Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 351
Cập nhật lúc: 2025-10-06 03:30:07
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không về ?”, Hứa Thanh Vi , bầu khí trở nên đẫm ước mắt, giả vờ trêu chọc: “Được , ôm thở , buông tay . Mình mới về, định mưu sát ?”
Tiêu Thuần cũng thích bám dính, lập tức buông tay : “Ai mà mưu sát chứ!”
Cô trừng mắt cô oán trách, đó lấy chìa khóa trong túi xách , mở cửa căn hộ, thuận tay đẩy valy trong.
Hứa Thanh Vi , Tiêu Thuần đầu cô, quái lạ hỏi: “Vào đây , ở cửa gì?”
Hứa Thanh Vi lắc đầu: “Cậu còn sức ? Bây giờ một việc lớn.”
Tiêu Thuần nhướng mày: “Không sức cũng theo tới cùng, , cái gì?”
Trong lúc , cô bước khỏi cửa, đóng cửa .
Hứa Thanh Vi hài lòng cong cong khóe mắt, đó, chìa tay mặt cô : “Cho mượn điện thoại của gọi một cuộc điện thoại.”
Tiêu Thuần lập tức lấy điện thoại từ trong túi xách , mở khóa, đặt tay cô, tò mò hỏi: “Cậu cần gọi cho ai?”
Hứa Thanh Vi bí hiểm, mở danh bạ tìm một cái tên, gọi .
Bên nhanh chóng bắt máy, tiếng nhạc ồn, là trong hộp đêm, giọng đàn ông vang lên từ trong tiếng ồn ào: “Thuần Thuần, thế?”
Vậy mà gọi cho Từ Soái… Tiêu Thuần ngây nhưng nhanh chóng hiểu .
Xem Hứa Thanh Vi lọt những lời lúc cô với cô, về là tìm hiểu rõ chuyện chân tướng của ba năm , cho nên về tới là gặp Từ Soái ngay.
Hứa Thanh Vi , nháy mắt hiệu cho Tiêu Thuần, giọng nhỏ: “Thuần Thuần, hỏi đang ở , bây giờ sẽ qua gặp .”
Tiêu Thuần dấu OK, theo lời cô .
Sau khi hỏi rõ nơi Từ Soái đang ở, cũng hẹn lát nữa gặp, Hứa Thanh Vi và Tiêu Thuần xuống lầu. Tiêu Thuần lái chiếc G-Class màu đen của cô , chở theo Hứa Thanh Vi đến A-pub.
Lúc bọn họ đến nơi, Từ Soái đợi ở phòng VIP. Thấy Tiêu Thuần , tươi chào nhưng khi thấy Hứa Thanh Vi theo , nụ của lập tức méo xệch.
Theo , Hứa Thanh Vi nước ngoài, xuất hiện ở đây?
Nếu chỉ là Tiêu Thuần hẹn gặp , thì bình thường. Bọn họ thường xuyên gặp , uống rượu khiêu vũ gì đó nhưng Hứa Thanh Vi rõ ràng là con gái nhà lành, cơ bản sẽ đắm chìm trong quán bar, cũng sẽ chạy tới hộp đêm uống rượu chơi bời lúc nửa đêm thế .
Lúc , Hứa Thanh Vi và Tiêu Thuần dần dần bước tới, nội tâm đột nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành.
Anh bật dậy, : “À ừm, đột nhiên nhớ tới chút chuyện, , hai ở đây chơi , ăn uống cứ tính cho !”
Anh định chạy về phía cửa nhưng chỉ nháy mắt Tiêu Thuần vươn tay tóm vạt áo , dùng sức đẩy. Cũng nhũn chân mà Tiêu Thuần đẩy trở về ghế sofa.
“Đi mà ! Thời gian tiếp theo của đều thuộc về em! Chuyện lớn cũng hoãn cho em!”
Tiêu Thuần quăng cho một câu còn thẳng tay lấy điện thoại từ , đó bấm tắt máy ngay mặt .
Từ Soái lập tức cảm thấy đau đầu, con đường cầu cứu cuối cùng của cũng chặn !
Trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi còn giả vờ khoa trương đưa hai tay che ngực, kinh hoảng : “Hai chị gái, rốt cuộc hai định gì thằng em ? Cướp tiền thì , hai bao nhiêu cứ cái giá là . Cướp sắc thì đừng, tha cho !”
Tiêu Thuần phì : “Yên tâm, chúng hứng thú với sắc của . Ngồi yên đó, thành thật trả lời câu hỏi của chúng , chắc chắn sẽ đụng tới nửa sợi tóc của ! Nếu ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-351.html.]
