Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:46:09
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn ở trong gương, sắc mặt tái nhợt và khó coi.

May là lúc trong căn hộ chỉ một cô, cô Lâm sẽ về đây, Cố Hoành càng về đây, cô cũng sợ khác thấy dáng vẻ chật vật của cô.

Sau khi khỏi phòng, cô phòng bếp nấu cháo cho . Tối hôm qua đến bây giờ vẫn ăn gì, bụng đói uống rượu, dày cô khó chịu còn khó chịu hơn cả trái tim cô.

Cho nên… bạc đãi chính là hành động ngu ngốc nhất.

Ăn xong cháo nóng hổi, cuối cùng dày cô cũng thoải mái hơn một chút. Cô đến phòng việc thu dọn đống hỗn loạn mà tối qua cô tạo , rượu uống xong cô cũng trả nó về chỗ cũ mà đổ hết , đó vứt chai trong thùng rác.

cô cũng tiếc.

Làm xong thứ, cô quần áo, lái xe đến phòng tập gym của Simon. Cô vận động hơn một tiếng đồng hồ, đầy mồ hôi, chút khó chịu cuối cùng trong lòng dường như cũng trôi mất theo mồ hôi.

Hứa Thanh Vi nhanh chóng tắm sơ qua một lượt, ghế ở phòng đồ một hồi, đó mới lấy điện thoại từ trong túi xách , gọi cho trợ lý Lâm.

Có lẽ trợ lý Lâm đang bận, đợi một lúc lâu mới bắt máy, giọng kinh ngạc: “Cô chủ?”

hôm qua Cố Hoành cũng về chung cư, hai gặp , nếu Hứa Thanh Vi tìm Cố Hoành, bây giờ cần thông qua nữa…

Anh theo bản năng lên tiếng hỏi: “Cô tìm Cố tổng ? sẽ đưa điện thoại cho...”

“Không , tìm .”, Hứa Thanh Vi ngắt lời .

Trợ lý Lâm “a” một tiếng, nghi hoặc hỏi: “Cô chủ, cô tìm chuyện gì ?”

Hứa Thanh Vi khẽ mím môi, im lặng một lúc mới chậm rãi từng chữ: “Trợ lý Lâm, gần đây Tập đoàn Cố Thị chuyện gì ?”

Dường như ngờ cô sẽ hỏi như , trợ lý Lâm ngẩn , đó mới trả lời: “Mọi thứ đều bình thường.”

“Thế ...”

Hứa Thanh Vi cụp mắt xuống, chằm chằm mũi chân một lúc, nhỏ giọng hỏi: “Vậy Cố Hoành công tác lâu như thế là đàm phán hợp tác gì ?”

“Chuyện ...”, giọng trợ lý Lâm lập tức lộ vẻ khó xử: “Cô chủ, chắc cô hiểu, đây là bí mật công ty, dù cô và Cố tổng là vợ chồng cũng tiện tiết lộ, xin ...”

Anh dường như cảm thấy ngại, : “Cô chủ, nếu cô thực sự thì thể hỏi Cố tổng.”

Hỏi Cố Hoành…

Nếu thể hỏi thì cô cần gì đường vòng.

Hứa Thanh Vi hiểu chỗ khó xử của trợ lý Lâm, cũng ép bức: “ khiến khó xử , cứ coi như hỏi, việc gì nữa, cúp máy đây.”

“Được, cô cúp .”

Hứa Thanh Vi cũng khách sáo, nhấn nút cúp máy.

Tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, cô đưa lên xem, là cô Lâm gọi tới.

Cô bắt máy, đầu bên cô Lâm hỏi, hôm nay lúc nào cô đến bệnh viện. Nếu đoàn tụ với chủ, ở bên cạnh chủ thì cần qua đây, cô Lâm sẽ chăm sóc cho ông cụ.

Hứa Thanh Vi , cảm thấy vô cùng chua chát.

Làm gì đoàn tụ gì đó, chỉ một câu kết thúc và một tờ đơn xin ly hôn.

cô cũng gì với cô Lâm mà đáp: “Em sẽ qua nhưng muộn một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-326.html.]

Ra khỏi phòng đồ, Hứa Thanh Vi đến phòng việc của Simon. Trò chuyện nửa tiếng đồng hồ, cô mới rời khỏi, lấy xe, lái về chung cư.

ngủ bù một lát, lúc tỉnh dậy thì trời bên ngoài tối dần, chỉ còn mây tàn nhàn nhạt ở phía xa chân trời, nháy mắt biến mất.

dậy, phòng tắm vốc nước rửa mặt, cái lạnh xâm nhập, tinh thần cô khẽ xao động.

Sau đó cô , đến chỗ ghế sofa, bê laptop của lên mở , đăng nhập email, ngón tay gõ lách cách bàn phím, soạn một bức thư mới gửi cho cấp .

