Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 353
Cập nhật lúc: 2025-10-06 11:12:23
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dường như cả hai ngờ sẽ gặp đối phương ở đây, đều ngây .
Sau đó, Hứa Thanh Vi buồn bực phiền não, cô thể vì suy nghĩ quá nhập tâm mà trở về chung cư theo thói quen chứ?
Đã thì chớ, còn đúng lúc Cố Hoành bắt gặp.
Cố Hoành cứ cô mà gì, dường như đang chờ cô lên tiếng. Hứa Thanh Vi cũng thể coi như thấy và cứ thế nhưng nếu thật thì mất hết thể diện.
Cô nhíu mày xoắn xuýt một lúc, bỗng nhớ gì đó, vội vàng mở túi xách, lấy quyển truyện thiếu nhi mà cô mang theo, đó đưa cho Cố Hoành: “… đến để trả sách.”
Ánh mắt của đàn ông chậm rãi rời khỏi khuôn mặt cô, chuyển sang quyển truyện , đáy mắt lóe lên một tia cảm xúc dường như khó hiểu.
Hứa Thanh Vi bổ sung một câu: “Trước lúc thu dọn đồ đạc, cẩn thận lấy cả quyển truyện thiếu nhi giá sách của , thế nên… bây giờ đến trả .”
Cố Hoành im lặng một lúc, cuối cùng cũng mấp máy môi, giọng vẫn lạnh nhạt như : “Đưa cho .”
Anh chìa tay , nhận quyển truyện .
Hứa Thanh Vi bỗng bấu c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay khiến Cố Hoành nhíu mày: “Sao ?”
Đôi mắt đen láy của cô chằm chằm khuôn mặt đàn ông, đáp mà hỏi : “Anh còn nhớ quyển truyện từ mà đến ?”
Khuôn mặt Cố Hoành chút cảm xúc, cũng trả lời.
Hứa Thanh Vi để ý, cô tiếp: “Trước ốm, lúc viện, buổi tối ngủ , hộ lý mang mấy quyển sách tới, chọn quyển để cho , nhưng… mới phần đầu, cho phần kết.”
“Sau đó tự nhưng tìm mãi thấy quyển sách , hóa là cầm . Tại cầm ? Tại giấu nó?”
Cố Hoành vẫn gì, nhíu mày, dường như mất kiên nhẫn.
“Nếu cô thích quyển sách thì cứ giữ .”, Cố Hoành bình thản , thu tay , đó cất bước, định lướt qua Hứa Thanh Vi về phía chung cư.
Hứa Thanh Vi thấy lướt qua, : “Hổ và hồ ly nghĩa là gì?”
Bước chân Cố Hoành dừng .
Hứa Thanh Vi bỗng nhếch môi : “Cố Hoành, trả lời cũng , dù gì cũng là phóng viên, nếu bịa chuyện thì đầu óc cũng phong phú lắm. nghĩ hổ yêu hồ ly… đúng nào?”
Vốn dĩ bàn tay của Cố Hoành chạm tay nắm cửa, thấy thế động tác liền dừng , Hứa Thanh Vi, : “Tùy tiện thôi.”
“…”
Anh nhếch môi, dường như châm chọc: “Nếu cô nhất quyết nghĩ như thì cô vui là .”
Bàn tay Hứa Thanh Vi siết chặt quyển truyện đó nhanh chóng thả lỏng như chuyện gì. Cô xoay , tiến lên một bước, nhét quyển truyện tay Cố Hoành, nở nụ khiêm tốn: “Thật ngại quá, nãy uống chút rượu, ăn linh tinh thôi. Trả sách cho , đây.”
Hứa Thanh Vi chần chừ chút nào, xoay rời , chỉ là bước chân loạng choạng.
Cô thang máy, bấm nút tầng một. Cửa thang máy đóng , chậm rãi hạ xuống. Đến tầng một, cô bước ngoài, bước chân vẫn chút lâng lâng, thậm chí lúc khỏi tòa chung cư, ở lề đường chờ xe, cô còn dựa đèn đường, dường như mượn nó để cho vững.
Khu chung cư cao cấp vốn dĩ ít xe taxi, thêm bây giờ là đêm khuya nên càng chẳng thấy bóng dáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-353.html.]
Hứa Thanh Vi chờ một lúc, hình như say đến mức nổi, đầu óc choáng váng, đó cả trượt dần xuống theo cột đèn đường, cuối cùng xổm đất.
Khoảng năm phút , bỗng một chiếc xe taxi lái , đúng lúc dừng mặt Hứa Thanh Vi.
