Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 349
Cập nhật lúc: 2025-10-05 16:14:35
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rốt cuộc là môi trường xung quanh khiến cô tĩnh tâm , là từ đầu đến cuối cô chịu buông tha cho bản .
Thật vấn đề vấn đề, bởi vì… bản cô hiểu rõ đáp án là gì.
Nếu thật sự quan tâm, khác gì cũng sẽ cô d.a.o động, chỉ khi buông bỏ , cam tâm, quá để ý mới sinh sự dũng cảm cô độc, quyết tiến lùi những lời bàn tán của khác.
Hứa Thanh Vi mở máy tính xách tay lên nhưng tiếp bài phỏng vấn mà là di chuyển chuột, mở Facebook .
Từ ngày cô gọi điện thoại cho Tiêu Thuần, Tiêu Thuần cho cô quan tâm đến chuyện cư dân mạng mắng c.h.ử.i Cố Hoành, cô xóa Facebook khỏi điện thoại, nhắm mắt ngơ.
Cho nên mấy hôm nay, cô cũng chuyện Facebook phát triển đến mức nào, xử lý xong .
Sau khi mở , trang chủ còn bài đăng nào về Cố Hoành Tập đoàn Cố Thị nữa, cho nên… Tập đoàn Cố Thị triển khai quan hệ công chúng, hạ nhiệt độ việc xuống ?
Cô khỏi bấm trang chính của Tập đoàn Cố Thị nhưng ngờ… động thái mới nhất của họ là chia sẻ một bài , ngay đêm hôm đó.
Bài mà họ chia sẻ là từ Facebook cá nhân của Cố Hoành.
Theo Hứa Thanh Vi , Cố Hoành Facebook cá nhân, bình thường cũng dùng những trang mạng . Điện thoại của chỉ dùng để liên lạc, ngay cả Zalo cũng ít khi dùng.
Cô xem qua, Facebook cá nhân của Cố Hoành cũng chỉ mới đăng ký, ID là Cố Hoành, ảnh đại diện trống , kết bạn theo dõi ai nhưng theo dõi thì hơn năm mươi triệu …
Cả trang chính chỉ một bài duy nhất, đăng ngay tối hôm đó khi đăng ký xong.
Chỉ mấy chữ: Đã ly hôn.
Không đầu đuôi, biện minh giải thích, chỉ đơn thuần rõ sự thật nhưng cũng vì mà chứng thực hình tượng tra nam của khi ruồng bỏ Hứa Thanh Vi. Dưới phần bình luận là những lời mắng c.h.ử.i , bây giờ vượt qua ba trăm nghìn lượt bình luận.
Dù là , cũng hồi đáp nửa chữ.
Hứa Thanh Vi nhíu mày.
Lúc Cố Hoành đăng ký Facebook, đăng một bài như chẳng là ăn c.h.ử.i ? Với năng lực quan hệ công chúng của Tập đoàn Cố Thị, nếu giải quyết chuyện thật cũng đơn giản.
Mua một nhóm khống chế bình luận, bỏ tiền đẩy hot search… những chuyện chỉ cần đập tiền là thể giải quyết vấn đề.
Tập đoàn Cố Thị cũng thiếu tiền, huống hồ, ém chuyện xuống vài ngày, nhiệt độ giảm , chuyện cũng sẽ qua .
Vì lên tiếng ngay thời điểm đầu sóng ngọn gió? Hơn nữa còn biện minh giải thích gì đó cho mà là thừa nhận.
Nếu dùng tình cảm cá nhân để đ.á.n.h giá hành động của Cố Hoành, cách giải thích duy nhất mà cô nghĩ là, dẫn tất cả lửa giận của dân mạng lên , để lửa giận của bọn họ thể lan sang chuyện khác.
Chẳng hạn như Tập đoàn Cố Thị… Chẳng hạn như cô…
Cho nên, dù sự việc lên đến cao trào cũng ai nhắc tới cô, lấy cô .
Đây lẽ là cách xử lý mà Cố Hoành nghĩ xong hết từ đầu nên mới mượn lời của Tiêu Thuần bảo cô đừng nhúng tay việc .
Xưa nay Cố Hoành vô cùng khiêm tốn, xưa nay khác đều khen ngợi , bây giờ là bình luận ác ý, mắng c.h.ử.i liên miên…
Sau khi tắt Facebook, Hứa Thanh Vi dậy, bất giác tới giá sách, rút cuốn truyện cổ tích của Cố Hoành mà lúc cô đặt đó .
Cô dựa giá sách, tùy tiện lật vài trang.
