Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 314
Cập nhật lúc: 2025-10-02 16:42:15
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Thanh Vi ngốc, cô thể suy nghĩ của Tiêu Thuần chứ?
Nếu cô thực sự thích Từ Soái thì sẽ chờ đến ngày hôm nay mới tỏ tình và Từ Soái cũng .
Bọn họ chỉ kết hợp diễn màn kịch còn khán giả chính là cô.
Vân Nhu tưởng rằng toạc tâm tư của Tiêu Thuần dành cho Cố Hoành thì cô và Tiêu Thuần sẽ trở mặt thành thù, cô nghĩ tất cả đều ích kỉ nhỏ nhen như cô .
Giữa tình yêu và tình bạn, Tiêu Thuần lựa chọn buông tay, đưa lựa chọn khiến tất cả đều vui vẻ.
Cô và Vân Nhu là một loại .
…
Bước khỏi cửa, tảng đá đè nặng trong lòng Hứa Thanh Vi buông lỏng, cô khỏi thêm phần tự tin.
Tiêu Thuần lựa chọn cô, đủ để chứng minh con cô tệ… Vậy thì liệu Cố Hoành… cũng thích cô ?
Trợ lý Lâm lái xe đến cửa, đang chờ bọn họ.
Cố Hoành nắm tay Hứa Thanh Vi, về phía chiếc xe, Hứa Thanh Vi động đậy còn giật . Người đàn ông ngoảnh , đôi mắt đen láy của cô: “Sao thế?”
Hứa Thanh Vi chớp mắt, nghiêng đầu, khẽ : “Hôm nay trăng quá, em về nhà sớm như , là… chúng dạo một lát .”
Làm việc nắm bắt thời cơ, hiếm khi cô tràn đầy tự tin như lúc , cô nhân cơ hội hỏi những điều nghi vấn trong lòng.
Cố Hoành nhất thời gì.
Hai tay Hứa Thanh Vi vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y , khẽ lắc, giọng nũng nịu: “Chỉ một lát thôi, cũng coi như vận động nhẹ nhàng, lợi cho vết thương phục hồi. Anh đồng ý mà, mà, mà.”
Cố Hoành cô chằm chằm mấy giây, ánh mắt đầy yêu chiều, gật đầu: “Hai mươi phút.”
“Ok!”
Hai dọc theo con đường về phía , trợ lý Lâm chỉ đành lái xe, chầm chậm theo phía , bọn họ tình ý , bóng lồng thành đôi, càng khiến cảm thấy cô đơn lạnh lẽo.
Tại rõ ràng là câu chuyện của ba mà xứng tên?
Dưới ánh đèn đường, hai cái bóng một cao một thấp của Cố Hoành và Hứa Thanh Vi dựa mà . Hứa Thanh Vi hai chiếc bóng đen nghiêng nghiêng phía , trong lòng tràn ngập ngọt ngào.
Đi dạo phố là chuyện mà cặp tình nhân nào cũng nhưng cô và Cố Hoành thì từng. Đây là đầu tiên cô và Cố Hoành nắm tay đường như .
Có lẽ là do Cố Hoành quá trai, nhiều qua đều liếc mắt , cô thậm chí còn thấy ít cô gái lén giơ điện thoại lên chụp ảnh .
Hứa Thanh Vi thấy thế, khỏi nhỏ giọng mắng: “Hồng nhan họa thủy!”
Nếu ở thời cổ đại thì Cố Hoành chắc chắn thuộc cấp yêu phi hại nước hại dân cỡ Đát Kỷ, thể lật đổ vương triều.
Cố Hoành rõ, liếc mắt cô, hỏi: “Em gì cơ?”
Cô nào dám , lắc đầu liên tục: “Em gì .”
Nhìn ánh mắt gian xảo của cô gái, tuy cô dối nhưng Cố Hoành cũng vạch trần. Anh mỉm , chỉ : “Em mệt ? Mệt thì chúng về thôi.”
“Chưa, em mệt”, Hứa Thanh Vi lắc đầu chút suy nghĩ.
Cô còn chuyện chính, thể về lúc chứ?
lúc khí đúng ý cô , cơ hội ngay mắt, kiểu gì cô cũng nắm cơ hội .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-314.html.]
lúc cô thấy 100m phía một công viên nhỏ, lúc cũng còn sớm nên còn mấy , đêm khuya thanh vắng, là nơi thích hợp để chuyện.
Cô giơ tay chỉ về phía : “Cố Hoành, chúng công viên dạo một lát về.”
Cố Hoành đương nhiên là chiều theo: “Được.”
Gió đêm vẫn chút lạnh, bây giờ Hứa Thanh Vi còn chịu lạnh như , cả co rúm . Cố Hoành thấy thế thì nhíu mày, đó giơ tay kéo cô lòng.
