Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-10-06 03:29:58
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm xong thủ tục lên máy bay, gửi xong hành lý, tài xế dùng ánh mắt tiễn Zoe và Hứa Thanh Vi qua cổng kiểm tra an ninh, bóng dáng bọn họ sóng vai , một cảm giác trai tài gái sắc.

Nhìn một hồi, đáy mắt lướt qua vẻ phức tạp, cũng chút lo lắng.

Thời gian , Hứa Thanh Vi ngủ ngon, khi lên máy bay thì thả lỏng. Dù gì cũng quyết định, sự mệt mỏi của cơ thể dâng lên, cô với cấp đại nhân một tiếng rằng cô ngủ một lúc, đó đeo bịt mắt, hạ thấp lưng ghế, .

Lúc tiếp viên hàng đến đưa nước, cấp đại nhân vô thức đè thấp giọng, nhắc tiếp viên hàng nhẹ nhàng một chút, đừng ồn đến cô.

Tiếp viên hàng hiểu , mỉm , nhẹ nhàng đặt nước giữa tay ghế còn ngưỡng mộ một câu: “Anh với bạn gái thật đấy!”

Bạn gái?

Cấp đại nhân liếc sang Hứa Thanh Vi nghiêng đầu chìm giấc ngủ, khăn bịt mắt che mất nửa gương mặt cô, chỉ lộ miệng và chiếc cằm xinh xắn.

Da dẻ cô trắng, hơn nữa còn là mặt mộc sạch sẽ nhưng thể soi chút tì vết nào.

Anh và Hứa Thanh Vi quen lâu nhưng cũng chỉ gặp vài . Anh bao giờ kỹ xem cô trông như thế nào, bây giờ phát hiện… cô xinh còn cho cảm giác thoải mái.

Cũng khó trách một đứa con cưng của trời như Cố Hoành vì cô như .

Cấp đại nhân ngắm một hồi mới thu hồi tầm , khóe miệng nhếch lên nụ mang hàm ý sâu xa.

Mười tiếng , máy bay hạ cánh.

Hứa Thanh Vi và cấp đại nhân kéo valy từ bên trong , ngờ mới khỏi cổng sân bay thấy Cố Hoành và… Tả Tư từ cổng khác .

Có lẽ bọn họ cũng xuống máy bay, trong tay cũng kéo theo valy, yên ở cổng di chuyển nữa, lẽ là đang đợi xe đến.

Cấp đại nhân cũng bảo tài xế đến đón, chỉ là xe vẫn tới, chỉ đành ở đây đợi.

Hứa Thanh Vi cũng Cố Hoành thấy cô , về phía mà yên tĩnh, lạnh lùng đó. Bọn họ hơn một tháng gặp, hình như gầy nhiều.

Gương mặt càng lạnh lùng điềm tĩnh, mặt vẫn biểu cảm gì như , bất cứ cảm xúc gì.

Gió chiều lành lạnh vù vù thổi tới, quần áo lộng gió, rỗng thể thấy cơ thể gầy .

Hứa Thanh Vi cụp mắt xuống, đó dời tầm mắt .

Thật cách giữa bọn họ xa nhưng lúc thật sự giống như cách một trời một vực khiến hai thể đến gần nữa.

Tả Tư cũng sang, thấy Hứa Thanh Vi thì hất cằm, cực kỳ giống chủ tịch bá đạo gọi cô một tiếng: “Cô hàng xóm, trùng hợp quá!”

còn ở chung cư của cấp đại nhân nữa, cũng còn là hàng xóm của Tả Tư nhưng hình như cô quen gọi cô như . Chỉ là Hứa Thanh Vi thật sự với cô , trừ việc ăn chực một bữa cơm .

gọi cô như , cô thể xem như thấy, chỉ đành ngước mắt lên , miễn cưỡng đáp .

Tầm của Tả Tư chậm rãi chuyển sang khuôn mặt của cấp đại nhân, cong khóe môi như như , nháy mắt mất.

Cấp đại nhân thì luôn rủ mí mắt, vẫn là tư thế hòa nhã , dường như thứ xung quanh đều liên quan đến , giống như tách biệt với đám đông.

Xe Cố Hoành và cấp đại nhân lượt dừng ở mặt mỗi bọn họ.

Trợ lý Lâm xuống khỏi xe, tiến lên định xách valy của Cố Hoành và Tả Tư, khóe mắt liếc thấy Hứa Thanh Vi ở bên thì ngạc nhiên trợn tròn mắt, lên tiếng theo thói quen: “Hứa...”

