Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-10-02 05:54:57
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Tiêu Thuần vẻ mất kiên nhẫn, giọng cũng lạnh : “Cô còn gì hỏi thì hỏi mau, hỏi xong thì ! Sau đừng đến phiền nữa!”

Hứa Thanh Vi chớp mắt mấy cái, hai tay chống má, giọng nhẹ hơn rõ rệt, hỏi ngược : “Thuần Thuần, sốt ruột gì chứ? Sợ đối mặt với thêm một lúc thì thể giả vờ lạnh nhạt nữa ?”

chỉ thấy cô phiền!”, Tiêu Thuần tránh né ánh mắt của cô, nhấn mạnh: “Cô phiền c.h.ế.t ! Đã là do , chuyện xa đều là do , cô còn hỏi hỏi, gì mà hỏi chứ!”

“Cậu thật thì hỏi nhiều vấn đề như . Cậu thấy phiền, còn chán nghĩ một đằng một nẻo !”, Hứa Thanh Vi cũng trừng to mắt, giả vờ tức giận: “Nếu nể tình chúng dắt tay qua bao nhiêu năm tháng, từng cùng cùng , lúc khổ sở đều ở bên cạnh , lúc hết tiền đều ứng cho , lúc thương đều bảo vệ , thèm quan tâm đến !”

“Những chuyện đó đều là giả, đều là diễn kịch, là cô ngu ngốc lừa mà thôi!”

Dù Tiêu Thuần những lời tuyệt tình như nhưng vành mắt bất giác đỏ lên: “Ai bảo cô quan tâm đến , hề cô quan tâm đến !”

“Phải, tất cả đều là diễn kịch, đeo cái đó gì?”, ngón tay thon dài trắng nõn của Hứa Thanh Vi chỉ cổ cô .

Tiêu Thuần biến sắc, vô thức đưa tay lên, hoảng loạn kéo tóc che sợi dây chuyền đó , rõ ràng lòng tin : “Đây sợi dây chuyền mà cô tặng , chỉ giống mà thôi. Cái cô tặng , vứt từ lâu !”

Hứa Thanh Vi uể oải “ờ” một tiếng, đó híp mắt hỏi: “Mình cũng đó là sợi dây chuyền tặng , căng thẳng như thế gì? Không đ.á.n.h tự khai ?”

“...”

“Cậu nhiều sợi dây chuyền quý giá như , sợi nào cũng đính kim cương các loại, sợi nào cũng hơn sợi dây chuyền bình thường của nhiều nhưng thích đeo sợi , nó chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ quan tâm tới .”

Tiêu Thuần c.ắ.n răng, phủ nhận: “Không chuyện đó!”

“Thuần Thuần, chúng quá hiểu , nghĩ nhận thật dối ? Dù thế nào, tình bạn mười mấy năm của chúng cũng giả, tiếp theo hãy dùng nó đổi lấy sự thẳng thắn của với ?”

Trong phòng yên lặng một phút.

Tiêu Thuần siết chặt tay, cô cúi đầu cô, chỉ : “Cái nào trả lời thì sẽ trả lời.”

Hứa Thanh Vi đây là sự nhượng bộ của cô , cô bức ép thêm nữa mà đồng ý: “Được, chúng chuyện ngày hôm đó.”

Cô đưa một ngón tay , : “Thứ nhất, hẹn đến suối nước nóng là cố ý đúng ?”

.”

“Thứ hai, khi ở suối nước nóng, trong ly nước cho uống bỏ thuốc, là đúng ?”

!”

“Thứ ba, chuyển lên núi, trói xe lăn cũng là đúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-307.html.]

Tiêu Thuần bật : “, đều là , những chuyện rõ với cảnh sát , gì đáng để hỏi nữa chứ?”

Vẻ mặt Hứa Thanh Vi đổi gì, khóe môi thậm chí còn nở nụ nhàn nhạt. Cô quan tâm đến lời chất vấn của cô mà tiếp tục hỏi theo suy nghĩ của : “Thứ tư, nếu trói , để Vân Nhu g.i.ế.c , thì vì dây thừng trói chặt, ngược chỉ cần giãy giụa là lỏng ?”

Lúc đó cô thấy dây thừng buộc nút c.h.ế.t nhưng chỉ cần cô dùng sức, dây thừng tự động lỏng . Cô vốn nghĩ là bùng nổ sức mạnh trong lúc nguy cấp nhưng nếu thật sự trói chặt thì thể thoát dễ dàng như ? Cô cũng thủy thủ Popeye ăn rau chân vịt!