Vị khách ở hàng ghế trả tiền xe đó xuống xe rời nhưng tài xế xe taxi vẫn , Hứa Thanh Vi hỏi: “Cô gái, cô xe ?”
Lúc Hứa Thanh Vi mới ngẩng đầu lên tài xế, gật đầu: “Có chứ.”
Cô chậm rãi dậy, bước tới bên cạnh xe, đó chui trong. Cô địa chỉ chung cư của Tiêu Thuần, tài xế đáp giẫm chân ga, nhanh chóng lái .
Hứa Thanh Vi dựa lưng ghế, nhắm hờ mắt, như chợp mắt nhưng thực tế là đang đ.á.n.h giá nội thất trong xe taxi. Thứ bắt mắt nhất chính là mã QR to treo ở ghế lái phụ.
Hứa Thanh Vi nhếch môi một cách kín đáo, đó thu hồi tầm mắt, nhắm mắt để chợp mắt thật.
Lúc cô về đến chung cư của Tiêu Thuần, cô vẫn về, cả căn hộ rộng lớn yên tĩnh. Tuy bề ngoài Tiêu Thuần tùy tiện cẩu thả, cũng phong cách của nữ cường nhân nhưng chung cư trang hoàng dễ thương đáng yêu, ngập tràn thở thiếu nữ.
Hứa Thanh Vi sô pha màu hồng, chút cảm khái.
Thuần Thuần quả thực chẳng đổi gì còn cô đổi nhiều. Trước cô còn tiểu thư hơn cả Thuần Thuần nhưng cô lúc nào cũng xuôi chèo mát mái, thế nên nội tâm thể giữ chút trẻ con còn cô thì ép trưởng thành.
May là, trưởng thành cũng mặt của trưởng thành.
Hứa Thanh Vi gửi tin nhắn cho Tiêu Thuần , hỏi xem cô đưa Từ Soái về nhà bình an , dặn cô lái xe buổi tối cẩn thận, phía bên tạm thời hồi âm.
Cô đặt điện thoại xuống lấy túi xách, lục lọi trong đó, tìm tờ một trăm tệ lấy từ tay trợ lý Lâm. Cô giơ nó lên ánh đèn đầu, quan sát thật kĩ.
Đây là chứng cứ đây cô nghi ngờ nên giữ .
Lần cũng là nửa đêm, cô và Cố Hoành quyết định sẽ ly hôn, lúc từ bệnh viện , khéo một chiếc xe cô chặn , lái xe còn trùm kín mít như xác ướp, vô cùng khả nghi.
Lúc đó cô nghĩ nhiều nhưng hôm lúc trợ lý Lâm đến đón cô, cô bóng lưng mà cứ thấy quen quen.
Thế nên cô hỏi xin tờ một trăm tệ, nếu tài xế kỳ lạ đúng là trợ lý Lâm thì tờ một trăm tệ trong ví sẽ xác suất chính là tờ một trăm tệ mà cô trả cho .
May mà lúc cô rút tiền đều là tiền mới, cũng để trong ví một thời gian, vết gấp ba, hơn nữa cô còn bất cẩn đổ một ít nước hoa túi xách, nếu những điều là đúng… thì cô lý do để tin rằng, trợ lý Lâm chính là tài xế .
Cô thật kĩ, tờ tiền một trăm tệ quả thực vết gấp ba rõ ràng.
Sau đó cô để tờ tiền gần mũi để ngửi, tuy gần bay hết mùi nhưng vẫn mơ hồ thể ngửi thấy mùi nước hoa mà cô xịt.
Chắc hẳn tờ một trăm tệ chính là tờ cô trả cho tài xế .
Vậy thì chiếc xe taxi xuất hiện tối hôm nay cũng chắc chắn là trùng hợp, bởi vì cô cố ý say rượu nhưng thực tế, tối hôm nay chỉ Từ Soái uống, cô đụng giọt nào.
Cô như còn cố ý giả vờ say rượu, là để thăm dò Cố Hoành.
Moi mãi gì từ miệng , cô cũng tiếp tục moi nữa. Với tính cách của Cố Hoành, chuyện thì cô nghĩ cách cũng sẽ .
Cho dù ngoài miệng nhưng nếu thực sự thích một thì hành động của sẽ cho cô .
Hiện giờ thể chứng minh ít nhất một điều, mỗi cô trở về một giữa đêm hôm khuya khoắt, là Cố Hoành sẽ yên tâm mà bảo trợ lý Lâm đến đón cô. Anh giả vờ vẻ các kiểu chỉ là cô mà thôi.
Đương nhiên, cô cũng thể vì một điều mà chắc chắn Cố Hoành yêu , chỉ thể là hề thờ ơ như biểu hiện bên ngoài.