “Chị, chị gì thì cứ , em sẽ luôn về phía chị, chỉ điều… chị hứa với em, học cách yêu thương bản .”

“Chị hãy chia một chút tình yêu dành cho Cố Hoành cho chị, thương yêu bản nhiều hơn, ?”

Hứa Thanh Vi bật .

Cô thừa nhận, yêu Cố Hoành nhưng hiện giờ… thực cô còn yêu thương bản hơn. Chính vì yêu bản nên mới cố gắng khiến bản buông bỏ chấp niệm.

“Em yên tâm, chị sẽ .”

Cô cũng giơ tay , ôm lấy Hứa Triển Vọng: “Em về trường học hành chăm chỉ, chờ chị xử lý xong những chuyện , bất kể chị lựa chọn thế nào cũng sẽ với em đầu tiên.”

“Vâng, chị nhớ đấy.”

“Được .”

Hai chia tay , Hứa Triển Vọng ngoảnh , lưu luyến bước về phía nhà họ Hứa.

Hứa Thanh Vi im tại chỗ, đưa mắt theo bóng lưng cho đến khi khuất hẳn, mới chui xe, địa chỉ chung cư của Tiêu Thuần, chiếc xe nhanh chóng lái .

Hai ngày đó, Hứa Thanh Vi nghĩ mãi về những lời Cố Tuyết với cô, rốt cuộc văn kiện là gì nhưng vẫn manh mối.

Hai ngày nay, tin tức nóng hổi nhất vẫn là thêm một scandal bên lề của Cố Hoành và Tả Tư, Tả Tư thương vì Cố Hoành, thể thấy tình cảm chân thành nồng thắm.

Vốn dĩ chuyện Cố Thị và Tả Thị liên hôn đồn ầm lên, khi tin tung , các tạp chí tờ báo lượng tiêu thụ lớn gần như đều đầy hùng hồn rằng chuyện của Cố Hoành và Tả Tư sắp đến .

Tiêu Thuần sợ cô vui, giờ bao giờ chủ động nhắc đến chuyện liên quan tới Cố Hoành nhưng tin tức rợp trời như , thể chứ? cô xem xong cũng phản ứng gì, hiện giờ cô chỉ quan tâm chuyện cô , những chuyện khác cô đều phớt lờ.

Thấy cô thực sự vẻ gì là vui, Tiêu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy báo chí thổi phồng như nhưng cô ở công ty thấy Cố Hoành và Tả Tư, quả thực hai gì khác lạ. Cố Hoành đối với cô gái nào cũng lạnh nhạt hờ hững, bao nhiêu năm nay cũng chỉ thấy chút nhiệt tình với duy nhất Hứa Thanh Vi.

Hứa Thanh Vi cũng từng thảo luận với Tiêu Thuần, xem rốt cuộc văn kiện là gì. phạm vi quá lớn, thể tự dưng đoán , cuối cùng bọn họ rút kết luận: văn kiện là gì thì chỉ còn cách tìm nó, tận mắt chứng kiến.

Thứ như , chắc chắn Cố Hoành sẽ để ở nơi quan trọng, đối với thì phòng việc chính là nơi quan trọng nhất. Vậy thì hoạt động ở công ty, mới thể cơ hội đặt chân phòng việc.

Tiêu Thuần việc ở Cố Thị, điều thì khá dễ dàng, Hứa Thanh Vi với ánh mắt mong chờ: “Hay là…”

Loading...