Tiêu Thuần nhanh chóng tránh ánh mắt cô, trả lời: “Cô hỏi , sức lực của cô lớn, cô hỏi bản !”

“Sức lực của thế nào, hiểu rõ, nếu dây thừng buộc chặt, sẽ thoát . Cách giải thích duy nhất là buộc chặt, chỉ là bề ngoài giống như buộc chặt mà thôi.”

Vẻ mặt Tiêu Thuần lạnh : “ cô đang gì.”

Hứa Thanh Vi cũng tiếp tục dây dưa vấn đề , hỏi câu tiếp theo: “Rõ ràng là chuốc t.h.u.ố.c mê , đưa lên núi. Nếu thật sự để Vân Nhu hại thì nên tăng thêm lượng thuốc, để tỉnh . Kết quả, tỉnh khi cô tay, hơn nữa luôn ý thức, chìm hôn mê sâu, đó cũng là cố tình.”

Tiêu Thuần gì, cúi đầu xuống, đôi mắt chỉ chằm chằm mặt bàn, rõ ràng chuyện với cô thêm nữa.

Hứa Thanh Vi để cô né tránh, mở lời: “Trong quá trình truy sát, chạy thông suốt một đường còn Vân Nhu đụng đá lớn thì giẫm hố, dẫn tới tốc độ của cô chậm hơn nhiều vì mới dễ dàng đuổi kịp một thương là . Chuyện cũng là giúp đúng ?”

Bàn tay gác bàn của Tiêu Thuần bỗng siết chặt, mu bàn tay mơ hồ nổi lên gân xanh, giọng hạ thấp: “Mấy chuyện đó chỉ là vận may của cô mà thôi, liên quan gì đến .”

“Vận may?”, Hứa Thanh Vi nhắc , trong lòng là cảm xúc gì.

Làm gì nhiều vận may như , nếu Tiêu Thuần thật sự để Vân Nhu g.i.ế.c cô thì sắp xếp kế hoạch nhiều chỗ sơ hở như .

Với mối quan hệ giữa bọn họ, cô tin tưởng Tiêu Thuần như , nếu cô thật sự rắp tâm hại cô thì trong ly nước đưa cho cô là t.h.u.ố.c mê mà là t.h.u.ố.c độc.

“Còn chuyện , lúc Từ Soái đến cứu , ở rìa núi chứ? Bình thường thể sẽ chạy lên núi, chứ vòng đến rìa núi, trừ khi âm thầm chỉ đường cho . Người đó chính là !”

Giọng của Hứa Thanh Vi nặng nề nhưng từng câu từng chữ đều đầy khí phách mạnh mẽ.

“Một thể gọi là may mắn, hai thể gọi là trùng hợp, ba bốn năm … vẫn là may mắn, vẫn là trùng hợp ? Cậu nghĩ thể thuyết phục ?”

Hứa Thanh Vi chậm rãi đưa tay về phía Tiêu Thuần, đặt lên mu bàn tay cô . Tay cô lạnh như băng, chút nhiệt độ nào.

Hứa Thanh Vi siết c.h.ặ.t t.a.y cô : “Thuần Thuần, và Vân Nhu… À , gọi là Tiêu Nhu mới đúng.”

Tiêu Thuần vốn đang im lặng, thì ngẩng đầu lên, lông mi run rẩy, giọng đổi: “Cô… cô cái gì?”

“Xin , cố ý điều tra chuyện gia đình nhưng cần rõ lý do giúp Vân Nhu, cho nên nhờ Từ Soái giúp đỡ. Mình và cô là chị em cùng cha khác , lúc nhỏ cô từng cứu . Trước khi cô rời khỏi nhà , tình cảm giữa hai .”

điều tra rõ ràng, Tiêu Thuần cũng còn gì để giấu giếm, cô thẳng thắn thừa nhận: “Phải, Vân Nhu là chị , từ nhỏ chị cứu , đón nhận chị , tình cảm giữa chúng luôn . Cho nên lúc chị nước ngoài, giúp chị trông chừng Cố Hoành, đuổi những phụ nữ đến gần , kể cả cô!”

“Ban đầu đến cô ở tiệc sinh nhật của Cố Hoành. cố tình giúp cô, cố tình trở thành bạn với cô, thì mới thể cô sẽ gì, mới thể ngăn cản cô.”

Loading...