Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:10:35
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Thanh Vi đặt vé máy bay chuyến tối lúc mười giờ. Cô hề để thời gian dư dả.

Sau khi cắt băng xong, cô lái xe về chỗ ở, kéo hai vali lớn cùng một vali nhỏ . Tới lầu, cô gọi taxi.

Vali đặt cốp xe, cô ghế . Chiếc xe từ từ rời .

Một tiếng mặt ở sân bay. Cô trả tiền taxi, đẩy vali trong. Sau khi xong thủ tục gửi hành lý, qua hải quan cô lên máy bay.

May bay cất cánh, cô qua cửa sổ. Thành phố nhỏ dần mặt cô, cuối cùng mây che lấp.

Tất cả… kết thúc .

Chung cư của Hứa Thanh Vi ở nước ngoài vẫn giữ nguyên. Lúc cô về nước, dự định là sẽ ở lâu như . Thế mà ngờ…cô kết hôn nữa với Cố Hoành, còn ở tới cả nửa năm.

lẽ do cảm giác an nên dù kết hôn thì cô vẫn trả phòng ở bên nước ngoài. May mà vì thế nên khi đây cô cần tìm phòng mới nữa.

Lúc cô nhờ chủ phòng tới dọn dẹp, tiện thể giúp cô tưới nước cho mấy chậu cây. Bởi vì chủ cho thuê là một bà cụ nhiệt tình nên lập tức đồng ý ngay.

Sau khi xuống máy bay, Hứa Thanh Vi kéo hành lý, taxi về căn phòng của .

Chung cư lớn lắm nhưng ấm áp. Mặc dù là phòng thuê nhưng Hứa Thanh Vi cũng sắp xếp như là phòng của . Vì dù thì một ở nơi đất khách quê mà nên cô cũng sưởi ấm cho chính .

Cả nhà họ Hứa, chung cư của Cố Hoành căn phòng mà cấp cung cấp thì đều mang tới cho cô cảm giác thuộc về.

Bà cụ hôm nay cô nên đợi. Nhìn thấy cô bà bèn tươi bước tới ôm chầm lấy: “Chào mừng trở về.”

Bà cụ trò chuyện một cách mật. Hứa Thanh Vi cảm thấy ấm áp trong lòng. Cô cũng ôm lấy cơ thể mập mạp của bà và đáp : “Đã lâu gặp ạ.”

Sau khi hàn huyên vài câu thì bà cụ giúp cô đẩy một cái vali, cùng cô về phía căn phòng. Bà : “Cô gái, cháu vì công việc ?”

Hứa Thanh Vi khẽ lắc đầu: “Không vì công việc mà cháu sẽ ở lâu đấy ạ.”

Nếu đổi thì cô sẽ định cư ở đây.

Bà cụ tỏ vẻ khó hiểu: “Vậy chồng của cháu ? Cậu cùng tới với cháu chứ?”

Tết năm ngoái, lúc Hứa Thanh Vi chúc tết bà cụ thì bà cụ hỏi khi nào cô sẽ . Khi đó cô buột miệng rằng cô kết hôn , tạm thời . Thế nên bây giờ bà cụ mới hỏi như .

“Dạ , cháu, cháu ly hôn .”, giọng Hứa Thanh Vi nhỏ dần. Có điều cô trông vô cùng điềm đạm giống như đó là một chuyện hệ trọng mấy.

Thật ngờ câu trả lời đó khiến bà cụ giật . Sau đó bà cụ ngại ngùng đáp : “Xin .”

Hứa Thanh Vi lắc đầu.

Bà cụ đẩy giúp hành lý tới cửa phòng thì ôm lấy cô nữa. Bà an ủi: “Cô gái, tương lai sẽ vô cùng . Bất luận lúc nào cũng đều đầy triển vọng cả.”

Tương lai luôn mà.

Câu khiến cô cảm thấy thật ấm lòng.

Cô nghĩ, năm xưa ông nội đặt tên cho em trai cô là Triển Vọng lẽ cũng là vì lý do . Ông hi vọng bọn họ sẽ một tương lai viên mãn. Bất luận hiện tại thế nào thì cũng đều thể hi vọng về một tương lai hơn.

“Cảm ơn bà.”, Hứa Thanh Vi giọng chân thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-340.html.]

“Cần gì cứ gọi điện thoại nhé. Bà đây.”

Cô chào bà cụ mở cửa đẩy hành lý . Lúc cô bước , thứ quen thuộc mắt thì nỗi u ám trong lòng cũng dần nguôi ngoai. Cảm giác như ánh nắng đang len lỏi từng ngóc ngách của tâm hồn .