Hứa Thanh Vi cũng khách sáo, dựa , đó ngẩng đầu lên, lấy hết dũng khí, : “Cố Hoành, em chuyện hỏi .”
Cố Hoành cúi xuống cô: “Chuyện gì?”
“Có …”
Mới ba chữ thì điện thoại của Cố Hoành bất ngờ đổ chuông, ngắt lời cô.
Cố Hoành lấy điện thoại xem, thấy là bên nhà tổ gọi tới, liền máy luôn. Vừa thấy bên , liền lập tức biến sắc.
Hứa Thanh Vi thấy như , cũng khỏi nhíu mày, hỏi: “Cố Hoành, xảy chuyện gì ? Có ông nội ?”
Lúc nãy cô cũng liếc thấy màn hình điện thoại.
Cố Hoành tắt điện thoại xong, vẻ mặt vẫn nghiêm trọng, chỉ giải thích đơn giản với cô: “Vừa nãy ông nội bất ngờ ngã từ cầu thang xuống.”
“Cái gì?”, Hứa Thanh Vi kinh ngạc đến mức lấy tay che miệng.
“Chúng đến bệnh viện.”
“Vâng.”
Cố Hoành nắm tay Hứa Thanh Vi, xoay chạy ngoài, đến bên chiếc xe trợ lý Lâm đỗ ở lề đường. Anh mở cửa hàng ghế , đỡ Hứa Thanh Vi mới chui , trầm giọng : “Trợ lý Lâm, đến bệnh viện X, nhanh lên!”
Anh bỗng nhiên bảo đến bệnh viện khiến trợ lý Lâm cảm thấy ngạc nhiên nhưng thấy bọn họ vội vàng chạy tới, lúc vẻ mặt cũng đều nghiêm trọng, mơ hồ đoán xảy chuyện gì, đương nhiên dám nhiều lời, đáp khởi động máy, đạp chân ga, chiếc xe phóng vút .
Bây giờ là mười rưỡi tối, đường khá ít xe, chiếc xe thẳng một lèo đến bệnh viện mà gặp trở ngại gì.
Cố Hoành và Hứa Thanh Vi xuống xe, thẳng về phía phòng phẫu thuật. Cố Hoành vẫn nắm tay Hứa Thanh Vi, tuy vẻ mặt thể hiện nhiều cảm xúc nhưng Hứa Thanh Vi vẫn cảm nhận bàn tay đang khẽ run rẩy.
Hứa Thanh Vi chỉ nắm tay chặt hơn nữa, yên lặng truyền thêm sức mạnh cho .
Cửa phòng phẫu thuật.
Chú Lâm và cô Lâm đang trực ở đó, vẻ mặt đều sốt ruột lo lắng, thấp thỏm bất an qua .
Cô Lâm mắt tinh, thấy bóng dáng Cố Hoành và Hứa Thanh Vi chạy đến đây, liền lập tức tiến lên đón, túm lấy cánh tay Cố Hoành, giọng cũng lạc : “Cậu chủ, xin , tất cả là tại , là tại chăm sóc ông chủ cẩn thận, xin , xin .”
Cô một hồi, nước mắt lăn dài má.
Cố Hoành khẽ vỗ vai cô vì cảm xúc của cô định, liền chú Lâm ở phía : “Rốt cuộc là chuyện gì ?”
Chú Lâm kéo vợ sang một bên mới : “Thời gian ông chủ dưỡng bệnh, thực sức khỏe và tinh thần hơn nhiều nên hôm nay khi ngủ, vợ hâm nóng cốc sữa cho ông , liền trong bếp, trông chừng ông . Ông tự leo lên cầu thang, cũng , lên một nửa thì bước hụt thế nào, ngã lăn xuống .”
“Vợ chỉ thấy một tiếng động lớn trong phòng khách, chạy thì thấy ông đang đó, m.á.u chảy ngừng. Cô cũng sợ c.h.ế.t khiếp, gọi tới, liền gọi xe cấp cứu đưa viện.”
Ngừng một lát, chú nuốt nước bọt, cửa phòng phẫu thuật đang đóng kín, giọng cũng nhỏ : “Lúc đưa đến nơi ông rơi hôn mê, trong đó nửa tiếng …”
Trợ lý Lâm đỗ xe xong chạy , đúng lúc thấy câu , chân tay cũng rụng rời.
Hai ngày lúc gọi điện thoại cho , cô Lâm còn dạo sức khỏe ông cụ Cố hồi phục nhiều. Đang yên đang lành cầu thang cũng ngã chứ…
Ông tuổi như , còn ngã, nhỡ mệnh hệ gì…