Lời còn xong, mùi uy h.i.ế.p nồng đậm.
Từ Soái rùng , vẻ đầu hàng: “Được , hỏi hỏi , các cô bí mật gì , đều khai hết, tuyệt đối giấu giếm!”
Hứa Thanh Vi vẫn luôn im lặng từ khi phòng đến giờ bỗng tiến tới một bước nhưng hỏi ngay mà : “Từ Soái, còn nhớ nợ mười chai rượu ?”
“...”
Hứa Thanh Vi nhếch môi : “Bây giờ đòi món nợ .”
Con Từ Soái vẻ nghiêm túc, nhưng Hứa Thanh Vi , như . Bề ngoài thì trông như một công tử ăn chơi đầu óc, ngược , trong lòng vô cùng tinh tế, hơn nữa dường như thể dễ dàng thấu suy nghĩ của khác.
Cô và Tiêu Thuần chỉ mới , cô còn câu nào, bắt đầu lòng vòng nhăng cuội, chắc chắn là bọn họ hỏi cái gì. Anh trả lời, thế là giả vờ ngốc cho qua.
thông minh, cô cũng ngốc.
Vừa khéo trong sổ sách của cô còn ghi món nợ nợ cô. Nốc hết mười chai rượu, sợ cậy miệng !
“Cô… cô cô cô...”, ngón tay Từ Soái run rẩy chỉ Hứa Thanh Vi, oán hận : “Hứa Thanh Vi, cô cũng ác lắm. Nói thế nào cũng cứu cô một mạng, chẳng lẽ thể xóa mười chai rượu ?”
Hứa Thanh Vi hề do dự lắc đầu: “Ơn cứu mạng là ơn cứu mạng, nợ là nợ. Có cơ hội chắc chắn sẽ trả ơn cứu mạng của nhưng nợ cần trả thì vẫn trả!”
Thấy thuyết phục cô, Từ Soái chỉ đành đầu cầu xin Tiêu Thuần: “Thuần Thuần, dù uống giỏi nhưng mười chai thể sẽ c.h.ế.t đấy! Anh là bạn trai bảo bối yêu nhất của em mà, em nhẫn tâm chứ?”
Tiêu Thuần với , thương hại sờ đầu , gật đầu: “ là nhẫn tâm.”
“Anh là em...”
Còn xong, Tiêu Thuần bổ sung một câu: “ ai bảo Tiểu Thanh Vi mới là phụ nữ bảo bối mà em yêu nhất, cho nên, chấp nhận phận !”
“… Hai … Quả nhiên lòng phụ nữ là ác độc nhất!”
Hứa Thanh Vi đổi sắc mặt: “Cảm ơn khen.”
Ra ngoài lăn lộn ngày cũng trả, thiên đạo luân hồi, trời xanh tha cho ai bao giờ! Thế nên, hễ chuyện gì cũng chừa đường lui, còn gặp , xưa gạt !
Tiêu Thuần dặn nhân viên phục vụ mang mười chai rượu còn cố ý là loại rượu mạnh nhất.
Từ Soái tiu nghỉu xụi lơ ghế sofa, bên trái là Hứa Thanh Vi, bên là Tiêu Thuần, đều chằm chằm. Hoặc là bất chấp tất cả quật ngã hai phụ nữ còn thì chỉ thể uống.
Hai cách nghĩ ngừng giằng co với , dù chọn vế thứ nhất nhưng cuối cùng vẫn lá gan đó. Cuối cùng thẳng lưng dậy, liều mạng cầm chai rượu bàn lên: “Được, uống! Nói , uống xong là tha cho đấy nhé!”
Hứa Thanh Vi gật đầu.
Được sự đồng ý, Từ Soái thở phào. Chỉ cần chống đỡ , chuyện thành vấn đề. Mười chai rượu thôi mà, là hoàng tử của hộp đêm, tin sẽ chống đỡ !
Chai thứ nhất, Từ Soái hề áp lực.
Chai thứ hai, cũng xem như dễ dàng uống xong.
Chai thứ ba, thứ tư, thứ năm, miễn cưỡng uống hết, mặt hiện lên ráng đỏ.
Bắt đầu từ chai thứ sáu, ánh mắt Từ Soái trở nên mơ màng thấy rõ, nhíu chặt mày, động tác cũng chậm , thậm chí thỉnh thoảng còn nấc lên.
Cuối cùng, mười chai rượu bụng, men rượu dần dâng lên, gần như liệt ghế sofa, dựa , miệng gì mà cứ lẩm bẩm liên tục.