Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-10-03 15:05:09
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hoành vẫn bình tĩnh như , cô thể tỏ vẻ quá sốt ruột . Cô từng thiệt thòi quá nhiều, càng quan tâm đến việc thắng thua.

Hứa Thanh Vi ngừng một lát mỉm : “Nhận điện thoại của , em liền về luôn, để đợi.”

Sắc mặt bình thản, giọng hờ hững còn để lộ chút oán trách.

cô cũng kìm nén chuyện trong lòng hơn một tháng, ít nhiều chút kiềm chế cảm xúc, cuối cùng vẫn thốt một câu như .

Nghe thấy lời cô , ánh mắt Cố Hoành nhanh chóng lóe lên một tia cảm xúc, đó : “Anh xin , là suy nghĩ chu đáo. Em ăn gì? Chúng ăn .”

Xin ?

Cô đúng là xin nhưng tại chỉ sự khách sáo và xa cách từ lời xin của ? Thực hề xa lạ với bộ mặt của .

Cô từng lĩnh giáo sự dịu dàng, quan tâm, yêu chiều của , cũng từng lĩnh giáo sự chán ghét, hờ hững, thậm chí là căm hận của nhưng giờ từng nghĩ, một ngày sẽ dùng thái độ khác để đối xử với cô.

Bàn tay buông thõng hai bên của Hứa Thanh Vi bỗng siết chặt.

Cô chậm rãi nuốt nước bọt, im lặng một lúc gật đầu: “Được, chúng ăn nhưng em ngoài ăn. Để em nấu hai bát mỳ, chờ một lát là .”

Dứt lời, chờ Cố Hoành trả lời, cô xoay rời khỏi phòng việc.

Cô đến phòng bếp, im tại chỗ hít sâu mấy đó mới đè nén cảm xúc thấp thỏm bất an trong lòng xuống. Giờ phút , lẽ cô thể xác định , những lời Cố Hoành sắp với cô là những lời trong tưởng tượng của cô.

là gì thì cuối cùng vẫn đối mặt.

Hứa Thanh Vi mở tủ lạnh, lấy rau và trứng gà , đó đun nước. Nước sôi, cô thả mỳ , chờ mỳ mềm cho thêm đồ ăn kèm.

Hơi nóng tỏa ngoài khiến vành mắt cô ửng đỏ.

Cô nấu hai bát mỳ, đúng lúc định bê ngoài thì Cố Hoành phòng bếp từ khi nào, chìa cánh tay , thế tay cô: “Để .”

Hứa Thanh Vi cũng tranh giành mà thuận thế thu tay , cởi tạp dề . Cô rời phòng bếp đến phòng ăn, kéo ghế ăn xuống.

Cố Hoành đặt một bát mỳ nóng hổi mặt cô, một bát mặt , đó kéo chiếc ghế đối diện, xuống.

Thực cũng còn sớm nữa, hơn chín giờ, qua giờ ăn tối của Hứa Thanh Vi từ lâu .

Dạ dày của cô trống nhưng cô hề cảm thấy đói, chứ đường lái xe về nhà thì cô cũng đói còn nghĩ… chờ Cố Hoành giải thích rõ ràng với cô, cầu xin cô tha thứ thì hai sẽ ngoài ăn một bữa.

Hứa Thanh Vi động đũa còn Cố Hoành thì cầm đôi đũa lên, gắp mỳ, tao nhã ăn một miếng.

Lông mày nhíu một cách khó nhận đó nhanh chóng bình thường trở , tiếp tục ăn từng miếng một. Tuy chỉ là ăn một bát mỳ đơn giản nhưng vẫn tỏa khí chất cao quý khiến vui mắt.

Cuối cùng Hứa Thanh Vi cũng cầm đũa, gắp một miếng mỳ lên ăn nhưng nhanh chóng nhíu mày .

Tuy do chính tay cô nấu nhưng cô vẫn chê bai, chắc là do tâm hồn treo ngược cành cây nên cô lỡ tay bỏ nhiều muối khiến mỳ mặn đến mức nuốt nổi.

Cô đập chiếc đũa xuống đó vươn tay giật đôi đũa của Cố Hoành: “Đừng ăn nữa, hoặc là ngoài ăn hoặc là gọi đồ ăn về .”

Hứa Thanh Vi nhớ là khẩu vị của Cố Hoành thanh đạm, thể ăn bát mỳ mà mắt thèm chớp một cái như chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-323.html.]

Cố Hoành cũng bỏ đũa xuống theo lời cô, gật đầu, vẫn hỏi với dáng vẻ chiều theo yêu cầu của cô: “Em ngoài ăn là gọi đồ ăn về?”

