Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 324
Cập nhật lúc: 2025-10-04 02:45:52
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Thanh Vi nhắm mắt , thầm hít sâu một , đó mở mắt , tiếp: “Vậy khi em thương, những lời xin và bảo em chờ cũng là thật lòng ?”
Cô thẳng mắt Cố Hoành, bỏ qua bất cứ cảm xúc nào, đây là điều mà cô nhất.
Cố Hoành cũng né tránh mà thẳng mắt cô, chỉ là đôi mắt sâu thẳm, cô nhất thời thể thấu, hoặc là… để cô rõ.
Giọng của vẫn đều đều lãnh đạm, đáp: “Là thật lòng.”
Là thật lòng kìa…
Rõ ràng là đáp án mà cô nhưng lúc cô thấy vui tẹo nào, ngược tâm trạng còn nặng nề hơn khiến cô nhất thời hỏi câu thứ ba.
Cố Hoành kiên nhẫn chờ cô, thậm chí khi thấy môi cô khô đến mức tróc da, còn dậy, bước phòng bếp, rót một cốc nước ấm đó , đặt cạnh tay cô: “Em uống chút nước .”
Anh dứt lời, ánh mắt Hứa Thanh Vi cũng cốc nước . Đây là sự quan tâm tự nhiên nhất của Cố Hoành . Trước cô chỉ cảm thấy sự quan tâm của khiến trong lòng cô vô cùng ngọt ngào, bây giờ xem , lẽ cũng chỉ là trách nhiệm mà thôi.
Cô cốc nước một lúc lâu, dần để lộ sự oán hận sâu sắc. Cô bỗng giơ tay , cầm lấy cốc nước, ngửa đầu uống cạn.
Cô đặt chiếc cốc xuống bàn cạch một tiếng, dường như sức mạnh để đối chất, : “Nếu là đối xử với em thật lòng, thì tất cả những gì cho em trong thời gian vì áy náy và đồng tình mà là… mà là thật lòng bắt đầu với em, duy trì cuộc hôn nhân , đúng ?”
Cố Hoành cụp mắt xuống, suy nghĩ nhiều mà đáp: “ , tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân …”
Cùng với lời của , trái tim Hứa Thanh Vi bỗng đập thình thịch.
Nếu trả lời như , liệu nó thể chứng minh là thích cô một chút xíu ?
Cô suýt nữa thì buột miệng hỏi câu nhưng câu tiếp theo của Cố Hoành nhanh hơn cô một bước: “Anh vốn tưởng rằng thể .”
“...”, Cố Hoành dừng một lát, ánh mắt Hứa Thanh Vi dần trở nên lạnh lùng và thờ ơ, thậm chí còn chút châm chọc. Anh cân nhắc câu chữ một chút, dường như đang suy nghĩ xem những lời tiếp theo như thế nào.
Đầu ngón tay của Hứa Thanh Vi khẽ run rẩy, dần trở nên trắng bệch.
Mười mấy giây , Cố Hoành khuôn mặt Hứa Thanh Vi, khẽ thở dài, hé môi đó lời xin khách sáo và xa cách đó.
“Hứa Thanh Vi, xin , phát hiện thể việc đó.”
“Không …”
Hứa Thanh Vi c.ắ.n môi , khó khăn từng chữ: “Tại ? Đến hôm nay… Không đúng, đến ngày công tác, chẳng vẫn ?”
Cố Hoành im lặng cô, là trả lời câu hỏi , là… cần thiết trả lời cô.
Nếu quyết định hỏi cho rõ ràng thì Hứa Thanh Vi sẽ chịu mập mờ như . Anh trả lời cũng , cô thể tự đoán.
Đầu ngón tay của Hứa Thanh Vi vô thức chọc mặt bàn, đôi mắt trắng đen rõ ràng chằm chằm. Cô hiếm khi trắng trợn chút che giấu nào như , ngờ… trong cảnh , hơn nữa còn là vì thử chút thật lòng của .
“Là vì… cô chủ của Tả Thị ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-324.html.]
Tuy hỏi như nhưng Hứa Thanh Vi cảm thấy khả năng lớn lắm. Trước cô từng Cố Hoành quen với cô chủ Tả Thị, chắc là công tác mới .
Về cơ bản, chuyện yêu từ cái đầu tiên sẽ xảy với Cố Hoành. Anh là vô cùng thờ ơ trong chuyện tình cảm, tim dễ dàng.
