Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 336

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:10:43
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật cô cũng bản rốt cuộc đem mấy cái theo gì, đến khi cô nước ngoài , cô cũng thể nào mang , chắc là… một cảm giác cắt đứt .

Rồi cần cảm giác đó, cho cùng, vẫn là để an ủi bản mà thôi.

Người thực sự cắt đứt, là đến một câu tạm biệt cũng với bạn, giống như Cố Hoành .

Do dự chần chừ, vẻ cố đ.ấ.m ăn xôi, mong nọ , cũng chỉ một câu mà đ.á.n.h đổi.

Mặt trời dần dần lặn về hướng Tây, Hứa Thanh Vi trở về phòng, chiếc đồng hồ treo tường, hơn sáu giờ, cả ngày nay cô gần như ăn gì, giờ bụng trống rỗng, tiếp tục lê đôi chân bếp.

Đã mười mấy năm ở, phòng bếp chẳng gì, tủ lạnh cũng trống .

Hứa Thanh Vi gọi đồ ăn ngoài, dù cũng vẫn ở đây một thời gian, nồi niêu xoong chảo, các loại gia vị nấu ăn cô cũng nên mua lấy một ít.

một bộ quần áo thun thoải mái, đeo ba lô ngoài.

Lúc cô ở căn hộ của Cố Hoành, siêu thị ở đó mua thực phẩm tươi mà tính quanh đây cũng chỉ cái siêu thị đó là gần nhất, thế là khi lên xe, cô vẫn lái đến siêu thị bên đó.

Vì quen đường, Hứa Thanh Vi chả mất nhiều thời gian lấy hết những thứ cần mua bỏ xe đẩy, thanh toán xong, tay trái tay xách hai túi lớn ngoài.

Lúc cô đang xe thì đằng một chiếc xe khác lái đến.

Vì là khu vực thành phố nên xe nhanh, lúc cô theo, vẫn thể nhận ngay , đó là xe của Cố Hoành.

Bước chân cô khẽ dừng .

Kỳ lạ là, rõ ràng chung cư ở bên nhưng chiếc xe về bên trái.

Ánh mắt Hứa Thanh Vi bỗng hiện lên vẻ nghi hoặc nhưng điều đó chỉ thoáng qua trong giây lát, dù chuyện của cũng còn liên quan gì đến cô, cô hà tất suy nghĩ.

Cô để hai cái túi ghế xe đó lên ghế lái, thắt dây an , khởi động xe, đạp chân ga rời .

Không ngờ, khi xe của cô lái trở về chung cư, thấy xe của Cố Hoành.

Chiếc xe đó đỗ phía tòa nhà, cô sang, thấp thoáng thấy bóng dáng trợ lý Lâm ở ghế lái còn phía hai .

Một là Cố Hoành, còn là…

Một cái tên hiện lên trong đầu thì ngay lập tức, cô thấy cửa xe bên đó mở , đôi chân thon thả của Tả Tư đặt xuống , tiếp đó là cả chui khỏi xe.

đóng cửa xe ngay mà đặt một tay lên cửa, nghiêng đầu, ánh mắt hướng về Cố Hoành đang bên trong, đôi môi đỏ ngừng mấp máy, là đang gì.

Nói xong, cô nhoẻn miệng , đó đóng cửa , động tác phóng khoáng dứt khoát.

Chiếc xe nhanh chóng rời , lúc ngang qua xe của Hứa Thanh Vi, cô phản xạ đầu sang một bên, cũng là do bản thấy Cố Hoành, là đang vô thức trốn tránh .

Chắc chắn chiếc xe xa, Hứa Thanh Vi mới tắt máy, đẩy cửa xuống xe, ghế lấy hai túi đồ, khệ nệ trong.

Không ngờ, Tả Tư vẫn đang chờ thang máy, thấy cô tới, thấy tay cô xách nhiều đồ như , cô liền nở nụ tươi rói: “Cô hàng xóm, chúng gặp mặt .”

Hứa Thanh Vi thầm nghĩ, cái mặt cô chẳng gặp chút nào.

nên gì, chỉ cố nở một nụ gượng gạo, coi như đáp trả.

“Mua nhiều đồ thế , cô định tự nấu ăn ?”, Tả Tư liếc túi của cô, mắt cô bỗng sáng lên: “Hôm nay thấy cô ở một , đằng nào cô cũng nấu cơm, hãy nấu thêm một suất, chúng cùng ăn.”

vẫn tự một , thậm chí còn đưa tay , : “Nặng thế , để giúp cô xách một túi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-336.html.]

