Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 304
Cập nhật lúc: 2025-10-02 02:09:10
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện do cô nhưng vơ hết tội , thừa nhận là g.i.ế.c cô?
Nhất thời, Hứa Thanh Vi thất vọng.
Cố Hoành gật đầu, dáng vẻ chút ngạc nhiên, chỉ giơ tay khẽ xoa đầu Hứa Thanh Vi, an ủi trong yên lặng.
“Cố Hoành…”, đôi lông mày thanh tú của Hứa Thanh Vi nhíu , khuôn mặt vẻ thất vọng thể che giấu: “Đây là cố ý g.i.ế.c , tội danh nghiêm trọng như g.i.ế.c thành , chắc chắn Thuần Thuần rõ hậu quả. Cô gánh hết tội cho Vân Nhu thì chẳng khác nào tự hủy hoại chính .”
“Hơn nữa, lẽ nào cô quan tâm đến tình cảm bao nhiêu năm của bọn em ? Cô nhận tội chính là giúp Vân Nhu, rốt cuộc là mối quan hệ gì mà khiến cô bất chấp như chứ?”
Cô một hồi, tâm trạng chút kích động. Cố Hoành sợ cô ảnh hưởng đến vết thương, liền ôm cô lòng, vỗ lưng cô, giúp cô bình tĩnh :
“Em đừng buồn bã xoắn xuýt ở đây nữa, hỏi cho rõ ràng . Sáng ngày mai, bảo bác sĩ một câu đó chúng đến đồn cảnh sát, ?”
Không thể , Cố Hoành luôn thể trúng điều cô quan tâm nhất, đó giải quyết vấn đề giúp cô.
Phải, trong lòng cô nhiều điều hiểu, nhiều nghi vấn về Tiêu Thuần, thế nên ngày nào hỏi rõ ràng thì ngày đó trong lòng cô thoải mái, thể chấp nhận việc .
Tiêu Thuần cũng nợ cô một lời giải thích!
Tình bạn thiết nhiều năm như chị em, lẽ nào cô chỉ đang diễn kịch, chứ thực vẫn luôn ngầm hãm hại cô ?
Cả đêm Hứa Thanh Vi ngủ, lo lắng thấp thỏm, gần như là đếm giờ đến khi trời sáng.
Sau khi đ.á.n.h răng rửa mặt, Cố Hoành gọi mang bữa sáng tới. Cô vốn ăn nhưng Cố Hoành bón cho cô từng thìa cháo, cô vẫn nể mặt mà ăn hết.
Trợ lý Lâm mua cho cô mấy bộ quần áo mới. Sau khi quần áo, Cố Hoành cầm tay cô, hai rời khỏi bệnh viện, lên xe.
Xe đến cổng đồn cảnh sát, Hứa Thanh Vi đang định xuống xe thì chuông điện thoại vang lên. Cô màn hình, là Vân Nhu gọi tới.
Cố Hoành ở bên cạnh đương nhiên cũng thấy, ánh mắt đanh , thấy Hứa Thanh Vi do dự nên liền quyết định cô: “Nghe , xem cô gì.”
Cho dù là những lời lành gì thì cũng , lẽ thể gì đó.
Hứa Thanh Vi hiểu ý của , khẽ thở dài, đầu ngón tay chậm rãi trượt màn hình, khi bấm nút liền mở loa ngoài.
Giọng nhẹ nhàng của Vân Nhu vang lên, mang theo sự vui vẻ khi khác gặp họa và sự chế giễu chút che giấu: “Hứa Thanh Vi, bạn đáng tin tưởng nhất phản bội là cảm giác gì thế? Có giống như vạn tiễn xuyên tim ?”
Hứa Thanh Vi mím môi, gì.
Vân Nhu quan tâm, khùng khục, dường như những uất ức tích tụ trong thời gian bỗng chốc tan biến, giọng của cô càng ngày càng đắc ý và khiêu khích: “Hứa Thanh Vi, cô còn hủy hoại , kiện mưu sát cô? Kết quả là bên cạnh cô, cô thấy nực ? Tiêu Thuần chơi với cô bao nhiêu năm như mà cô ngu ngốc đến mức cô thật lòng thật với cô , một lòng đối xử với cô , nghĩ thôi thấy thương cho cô .”
