Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 348
Cập nhật lúc: 2025-10-05 16:14:26
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ từng giao hẹn với , cho cô nhờ nhưng cô thông minh như , nghĩ chắc cô cũng câu trả lời.”
Đôi mắt đen của cấp đại nhân lướt qua khuôn mặt Hứa Thanh Vi, khóe môi mỉm : “Thế nên, cô cảm ơn nên cảm ơn là , cũng đừng lời cảm ơn nữa, ?”
Hứa Thanh Vi miễn cưỡng nặn một nụ , khẽ gật đầu.
Vốn là bữa cơm cảm ơn, Hứa Thanh Vi cũng nghĩ xong để khiến cấp đại nhân tự nhiên như ở nhà. lúc , cô những lời cho tâm trí rối bời, cũng thể niềm nở nữa, chỉ yên lặng ăn cơm. Cô cũng thức ăn trong miệng vị gì nữa.
dường như cấp đại nhân hài lòng với tay nghề của cô, ăn ít, ý tâng bốc.
Ăn cơm xong, Hứa Thanh Vi cố gắng lấy tinh thần, tiếp tục tiếp đãi cấp đại nhân. Sau khi mời phòng khách, cô phòng bếp rửa một ít hoa quả, gọt bổ xếp đĩa.
Lúc cô bê đĩa , cấp đại nhân đang sô pha, vẫn là tư thế tao nhã đoan trang khiến bất giác nghĩ đến những thư sinh nho nhã thời cổ đại.
Anh đang xem tivi, là bản tin thời sự, hơn nữa… còn là tin tức trong nước.
Lúc Hứa Thanh Vi bước tới, đúng lúc MC trong tivi đang bản tin liên quan đến tập đoàn Cố Thị. Cô ý nhưng âm thanh cứ lọt tai cô.
Đã xác định tập đoàn Tả Thị sắp chính thức nhập cổ phần tập đoàn Cố Thị, trở thành cổ đông lớn thứ hai, quyền chủ tập đoàn Cố Thị sẽ gặp trở ngại lớn.
Bàn tay bê đĩa hoa quả của Hứa Thanh Vi siết chặt, đó cô mới đặt đĩa hoa quả xuống bàn , với cấp đại nhân: “Ăn hoa quả thôi.”
“Cảm ơn.”, cấp đại nhân cầm một miếng táo, ăn xong tiếc lời khen: “Ngon lắm, đồ ăn nãy và táo bây giờ.”
Hứa Thanh Vi cũng xuống, giữ cách nhất định với : “Anh hài lòng là .”
“Thực hôm nay đến, ngoài lời mời của cô, còn chuyện với cô.”, cấp đại nhân rút một tờ giấy, lau các ngón tay thon dài, sang Hứa Thanh Vi.
“Anh .”, Hứa Thanh Vi ngước mắt lên .
Cấp đại nhân mỉm dịu dàng theo thói quen, điềm đạm : “Trọng điểm công việc của vốn dĩ là ở đây nhưng sắp tới về nước phát triển, cần xây dựng đội ngũ của . và cô hợp tác nhiều năm, đ.á.n.h giá cao năng lực của cô, giữa chúng cũng sự ăn ý. Thế nên chân thành mời cô cùng về nước với .”
Anh ngừng một chút gọi tên cô: “Hứa Thanh Vi, cô với ?”
Về nước phát triển…
Hứa Thanh Vi thấy bốn chữ cũng ngạc nhiên lắm, cấp đại nhân tòa soạn báo tạp chí Z sắp mở chi nhánh trong nước, cô ngầm đoán ý chuyển trọng điểm công việc về trong nước, nếu cũng sẽ đưa điều kiện hậu hĩnh là lương thỏa thuận để giữ cô chi nhánh Tổng biên tập.
Trước cô kiên quyết từ chối, lúc đó, cô chỉ nhanh chóng đến một nơi Cố Hoành, thể tránh xa .
Còn lúc , rõ ràng cô vẫn nên từ chối nhưng đôi môi cô mấp máy, lời như nghẹn trong cổ họng, thốt lên .
Cũng là cấp đại nhân hiểu là thế nào, mỉm : “Cô vẫn còn thời gian để suy nghĩ, đặt vé máy bay tuần , nếu cô đồng ý thì chúng về cùng . Nếu cô đồng ý thì ở đây, công việc của cô vẫn như cũ.”
“Chỉ là… khi về nước thì sẽ thể chăm sóc cho cô , cô một một , tự chăm sóc bản cho .”
