Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 334
Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:10:24
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cấp đại nhân đúng là lắm tiền nhiều của, ngay cả ký túc xá của nhân viên mà cũng tốn kém thế ?
cô cũng gì để , dù nước đến chân cô mới bảo Kiều Sở tìm nhà, còn dọn trong hôm nay. Thời gian gấp gáp như mà còn tìm chỗ , nếu cô ý kiến thì chẳng là ?
Hành lý thu dọn xong xuôi, Hứa Thanh Vi về chung cư, chờ của công ty chuyển nhà đến, chuyển cho cô hai vali to, một vali nhỏ và bộ chậu cây cô trồng ở ban công .
Những xuống , Hứa Thanh Vi đến từng phòng trong căn chung cư, khi chắc chắn để sót thứ gì mới bước khỏi cửa. Bàn tay cầm tay nắm cửa của cô siết chặt, gân xanh dần nổi lên.
Cô đóng cửa từng chút một, mỗi dịch chuyển, dường như thấy hình bóng của cô và Cố Hoành trong căn chung cư .
Thực Cố Hoành ít , ít đến mức là cô . Ví dụ như lúc bọn họ sô pha xem tivi, cô sẽ xem phát biểu ý kiến, Cố Hoành thích xem tivi nhưng sẽ cô kéo xuống sô pha xem cùng. Anh chẳng còn cách nào khác, chỉ thể xem văn kiện xem tivi, đối với các câu hỏi của cô, vẫn một công đôi việc mà trả lời, cho dù đa phần chỉ là những từ như ừm, , .
Cô hài lòng là sẽ giật văn kiện trong tay , : “Cố Hoành, em em em, em hơn văn kiện của .”
Cố Hoành sẽ mỉm đáp: “Ừ.”
Đóng thêm chút nữa, cô thấy ở phía phòng bếp, trong thời gian cô Lâm trở về chăm sóc ông cụ Cố, ai nấu cơm mà cô vùi đầu việc là quên hết thứ. Có một ngày đến tận lúc Cố Hoành về mà cô vẫn ăn gì.
Cố Hoành phòng việc cô một cái , khi bước nữa, trong tay là một bát sủi cảo hấp.
Anh bước tới bên cạnh cô, cũng phiền cô đang việc, cầm thìa xúc một miếng sủi cảo kề miệng cô. Cô há miệng ăn, ăn một lúc mới phát hiện điều khác lạ.
Cô cúi đầu , sủi cảo hấp… còn chín vỏ.
Cô nhíu mày: “Cố Hoành, còn chín mà.”
“Chưa chín ?”
“ , loại sủi cảo hấp thêm nước ba , sôi sùng sục ba ! Có để sôi một tưởng là chín ?”
“Ờ...”
Cô chọc cho bật : “Cố Hoành, kĩ năng sống của 0 điểm.”
“Ừm.”
“Thôi, em cũng mong đợi thể nấu gì cho em ăn, , để em nấu! Anh theo mà học! Lần phép hấp sủi cảo chín cho em ăn nữa.”
Đôi mắt Cố Hoành ánh lên ý : “Chưa chín thì để ăn.”
Lần …
Ai mà ngờ bọn họ chẳng nào nữa.
Vành mắt Hứa Thanh Vi ửng đỏ, cô hít mũi, thu hồi tầm mắt, cũng thu những ký ức , nặng nề đóng cửa , phát một tiếng rầm lớn.
Cô ở cửa mấy phút, ngẩng đầu hít sâu, cho đến khi còn cảm giác nữa, cô mới định cảm xúc, đặt chiếc chìa khóa vẫn luôn nắm chặt trong tay xuống đáy chậu hoa.
Hứa Thanh Vi thẳng dậy, lùi hai bước, đó kiên quyết xoay rời .
Tuy cô bao giờ thực sự coi căn chung cư là nhà nhưng ngờ lúc rời , vẫn sự buồn bã lưu luyến.
cô ngoảnh đầu , cũng dừng bước, càng càng xa.
Xe của công ty chuyển nhà và xe của Hứa Thanh Vi lượt lái khỏi cổng khu chung cư, tiến về phía chỗ ở mới. Mười phút thì đến tầng một của chung cư mới.
Kiều Sở sẵn ở cổng, chờ Hứa Thanh Vi xuống xe, bước tới, : “Cô Hứa, căn của cô là căn hộ B tầng 5, đây là chìa khóa.”
Dứt lời, đưa cho Hứa Thanh Vi một chiếc thẻ và một chiếc chìa khóa.
Hứa Thanh Vi cầm lấy, : “Cảm ơn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-334.html.]