“...”

Hứa Thanh Vi lùi một bước, né tay của cô , nhịn một lúc, cuối cùng vẫn thẳng: “Cô Tả, thật ngại quá, chúng quen … nếu như cô ăn cơm, thể gọi đồ ăn ngoài, hoặc ngoài ăn.”

“Đã là hàng xóm với , lạ quen, một bữa thì hai bữa, hai bữa thì ăn đến khi nào mới thôi!”

Tả Tư chắc cũng quen thói tổng tài bá đạo, hiểu lời từ chối của khác, cách khác, là chịu chấp nhận khác từ chối, Hứa Thanh Vi mặc định là như .

Tinh một tiếng, thang máy tới.

Hai cùng bước thang máy, Tả Tư ngừng mấy món đồ trong túi.

Hứa Thanh Vi thì trân trân con đang nhảy phía thang máy, im lặng chờ đợi nó nhảy đến 5.

Đến đúng tầng, cô nhanh chóng bước , Tả Tư theo , tiếng giày cao gót của cô vang khắp cả hành lang.

Mặc dù Hứa Thanh Vi hề ăn cơm cùng Tả Tư nhưng cô bắt buộc đặt hai cái túi xuống, mới tay để lấy chìa khóa mở cửa mà cửa mở, Tả Tư xách hai túi đồ, thẳng trong, tự nhiên cứ như nhà .

Hứa Thanh Vi ngây ở cửa, bỗng nhiên chút kích động, nên gọi điện báo cảnh sát

Cái kiểu xông tư gia của khác bây giờ đều tự cho là đúng thế ?

Tả Tư xách đồ đạc phòng, đặt xuống, đó đầu Hứa Thanh Vi còn ở cửa, thậm chí đổi khách thành chủ cô: “Cô hàng xóm, đây , cô đó gì?”

“...”

Cuối cùng Hứa Thanh Vi vẫn cất bước , đóng cửa .

Tả Tư giống nấu cơm, quả nhiên câu đầu tiên cô là: “ nấu, thể giúp cô nhưng đồ đạc giúp cô mang tới phòng bếp.”

Nói xong, cô còn gánh nặng nào nữa, dạo quanh trong nhà.

Đương nhiên Hứa Thanh Vi cũng hi vọng cô thể gì. Thấy cô bức tranh chữ, dường như thích thú quan sát, cô cũng màng quan tâm.

phòng khách áo ở nhà, đó mới phòng bếp, bắt đầu nấu nướng.

Tả Tư thưởng thức bức tranh chữ tường, cho đến khi thấy chữ ký nhỏ ở cùng bên , ánh mắt mới dần dần lạnh . Cô thu hồi ánh , xem sơ qua phòng ngủ, phòng việc và phòng khách mà hiện nay Hứa Thanh Vi đang ở.

dựa cửa phòng khách, trong thêm vài , đáy mắt hiện lên nụ sâu xa .

Hứa Thanh Vi ba món đơn giản, đó nấu cháo trắng. Động tác của cô nhanh nhẹn, nửa tiếng đồng hồ là xong, cô bưng thức ăn ngoài đặt lên bàn ăn.

Lúc , Tả Tư ghế sofa, đang gọi điện thoại, ngữ điệu mạnh mẽ lệnh, đạt yêu cầu của cô , nếu thì thu dọn hành lý cút xéo.

Trong chớp mắt, Hứa Thanh Vi thấy bóng lưng cô thật giống với bóng lưng của Cố Hoành.

Giống như là cùng một kiểu

Phải chăng vợ mà Cố Hoành cần chính là như ?

Cô đang ngơ ngẩn, Tả Tư ngửi thấy hương thơm bèn kết thúc cuộc gọi, lập tức dậy. Nhìn những món ăn đơn giản hằng ngày, là cô vui vui mà nhiều hơn là vẻ ngạc nhiên.

Không là vì thấy cô chín món ngon chiêu đãi cô , là vì ngày thường cô từng thấy món ăn đơn giản như .

cũng gì, kéo ghế xuống, với Hứa Thanh Vi: “Vậy khách sáo nữa nhé.”

Hứa Thanh Vi cũng chẳng dây dưa với cô , chỉ mau chóng ăn xong bữa cơm , tiễn cô , từ nay đừng qua nữa là .

Cô cởi tạp dề , đặt sang một bên, cũng kéo ghế xuống, bắt đầu ăn cơm.

Loading...