Dứt lời, cấp đại nhân dậy, kéo tay áo lên, bình thản : “Cũng còn sớm nữa, cảm ơn sự tiếp đãi của cô tối nay, về đây.”
Hứa Thanh Vi vội vàng hồn, cũng dậy, gật đầu với : “Để tiễn .”
Cấp đại nhân từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-348.html.]
Hai sánh vai bước ngoài cửa, Hứa Thanh Vi cầm chìa khóa để tủ giày, ngoài. Sau khi đóng cửa thì thang máy xuống tầng một.
Xe đang chờ cấp đại nhân ở cửa, Hứa Thanh Vi tiễn đến bên cạnh xe mới dừng chân.
Tài xế mở cửa hàng ghế cho cấp đại nhân, vịn một tay cửa xe, khi cúi chui xe, ánh mắt khuôn mặt xinh của Hứa Thanh Vi, vẫn là nụ dịu dàng đó: “Hãy suy nghĩ cho kĩ, hy vọng thể nhận tin của cô.”
Hứa Thanh Vi thể cho một câu trả lời trực tiếp nào, chỉ thể nặn một nụ , giơ tay lên vẫy: “Chào , cấp đại nhân, đường cẩn thận nhé.”
Anh gì nữa, cúi chui trong xe, tài xế đóng cửa , chạy bước nhỏ về ghế lái, khởi động xe, chậm rãi lái .
Hứa Thanh Vi đưa mắt chiếc xe xa, cho đến khi khuất hẳn mới xoay trở về.
Trở về chung cư, việc đầu tiên là cô đến phòng khách tắt tivi, bê đĩa hoa quả về phòng bếp, đó đeo găng tay, bắt đầu rửa bát.
Vừa rửa, cô mất khống chế suy nghĩ miên man.
Mấy ngày nay, nhiều ở bên tai cô, cho cô từng chuyện Cố Hoành thích cô. Lúc đầu cô còn tin, dù cũng chính miệng cô từng hỏi chính chủ, chính miệng Cố Hoành phủ nhận tất cả tình cảm mà cô lầm tưởng.
Còn gì thể chân thực hơn chính chủ thừa nhận chứ?
Nếu ở trong giới giải trí thì những gì bọn họ chính là tin đồn còn Cố Hoành mới là chính thức. Người chính thức vả mặt , cô thể tin những lời đồn chứ?
…
Một việc thì thể là trùng hợp, hai chuyện thì thể là ngoài ý nhưng hết chuyện đến chuyện khác dồn dập, bảo cô chống đỡ kiểu gì đây?
Bản cô là chạy tin, cũng thường nhờ một dấu vết mà suy đoán chân tướng của cả câu chuyện mà thông thường, chân tướng đều góp nhặt từ những điều vụn vặt .
Nếu trong lòng cô chút d.a.o động thì thể chứ?
Trong khi cô thất thần, một cái chén rơi khỏi tay cô bể nước, cốp một tiếng, cô hoảng hốt bừng tỉnh.
Hứa Thanh Vi thấy rửa cả nửa tiếng đồng hồ vẫn rửa xong bát đĩa, khỏi cong môi tự giễu.
Cô lấy tinh thần, xua những hình ảnh lộn xộn trong đầu, nghiêm túc rửa xong chén đũa thật nhanh, đặt tủ khử khuẩn, ấn nút khử khuẩn.
Hứa Thanh Vi cởi tạp dề , phòng khách, ghế sofa, tiện tay nhặt gối ôm ở bên cạnh lên ôm lòng.
Trong căn hộ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khiến đầu óc bất giác hiện lên một vài hình ảnh hư ảo, bất kể xua thế nào cũng xua tan .
Ba năm , cô sống như thế nào?
Ồ, cô việc chính bán thời gian cả ngày lẫn đêm ngừng nghỉ, luôn để ở trong trạng thái bận rộn, đương nhiên thời gian rỗi để nghĩ tới Cố Hoành.
Hứa Thanh Vi dậy, phòng việc, bàn việc, mở máy tính xách tay của .
Lúc vì cô bệnh nên vẫn xong bài phỏng vấn Trần tổng. Cô định tiếp nhưng mở văn bản , gõ vài chữ, những lời mà Trần tổng với cô lập tức xuất hiện trong đầu cô.
thật là… thế nào cũng tránh .
Hứa Thanh Vi buồn bực đóng sập máy tính , xoa xoa mi mày mệt mỏi. Cô bắt đầu cảm giác đau đầu như khi ở chung cư trong nước ngày xưa.