Nhìn xem… Ngoài nhà của , gia đình cô Lâm ở bên từ bé thì thêm em là Từ Soái, đây đều là những tình cảm huyết thống và kéo dài nhiều năm.
Nếu , cô cố gắng lâu như , vốn tưởng là dần bước tim , kết quả chẳng vẫn là gì ?
như dự liệu của cô, Cố Hoành chút giấu giếm, đáp thẳng thừng: “Đây là chuyện của bọn .”
Chuyện của bọn họ… thì chỉ cô và .
Hứa Thanh Vi khẽ gật đầu, thực cô cũng đáp án cho câu hỏi còn trong lòng nhưng vẫn đ.á.n.h cược một phen, cược , là một đáp án khác.
“Vậy...”, giọng của cô lạc : “Là vì ông nội ?”
Cuộc hôn nhân của bọn họ là do một tay ông cụ Cố mai mối, là ông ép cưới cô. Sau đó nếu cô đỡ một nhát d.a.o và thương thì mối quan hệ của bọn họ cũng sẽ dịu .
“Hứa Thanh Vi, nếu cô cho rõ ràng thì , sẽ cho cô .”, Cố Hoành nhếch môi nhưng ý : “Cô và đều rõ chúng kết hôn như thế nào, là vì ông nội, cô là vì tiền, vốn dĩ là cuộc giao dịch đôi bên đều lợi. ép nhưng ông nội tuổi, ông cưới vợ sinh con mà cô là ông thích. Hơn nữa, cô đỡ nhát d.a.o , tổn hại đến sức khỏe khiến thấy áy náy. Bất kể là để thành tâm nguyện của ông nội, là trách nhiệm đối với cô thì cũng tiếp tục cuộc hôn nhân .”
Vành mắt Hứa Thanh Vi chút ửng đỏ.
Cố Hoành thấy thế, đáy mắt lóe lên một tia phức tạp nhưng cuối cùng vẫn tiếp: “ bây giờ, ông nội hôn mê bất tỉnh, khi nào mới thể tỉnh . Hoặc lẽ… Hứa Thanh Vi, vốn định cứ tạm bợ như cả đời cho xong nhưng tâm nguyện lớn nhất của ông nội là mong thể hạnh phúc nhưng cô là cần.”
Anh câu nào là chế giễu châm chọc, tàn nhẫn độc miệng, so với những lời cay nghiệt từng với cô thì quả thực ôn hòa hơn nhiều.
Anh chỉ cho cô suy nghĩ của với giọng điệu bình thản nhưng chữ nào chữ nấy khiến buồn bã hơn cả những lời cay nghiệt .
Vành mắt Hứa Thanh Vi ngày càng chua xót, khoang mũi cũng thấy cay cay, đôi lông mi dài của cô run rẩy. Cô cố gắng nuốt nước bọt, kìm nén sự nghẹn ngào ở cổ họng nhưng lúc lên tiếng vẫn mang theo chút nức nở.
“Anh dẫn em gặp bố , chúng là một nhà, còn chứng thực danh phận cho em trong tiệc mừng thọ, tuyên bố với tất cả em là vợ . Khi em hãm hại, tin tưởng em vô điều kiện vì em mà khoác áo luật sư, tạo nên kỳ tích chiến thắng vụ kiện, với … còn tổ chức một đám cưới thế kỷ cho em…”
Hứa Thanh Vi nhấn mạnh từng lời: “Anh tất cả những điều chỉ vì duy trì cuộc hôn nhân, chứ bất cứ tình cảm gì ?”
Cô tin chút tình cảm nào với cô, những việc cho cô vẫn rành rành mắt, lẽ nào tất cả chỉ là ảo giác của cô ?
Cố Hoành cụp mắt, giọng càng lãnh đạm hơn: “Đây là những việc mà chồng như nên .”
“Chồng…”
Lúc , danh xưng mật nhất trở nên thật nực .
Hứa Thanh Vi lẩm bẩm chữ , mấy mới nhỏ giọng : “ em tin chút tình cảm nào với em.”
“Không tin?”
Cố Hoành lặp hai chữ của Hứa Thanh Vi, hình như bỗng nhớ gì đó, cuối cùng ánh mắt thờ ơ cũng chút cảm xúc nhưng là chế giễu: “Hứa Thanh Vi, ảo tưởng thì đừng coi là thật.”