Nội dung câu chuyện khác với nội dung mà Cố Hoành kể nhưng khi cô từng dòng chữ trong sách, bên tai bất giác vang lên câu chuyện mà Cố Hoành bên tai cô.
Hứa Thanh Vi nhắm mắt , giấu sự tự giễu nồng đậm trong đáy mắt.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-349.html.]
Thời gian một tuần chớp mắt trôi qua.
Tài xế lái xe đến sân bay, dừng , đó nhanh chóng chạy vòng ghế , mở cửa xe. Chờ cấp đại nhân xuống khỏi xe, mới đến cốp xe lấy hành lý, theo cấp đại nhân sân bay.
Gửi hành lý xong, tài xế cung kính giao vé máy bay đến tay cấp đại nhân, : “Xem hôm nay chỉ thể về nước một .”
Cấp đại nhân nhếch môi , giơ tay lên xem đồng hồ, dặn dò: “Đến Starbucks mua cho hai ly cà phê.”
Tài xế ngạc nhiên: “Hai ly ?”
“Ừ, hai ly.”
Ủa… một mà uống đến hai ly?
Dù tài xế hiểu nhưng vẫn gật đầu, về phía quán Starbucks xa.
Cấp đại nhân tùy ý dựa một cột trụ, hai tay đặt trong túi quần, uể oải hạ mí mắt xuống, khóe môi hiện lên đường cong nhàn nhạt, là đang nghĩ gì.
Mười lăm phút , tài xế cầm theo hai ly cà phê , đưa cho , : “Anh Zoe, tới cổng kiểm tra an ninh .”
“Không vội.”
Cấp đại nhân ngửa đầu uống một ngụm cà phê, đồng hồ, vẫn bộ dạng bình thản.
Anh trong, tài xế cũng chỉ đành bên cạnh đợi cùng , dù rốt cuộc cấp đại nhân đang đợi cái gì.
Dù một tuần nay Hứa Thanh Vi cũng liên lạc với , sẽ về nước cùng … Nếu đang đợi cô thì chẳng đợi uổng công ?
Nào ngờ, ý nghĩ mới hiện lên trong đầu tài xế, thấy cấp nhà nâng mí mắt lên, ánh mắt dịu dàng thường ngày phía , đường cong nhàn nhạt nơi khóe môi cũng biến thành nụ mỉm rõ rệt.
Tài xế theo bản năng .
Quả nhiên, thấy Hứa Thanh Vi đẩy theo valy chậm rãi tới.
Cho đến khi cô mặt bọn họ, vẫn tràn đầy ngạc nhiên… Anh Zoe tiên đoán như thần! Có thể khẳng định Hứa Thanh Vi sẽ về nước cùng với !
Cấp đại nhân đưa ly cà phê uống sang cho Hứa Thanh Vi, nhẹ nhàng : “Cô đến .”
Hứa Thanh Vi nhận lấy ly cà phê, nhẹ giọng : “Cảm ơn.”
Cô mím môi, đó mới tiếp tục : “Hôm nay về nước với , nhưng… vẫn suy nghĩ xong rốt cuộc phát triển lâu dài ở trong nước , vẫn cần chút thời gian.”
Dường như cấp đại nhân cũng bất ngờ với lời cô , thản nhiên gật đầu: “Được, khi nào cô nghĩ kỹ , lúc đó với là .”
Sau đó, sang tài xế, dặn dò: “Anh với cô thủ tục lên máy bay .”
Tài xế gật đầu: “Cô Hứa, xin mời bên .”
Hứa Thanh Vi ngạc nhiên, lúc sang cấp đại nhân, thẳng: “Vé máy bay của cô, chuẩn sẵn từ lâu . cảm thấy cô sẽ mang tin cho .”
“...”
Lúc , Hứa Thanh Vi thấy rõ rệt khí phách nắm giữ cục của một cấp , cô cũng thường cảm giác khí chất Cố Hoành.
Thật Hứa Thanh Vi luôn cảm thấy lẽ cấp đại nhân chỉ là ông chủ của một tòa soạn báo, bối cảnh phía lẽ mạnh mẽ. Lúc , cô bỗng cảm thấy khi bối cảnh của cấp đại nhân còn mạnh hơn trong tưởng tượng của cô.
Người còn trẻ tuổi mà khí chất như , thật ít nhiều sẽ khiến chút áp lực và kiêng dè.
Trời sinh gương mặt tươi hòa nhã, cho khác cảm giác vô hại, Hứa Thanh Vi cảm thấy nghĩ nhiều .
Cô lắc đầu, xua những ý nghĩ linh tinh, với tài xế: “Vậy phiền .”