Hứa Thanh Vi bỗng cảm thấy chút nực , ngờ cô và Cố Hoành thể bình tĩnh đến mức .

Trước mặt cô, dường như mất tất cả cảm xúc, cho dù thuận theo ý cô thì cũng là sự chiều chuộng như đây. Ánh mắt của , giọng của cứ thờ ơ hững hờ như .

Bất kể là ngoài ăn, gọi đồ ăn về thì cô cũng ăn, cần lãng phí thời gian như nữa.

Cô lắc đầu: “Không cần , khi về em ăn một chút đồ ăn vặt, thực em đói.”

Dứt lời, cô hít một , rút hai tay đang đặt bàn xuống gầm bàn, siết chặt các ngón tay đó mới ngước mắt lên Cố Hoành.

Vốn dĩ những lời phù hợp, cũng nên lúc nhưng cô cảm giác, nếu bây giờ hỏi rõ ràng thì sẽ bao giờ câu trả lời.

“Cố Hoành…”

Hứa Thanh Vi khẽ lên tiếng gọi tên , tuy cô cố gắng giữ cho bản thật bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn khỏi thấy chua xót: “Anh còn nhớ buổi tối sinh nhật Thuần Thuần, lúc chúng tản bộ, em câu hỏi hỏi ?”

Cố Hoành sửng sốt, đó nhanh chóng nhớ , gật đầu: “Có nhớ.”

“Em vốn định tìm cơ hội khác để hỏi nhưng bây giờ em hỏi ngay. Em trả lời câu hỏi đúng sự thật, ?”

Những câu hỏi cứ lữa mãi, đến lúc thì thể lữa nữa.

Thậm chí cô còn chút hối hận, nếu cô thể dũng cảm đối mặt với Cố Hoành như đối mặt với Thuần Thuần thì cũng đến mức lữa kéo dài… đến thời điểm như thế .

Cố Hoành trả lời , chỉ gác đôi đũa lên bàn đó lấy khăn giấy lau khóe môi một cách tao nhã, bình thản : “Em hỏi .”

Câu hỏi ngày hôm đó của cô thẳng thắn, cô hỏi là “ thích em ?”

Ngày hôm đó, nhờ sự tự tin Tiêu Thuần dành cho cô nên khi đối mặt với Cố Hoành, cô vẫn duy trì một chút tự tin, nhưng… hơn một tháng nay liên lạc, các scandal ngập trời bào mòn từng chút một dũng khí của cô.

Bây giờ lấy dũng khí thì dễ dàng.

Trước giờ Hứa Thanh Vi rõ, cô là tự ti trong tình yêu. Cho dù từ lúc cô đỡ một nhát d.a.o cho Cố Hoành đến lúc chuyến công tác , thái độ và sự ôn hòa của Cố Hoành dành cho cô khiến cô lấy một chút tự tin nhưng nó thực sự giả… giả đến mức thể biến mất một cách dễ dàng.

Đến mức câu hỏi của cô cũng uyển chuyển hơn một chút: “Anh cũng khi thương thì sức khỏe của em trở nên kém, thế nên đó cực kỳ lo lắng cho em, những đích giám sát em giữ gìn sức khỏe mà còn mời huấn luyện viên gym nổi tiếng là Simon tái xuất, trị liệu cho em, đúng ?”

Nếu cảm thấy ngạc nhiên về bản báo cáo kiểm tra sức khỏe thì cô chuyện của Simon cũng là bình thường.

Ánh mắt Cố Hoành vô cùng bình tĩnh, dường như bất ngờ khi cô chuyện , trả lời: “Ừ, đó em thương nặng, bác sĩ cũng với những di chứng mà cơ thể em sẽ gặp . Em thương là vì , đương nhiên thể để mặc sức khỏe của em cứ thế xuống dốc . Anh trách nhiệm giúp em phục hồi sức khỏe.”

Em thương là vì

Anh trách nhiệm giúp em phục hồi sức khỏe…

Hai câu đúng là chữ nào chữ nấy đ.â.m tim cô.

Khuôn mặt Hứa Thanh Vi vẻ buồn bã nhưng bàn tay đang giấu gầm bàn của cô mất khống chế khẽ run rẩy.

Trong đầu cô xuất hiện hai luồng suy nghĩ, một bên thì gào thét bảo cô đừng hỏi nữa, bởi vì đáp án chắc là điều cô . Bên còn thì để bản trốn tránh, cho dù c.h.ế.t cũng c.h.ế.t một cách rõ ràng.

Loading...