Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 311
Cập nhật lúc: 2025-10-02 12:14:34
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì chính cô cũng , nếu vẫn lặp vết xe đổ của ba năm , cô cũng còn sức lực chống đỡ nữa.
Cô dùng hết sức lực để yêu đàn ông mắt nhưng đổi một chút tình cảm của thì thật đáng buồn.
Hứa Thanh Vi xua tan những ý nghĩ hỗn loạn, cánh tay thon gầy ôm lấy eo , dán má n.g.ự.c , nhắm mắt .
…
Vân Nhu chứng cứ xác thực, thể chối cãi, nay chính thức bắt giam, vài ngày nữa sẽ mở phiên tòa xét xử.
Vì phút cuối Tiêu Thuần đồng ý chỉ tội danh của Vân Nhu, cộng thêm thái độ thành khẩn nhận của cô , hơn nữa cũng cố gắng giảm bớt thương vong trong chuyện , thể châm chước tấm lòng vẹn đôi bên của cô . Cuối cùng cũng là nhà họ Tiêu mời hai vị luật sư tài giỏi, hình phạt của cô giảm nhẹ nhiều, chỉ cần nộp tiền phạt, tiếp nhận sự giáo dục, đó phục vụ xã hội 168 tiếng là thả .
Ngày Tiêu Thuần thả , Hứa Thanh Vi đón cô .
Hai cửa mấy giây, ngầm hiểu bật . Bọn họ thiết bao nhiêu năm như , nhiều câu cần miệng, trong lòng cũng hiểu.
Bọn họ gần như đồng thời bước về phía , mặt . Hứa Thanh Vi đưa đậu phụ mang theo cho cô , : “Nước bưởi và chậu than tiện mang theo, thấy phim Hàn Quốc ăn đậu phụ cũng thể xua đuổi xui xẻo nên mang theo cái đến, đừng chê nhé!”
Tiêu Thuần giả vờ kiêu ngạo liếc đậu phụ, : “Đậu phụ ăn đều là do nhà hàng cao cấp chế biến tỉ mỉ, cái mua mấy tệ đấy?”
“Chỉ một tệ! là tự tay nấu, thích ăn thì tùy!”, Hứa Thanh Vi giả vờ định rụt tay về.
Tiêu Thuần nhanh chóng đưa tay cướp lấy, cũng quan tâm đây là nơi nào, mở nắp , c.ắ.n một miếng, ăn chê bai: “Tình bạn của chúng chỉ đáng một tệ, Thanh Vi, keo kiệt quá đấy!”
“Chậc, đậu phụ là một tệ nhưng đích nấu thì là vô giá đấy nhé”, Hứa Thanh Vi liếc Tiêu Thuần ăn vài miếng hết, khỏi trêu cô : “Không chê ? Vậy mà ăn hết , thèm lắm ?”
Tiêu Thuần phản bác, nuốt hết đậu phụ trong miệng, đó dang tay ôm lấy Hứa Thanh Vi. Giọng cô khàn đặc: “Cảm ơn bỏ rơi , ngăn những chuyện ngu xuẩn.”
Lần đó khi chuyện với Hứa Thanh Vi xong, cô trở nhà tù, ôm đầu gối giường, trăn trở suy nghĩ.
Cô vẹn đôi bên, lấy bản điểm kết thúc nhưng liệu kết quả thật sự như cô mong ?
Vân Nhu là cố chấp, cộng thêm bệnh tình của cô nghiêm trọng, quả thật giống như Hứa Thanh Vi , cô oán hận Hứa Thanh Vi, đến c.h.ế.t thôi.
Lần , Vân Nhu tiếp tục tay, vẫn sẽ hai bên cùng tổn hại.
Con , sai thì chịu trừng phạt mới chừa . Sở dĩ Vân Nhu càng ngày càng nước lấn tới là vì những chuyện mà cô chịu hình phạt tương ứng, cô giúp đỡ cũng nên mù quáng như .
Có lẽ để cô tù, hoặc chuyển đến bệnh viện tâm thần, chữa trị cho đó sẽ một ngày cô tỉnh ngộ.
Hứa Thanh Vi nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay Tiêu Thuần, nhẹ giọng : “Thuần Thuần, nếu cảm ơn thì đồng ý với một chuyện ?”
“Chuyện gì? Cậu , thể thì nhất định sẽ !”
Hứa Thanh Vi khẽ đẩy cô , đôi mắt đen láy khuôn mặt cô , nghiêm túc : “Rất đơn giản, thành thật trả lời một câu hỏi, nhất định thật!”
Nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của cô Tiêu Thuần cảm thấy nghi ngờ.