Vừa mới một chữ, tựa hồ ý thức tình huống đúng, kịp thời dừng , đó nhanh chóng xách hai chiếc valy tới cốp xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-350.html.]

Cố Hoành và Tả Tư trong dãy ghế xe, trợ lý Lâm về ghế lái, khởi động xe, nhanh chóng rời .

Bên , Kiều Sở cũng cho valy của cấp đại nhân và Hứa Thanh Vi cốp xe. Lúc Hứa Thanh Vi chui trong xe, cấp đại nhân còn lịch sự ân cần lấy tay chắn phía đầu cho cô, bảo vệ đầu cô.

Hứa Thanh Vi xe, đó nhỏ giọng : “Cảm ơn.”

Xe lái đường phố.

Lượng xe ngoài quá đông, đường kẹt cứng, cho nên bọn họ lái xe thì song song với xe của Cố Hoành hai làn xe, đó cùng kẹt , cứ dừng .

Hứa Thanh Vi ở phía khác của xe, Cố Hoành. Cấp đại nhân nghiêng mặt qua, che bên phía đó , chợt lên tiếng: “Anh là chồng cũ của cô ?”

nhắc tên, Hứa Thanh Vi cũng mà cấp đại nhân tới là Cố Hoành.

Cấp đại nhân bao giờ hỏi về chuyện riêng tư của cô, ngay cả cô mở lời mượn một tỷ, cũng hỏi câu nào. Bây giờ đột nhiên hỏi, Hứa Thanh Vi cảm thấy ngạc nhiên.

chuyện cũng tránh né, Hứa Thanh Vi khẽ gật đầu: “Phải.”

Cấp đại nhân im lặng mấy giây, : “Cô còn tình cảm với ?”

Tình cảm?

Hai chữ đối với cô mà thật sự vô cùng nặng nề.

Tình cảm nên là chuyện của cả hai phía nhưng từ đầu tới cuối hình như cô đều trói buộc tình cảm một phía của bản . Nếu cô vẫn còn tình cảm với Cố Hoành, chi bằng buông bỏ chấp niệm của bản .

về đây?

Đương nhiên chỉ vì khác với cô rằng Cố Hoành thích cô như thế nào mà là cô phát hiện, hóa né tránh mới là nguyên nhân khiến cô mãi buông .

Cho nên, cô về đây tìm chân tướng và đáp án. Cô thể yếu đuối né tránh như ba năm , dẫn đến bây giờ cô vẫn còn dây dưa trong chuyện tình cảm .

Dù Cố Hoành thích cô thích cô, cô cũng tìm hiểu rõ.

Hứa Thanh Vi mỉm , trả lời.

thể trả lời câu hỏi của cấp đại nhân, bởi vì bản cô cũng rõ, rốt cuộc khi cô buông bỏ chấp niệm, cô còn tình cảm với Cố Hoành thật tất cả đều chỉ do chấp niệm mà .

Cấp đại nhân như nhận đề chủ đề , cũng hỏi tiếp mà hỏi một vấn đề khác: “Đưa cô về đây? Hay sống ở căn hộ của tiếp?”

“Không, cảm ơn ý của , nơi .”

Cấp đại nhân cong môi, nữa.

Hứa Thanh Vi ngoài cửa sổ, ngắm phong cảnh bên ngoài, xuất thần.

Đường thông thoáng một chút, xe tiếp tục tới phía . Ở một ngã rẽ nọ, hai chiếc xe rẽ theo hai hướng khác .

Tiêu Thuần tăng ca đến mười giờ, trở về căn hộ của thì sắp mười một giờ. Ra khỏi thang máy, cô hai bước thì thấy một bóng gầy gò cửa căn hộ của , bên cạnh còn một chiếc valy thật to.

cứ tưởng bận bịu đến mức ảo giác, tại chỗ, nhắm mắt mở mắt , thứ ở mắt vẫn đổi…

chạy tới, mở to mắt, chằm chằm Hứa Thanh Vi dậy khỏi mặt đất: “Cậu… , là thật ảo giác đấy? Không đang ở nước ngoài ? Sao ...”

Còn xong, Hứa Thanh Vi đáp: “Nhớ nên về đây.”

“Chậc! Quỷ mới tin!”

miệng thì lời chán ghét nhưng hai tay đưa , ôm chặt lấy Hứa Thanh Vi: “Về cũng một tiếng, thể đến sân bay đón ! Còn nữa, đến nhà gọi, cứ đợi ở đây, lỡ thâu đêm về thì .”

Loading...