Ngồi máy bay gần mười tiếng đồng hồ mà cô cảm thấy mệt. Do lâu ở nên căn nhà khá ngột ngạt. Cô mở cửa sổ, để gió len . Sau đó cô đeo tạp dề, găng tay và bắt đầu dọn dẹp.

Cô dọn dẹp kỹ. Từng góc trong căn phòng đều lau sạch sẽ. căn phòng sáng loáng như mới. Hứa Thanh Vi dù lấm tấm mồ hôi nhưng tâm trạng thì vô cùng vui vẻ.

ban công, những chậu cây lên tươi đủ để thấy sự yêu thương và chăm sóc của bà cụ dành cho chúng.

Cô cầm kéo, cắt những lá vàng. Làm xong, trông càng thuận mắt hơn.

Cũng . Con luôn hướng về phía . Những chướng ngại đường, nếu thể vòng qua thì chỉ thể nguyên tại chỗ. Chỉ dũng cảm vượt qua thì mới thể thấy con đường phía như thế nào.

Có lẽ…buông bỏ và quên cũng hề khó khăn đến thế.

Sau khi dọn dẹp xong cô đẩy vali , lấy đồ dùng .

Hứa Thanh Vi đặt vali đất, mở , đặt máy tính lên bàn, tiện thể mở máy và đăng nhập email.

tới nơi nên báo cáo cho sếp, đó sẽ thể tiếp nhận công việc hai ngày điều chỉnh nhịp sống do chênh lệch về thời gian.

thì cô cũng đang nợ một tỷ tệ cơ mà. Mỗi tháng đều trả cả.

Hứa Thanh Vi đặt tay lên bàn phím, gõ lạch cạch. Cô nhanh chóng soạn xong nội dung thư và gửi cho cấp .

Sau đó cô dọn dẹp những món đồ đạc khác.

Khoảng hơn mười phút , thấy tiếng ting, Hứa Thanh Vi tưởng là thư của cấp . Cố liếc nhưng là của sếp mà là thư của một lạ.

Hòm thư của cô chẳng điều gì bí mật nên về cơ bản cô chỉ dùng để liên hệ với sếp, thi thoảng chia sẻ thêm thông tin cho các đồng nghiệp nên cũng chỉ vài . ID lạ lẫm , đầu tiên cô thấy.

Cô cảm thấy tò mò bèn khựng tay đó lên ghế sô pha. Cô ôm laptop, đặt lên đùi và bắt đầu ấn bức thư.

Nhìn thấy câu đầu tiên thì nỗi nghi ngờ của cô giải đáp. Người gửi thư tới là Tô Tử Thiến.

, do gọi cho Thanh Vi nên mới tìm email. Cô suy nghĩ một thời gian dài và cảm thấy những lời cần với cô.

Hứa Thanh Vi càng lúc càng cảm thấy nghi ngờ.

Mặc dù , cô điều tra những chi tiết trong vụ án g.i.ế.c giúp Tô Tử Thiến giải oan, cô cũng cảm ơn cô . Vậy thì ngoài điều đó , cô còn gì với cô nữa chứ?

Hơn nữa còn hỏi cho bằng hòm thư của cô, gửi thư cho cô?

Hứa Thanh Vi chăm chăm màn hình.

“Hứa Thanh Vi, thích cô. Thậm chí, còn ghét cô. luôn cảm giác nếu năm xưa cô dùng thủ đoạn ổi thì Cố Hoành sẽ lấy cô. Và cũng sẽ đối xử lạnh nhạt với như . giờ nghĩ , đối xử với như tại cô mà tại . Anh bao giờ tình cảm với , điều cứ chạm giới hạn của Cố Hoành khiến tức giận. Tất cả đều do tự gây cả.”

“Còn vì với cô những điều là vì giới hạn của Cố Hoành chính là cô. Những lời giữ trong lòng lâu lắm , tìm nhưng đến cuối cùng cũng chỉ thể cho đương sự – chính là cô mà thôi.”

Thấy Tô Tử Thiến rằng Cố Hoành chút tình cảm nào với cô . Nếu là đây thì chắc chắn Hứa Thanh Vi sẽ tin. Còn bây giờ thì cô tin những gì cô là thật.

Có vẻ như Cố Hoành từng tình cảm với bất kỳ phụ nữ nào. Bất luận là Tô Tử Thiến, Vân Nhu là cô.

Vậy nên khi giới hạn của Cố Hoành là thì Hứa Thanh Vi chỉ cảm thấy nực . Hóa ảo giác chỉ mà ngay cả Tô Tử Thiến cũng .

Loading...