Tâm sự của , cô hề , mà Hứa Thanh Vi như thấu cả. Vậy thì còn vấn đề gì mà cô chứ?
Có điều chuyện tới nước , cô cũng còn gì để giấu nữa. Thế là cô gật đầu dứt khoát: “Được! Cậu hỏi . Cậu gì cũng đều sẽ trả lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-311.html.]
Dù đây cũng là nơi để chuyện. Hứa Thanh Vi cũng vội: “Đi thôi, chúng tìm quán café nào yên tĩnh .”
Tiêu Thuần gật đầu, bận tâm.
Hứa Thanh Vi lái xe của . Hai trong xe. Cô khởi động máy, đạp chân ga, xoay tay lái và rời .
Trên đường , Tiêu Thuần nhận điện thoại của Từ Soái. Anh vốn định hôm nay tới đón cô nhưng đột nhiên việc, giờ mới thoát nên gọi hỏi cô ở , cần tới đón .
Tiêu Thuần từ chối cần do dự: “ và Hứa Thanh Vi đang ở cùng , phiền chúng .”
Dứt lời, cô tắt máy, để cho Từ Soái cơ hội thêm nửa câu.
Mặc dù Hứa Thanh Vi giờ Từ Soái và Tiêu Thuần luôn như thế. trong thời gian Tiêu Thuần bắt giữ, Từ Soái là nóng ruột, bận rộn nhất. Cần giúp gì đều giúp cả. Có thể nhận thấy quan tâm tới bạn Tiêu Thuần .
Cô khỏi lên tiếng: “Thuần Thuần, Từ Soái quan tâm tới . Sự việc , vốn nhờ Cố Hoành tới giúp. Chỉ điều Cố Hoành bận quá. Mấy ngày vì chuyện mà hỏng cả một nghi thức ký hợp đồng. Hôm qua bay để hợp tác nên mới từ chối. Từ Soái quan tâm lắm. Cậu đối xử dịu dàng với một chút.
Tiêu Thuần mỉm : “Mình Từ Soái đối xử với , cũng . Mọi đều là những quan trọng với cả.”
Phía là đèn đỏ, Hứa Thanh Vi đạp chân phanh, từ từ giảm tốc. Cuối cùng chiếc xe dừng . Cô gái qua giả vờ như hỏi vu vơ: “Vậy còn Cố Hoành thì ?”
Vừa nãy trong câu của cô cũng nhắc tới Cố Hoành.
Tiêu Thuần đanh mặt như ngờ Hứa Thanh Vi hỏi như . Thế nhưng cô gái nhanh chóng giấu nhẹm cảm xúc, thản nhiên : “Cố Hoành là trai mà.”
Cô gái lập tức hỏi ngược : “Hứa Thanh Vi, hỏi như . Hơi kỳ lạ đấy.”
Hứa Thanh Vi mỉm : “Tiện hỏi thôi mà”
Đèn xanh nổi lên, cô lái về phía .
Hứa Thanh Vi lái xe tới một tiệm café quen. Ở đây yên tĩnh. Phù hợp để chuyện.
Sau khi đậu xe, Hứa Thanh Vi và Tiêu Thuần dắt tay trong. Bà chủ của quán café quá quen với họ. Thấy họ tới, bà chủ quán bèn chào hỏi: “Hai chị em tới uống chiều hả? Vẫn như cũ ?”
“Vẫn như cũ”, Hứa Thanh Vi và Tiêu Thuần đều đáp .
Bà chủ cảm thấy kỳ là nhưng vẫn vui vẻ .
Sau khi chỗ, bà chủ quán nhanh chóng mang cafe tới. Capucino của Hứa Thanh Vi và café đen cho Tiêu Thuần.
Trước đây Hứa Thanh Vi cảm thấy Tiêu Thuần uống café đen chẳng gì là sai cả. Vân Nhu thì cô Cố Hoành cũng thích café đen. Vân Nhu cũng thích và giờ thì đến Tiêu Thuần cũng .
Khéo đến thế …
Hứa Thanh Vi uống một ngụm café. Sau đó cô chủ đề chính: “Thuần Thuần, những năm qua, thích ai ?”
Tiêu Thuần mới nâng tách café định uống. Cũng là do câu hỏi của Hứa Thanh Vi do điều gì mà cô bỗng run tay. Café tràn ngoài, rớt xuống mặt bàn.
Thế nhưng cô nhanh chóng đặt ly lên miệng, cúi xuống uống như che giấu điều gì đó.
Hứa Thanh Vi thấy hết phản ứng của cô . Cô chỉ kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.