“Đây là việc nên mà.”, Kiều Sở ngừng một lát đó tiếp: “Cô Hứa, ở đây cần giúp gì ?”
“Không cần , của công ty chuyển nhà , bọn họ sẽ mang lên cho .”
Kiều Sở gật đầu: “Nếu còn việc gì khác thì nhé.”
“Ừ ừ, gì thì .”
Sau khi Kiều Sở rời , Hứa Thanh Vi một tiếng với của công ty chuyển nhà, đó dẫn bọn họ lên.
Mỗi tầng hai căn hộ, cô bước khỏi thang máy, quanh, hai căn A và B thẳng cửa nhưng hành lang rộng rãi, về cơ bản sẽ bất cứ ảnh hưởng gì.
Hứa Thanh Vi lấy chìa khóa mở cửa căn hộ B, bước .
Trong nhà trang hoàng cao cấp tinh tế, hơn nữa… còn mang đậm thở thư hương. Trên tường treo tranh chữ, một bên phòng khách đặt một chiếc bàn việc khắc hoa, bày văn phòng tứ bảo.
Có ba phòng, một phòng ngủ chính, một phòng cho khách, một phòng việc, đều rộng rãi thoải mái. Điều khiến kinh ngạc nhất trong phòng việc là một vách tường bày kín sách.
Cô ở cửa phòng việc ngây mất mười mấy giây.
Đây chắc chắn là nơi ở mà Kiều Sở tạm thời tìm , đây rõ ràng… là một ngôi nhà sắp đặt tinh tế.
Nơi … chắc là chỗ ở của cấp đại nhân ở trong nước đấy chứ? Bởi vì cô chuyển gấp nên tạm thời cho cô ở đây ?
lúc Hứa Thanh Vi đang suy đoán các kiểu thì của công ty chuyển nhà xách vali của cô tới, hỏi: “Cô Hứa, hành lý của cô để ở ?”
Ý thức của cô kéo ngược trở về, nếu là nơi ở bình thường thì cô sẽ áp lực tâm lý, chứ bây giờ cô quả thực cảm giác nên sắp xếp thế nào.
Cô suy nghĩ một lát, : “Cứ để tạm ở phòng khách .”
“Được.”
Sau khi đặt ba chiếc vali ở phòng khách, của công ty chuyển nhà xuống , chuyển chậu cây lên giúp cô.
Chưa chuyển xong đồ đạc nên Hứa Thanh Vi đóng cửa mà cứ để mở toang còn cô giữa nhà, nhíu mày, suy nghĩ xem cần gọi điện thoại cho Kiều Sở hỏi cho rõ ràng .
Còn nghĩ xong thì ngoài cửa vang lên tiếng động, cô vô thức ngoài, ngờ… thấy một bóng dáng mà cô ngờ đến.
Đôi mắt đen của Hứa Thanh Vi co .
Một bóng dáng yểu điệu bước từ cửa căn hộ A đối diện, hôm nay mặc một bộ đồ công sở chuyên nghiệp màu đen, mái tóc buộc cao, chiếc đuôi ngựa gọn gàng già dặn, trang điểm lộng lẫy, tô son màu đỏ chót khiến khí thế càng lấn át khác.
Tả Tư sống ở đối diện ? Trùng hợp ?
Lúc cô sang đó, đúng lúc Tả Tư cũng thấy cô, liền khẽ nhíu mày.
Hai , Tả Tư đóng cửa phòng , cất bước đôi giày cao gót, thẳng trong như nhà của , đến mặt Hứa Thanh Vi mới dừng .
Tả Tư chút hứng thú đ.á.n.h giá Hứa Thanh Vi, đôi môi đỏ hé mở: “Hôm qua mới gặp, cô còn nhớ chứ?”
Tuy hành động của Tả Tư mất lịch sự nhưng khí thế của cô quá mạnh mẽ khiến bất giác bỏ qua chút tỳ vết đó.
Hứa Thanh Vi ngờ cô chủ động chào hỏi cô. Trong tình huống rõ ràng, cô vẫn bình tĩnh ứng phó, khẽ gật đầu: “Ừ, nhớ, cô Tả.”
“Hôm qua trở về cô chứ?”, Tả Tư lười biếng hỏi một câu.
Hứa Thanh Vi lắc đầu: “Không .”
Dường như do cô quá bình thản, Tả Tư nhếch môi nhưng gì mà lướt mắt căn phòng, ánh mắt lóe lên cảm xúc khó , đó Hứa Thanh Vi, : “Cô sống ở đây ?”
Nói thật là… Hứa Thanh Vi vẫn nghĩ xong xem nên ở đây .