đợi trả lời đóng laptop , ngẩng đầu đồng hồ tường, thăm ông cụ Cố thôi.

Nếu , muộn quá bệnh viện sẽ cấm cho thăm bệnh.

Hứa Thanh Vi phòng bệnh, cô Lâm đang xoa bóp tay chân cho ông cụ. Cô tiến tới, cho cô Lâm, : “Chị Lâm, chị nghỉ chút , ở đây để em lo là .”

Cô Lâm cô hiếu thảo, cũng khách sáo với cô mà gật đầu, khỏi phòng bệnh.

Hứa Thanh Vi xuống ghế, xoa bóp cho ông cụ một cách thành thạo, nhỏ giọng : “Ông nội, hôm nay chắc là cuối cháu đến thăm ông . Tuy cháu thể ở bên cạnh ông nữa nhưng trong lòng cháu vẫn sẽ nhớ đến ông. Cho nên… ông đừng từ bỏ, ông cố gắng tỉnh nhé.”

đẩy cửa , Hứa Thanh Vi nghiêng đầu , bóng quen thuộc đập mắt.

Cố Hoành đến .

Anh xuất hiện ở đây gì bất ngờ, dù hiếu thảo thì vẫn hiếu thảo, nếu thì đồng ý lời ông nội mà cưới cô.

Rất nhiều chuyện thể suy nghĩ tường tận, nghĩ tới là tim đau như kim đâm.

Cho nên, từ khi Cố Hoành đề nghị ly hôn tới bây giờ, cô vẫn dám để nghĩ tới bất cứ chuyện nào , dù là ngọt ngào là bi thương, bởi vì cuối cùng đều sẽ biến thành bi thương.

Hứa Thanh Vi chỉ liếc tiếp tục ông nội, tiếp tục những lời mà cô xong: “Ông nội, cháu xin , e rằng cháu phụ sự kỳ vọng của ông , cháu thể...”, sinh con cho Cố Hoành, sinh cho ông đứa chắt mà ông luôn mong ngóng.

Không vì sức khỏe của cô cho phép. Hôm nay, cô tìm Simon chuyện về tình hình sức khỏe hiện tại của cô, cơ thể cô hồi phục tám phần. Nếu theo Simon kiên trì tập luyện phục hồi chức năng, đợi cơ thể cô hồi phục đến chín phần, cô sẽ thể m.a.n.g t.h.a.i sinh con, chỉ cần cẩn thận hơn bình thường một chút là .

Những lời phía miệng, chỉ giấu trong lòng .

Trước mặt Cố Hoành, cuối cùng cô vẫn thể tâm tư của . cũng may là cô , trong lòng lưu luyến một yêu , nếu đó , lẽ sẽ nhạo cô.

Ba năm thể kiêng dè mà , bây giờ một câu cô cũng .

chuyện đến nước , cũng còn gì để nữa.

Cô tiếp tục chuyện với ông nội, Cố Hoành tiến tới, cũng kéo ghế xuống bên cạnh cô, thấy cô đang giúp ông cụ Cố xoa bóp, thấp giọng : “Để cho.”

Anh đưa tay tới nhưng Hứa Thanh Vi đẩy .

“Lần cuối cùng .”

Giọng của Hứa Thanh Vi cũng xem như bình tĩnh, nhàn nhạt, bất cứ cảm xúc dư thừa nào: “Anh ngoài đợi một lát, hoặc là yên tĩnh đó, đừng lên tiếng, cũng đừng động đậy.”

Tay Cố Hoành dừng giữa trung vài giây, đó thu tay về.

Dường như cho Hứa Thanh Vi gian để lời tạm biệt cuối cùng với ông cụ Cố, dậy, nhẹ nhàng bước khỏi phòng bệnh, cũng nhẹ nhàng đóng cửa phòng bệnh .

Khi cô Lâm về, thấy chủ nhà ngoài thì ngạc nhiên hỏi: “Cậu chủ, ngoài? Không ở trong đó với ông chủ và cô chủ ? Cô chủ mong ngóng cả tháng, đợi về đấy.”

Cố Hoành cúi đầu, đáy mắt u ám như vực sâu, bất cứ cảm xúc nào. Anh im lặng một lúc, giống như thấy lời cô Lâm , chỉ đáp: “Tối nay chị về nghỉ ngơi , sẽ ở cùng ông nội.”

“Được.”, cô Lâm cho rằng Hứa Thanh Vi cũng sẽ ở như lẽ đương nhiên, : “Hơn một tháng nay, cô chủ luôn chăm sóc cho ông cụ Cố, quen việc , cần dài dòng gì nữa. Vậy về đây, sáng mai sẽ . giường ở đây nhỏ, nếu và cô chủ ngủ cùng thì lẽ đủ chỗ, cần nhờ đặt thêm một chiếc giường nhỏ...”

Loading...