“Cũng giống như đối với Cố Hoành, yêu như , tất cả việc đều là vì nhưng vì cô, tuyệt tình với như , đẩy xuống vực thẳm. Cô buồn bã và đau khổ như thế nào ?”
Giọng của cô nhỏ , để lộ sự kìm nén cùng cực nhưng nhanh chóng biến mất, ngữ khí trở nên nhẹ nhàng: “Cũng may, bây giờ cô cũng giống , thực sự vui.”
“À đúng , bây giờ cô gặp Tiêu Thuần đúng ? Cô vẫn từ bỏ ?”
Vân Nhu bật , tiếng vô cùng âm trầm, giống như âm thanh đáng sợ vang lên từ địa ngục khiến bất giác lạnh sống lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-304.html.]
Bàn tay Hứa Thanh Vi khẽ siết chặt còn trợ lý Lâm ở ghế lái thì run rẩy, cảm thấy da gà da vịt nổi hết cả lên, chỉ Cố Hoành là vẫn bất động.
“Nể tình chúng đồng bệnh tương lân, ngại nhắc nhở cô một chút. Tiêu Thuần bất cứ tình cảm gì với cô cả, cô bao giờ coi cô là bạn. Cô chỉ lợi dụng phận bạn , để lừa sự tin tưởng của cô, mới thể một chuyện đáng sợ. Đáng tiếc là cô vẫn luôn bưng bít, ha ha ha…”
Nói xong những lời , cô ngắt luôn điện thoại, chỉ còn những tiếng tút tút tút vang lên.
Vẫn là trợ lý Lâm lên tiếng đầu tiên, xoa da gà nổi lên ở cánh tay, : “Trời ạ, nếu Vân Nhu diễn phim kinh dị thì chừng thể giành giải Oscar chứ.”
Ánh mắt Hứa Thanh Vi lóe lên bất định.
Xem Vân Nhu cô đến thăm Tiêu Thuần nên mới gọi điện thoại những lời như . Một là để đ.â.m tim cô, hai là cố ý để cô Tiêu Thuần vẫn luôn mưu đồ với cô ?
Tuy cô tin những lời cô cho lắm nhưng cô chắc nịch như , chắc hẳn là cũng chứng cứ.
Còn Tiêu Thuần bằng lòng gánh tội cho cô , bây giờ cô hỏi cô nguyên nhân thì cô chắc sẽ thật với cô. Bây giờ, cô thiếu một thứ thể khiến Tiêu Thuần thật với cô, đồng thời… chứng chỉ điểm Vân Nhu.
Không là cô thiên vị Tiêu Thuần mà là tình cảm bao nhiêu năm, cô vẫn tin mắt mù nhầm như .
Cô suy nghĩ kĩ câu cuối cùng Vân Nhu lúc , rõ ràng là hàm ý. Đôi mắt cô nheo , trầm ngâm một lát, bỗng nghĩ gì đó.
Ngón tay vuốt ve chân mày nhíu chặt của cô, nhẹ nhàng vuốt phẳng nó cho cô, thờ ơ lên tiếng: “Có nghĩ điều gì ?”
Hứa Thanh Vi thì liếc Cố Hoành, suy nghĩ của cô đúng là thoát khỏi con mắt của .
Cô cũng giấu giếm, gật đầu: “Em khoan thăm Tiêu Thuần, chuyện em xác định !”
“Được.”
Câu trả lời dứt khoát nhanh chóng.
Hứa Thanh Vi khỏi hỏi: “Cố Hoành, hỏi em là chuyện gì ?”
Anh rời tay khỏi chân mày cô, thuận thế nắm lấy tay cô, khẽ nhéo lòng bàn tay cô, môi cong lên, giọng vẫn bình thản: “Dù em gì, cũng ủng hộ em.”
Dừng một lúc, thong thả bổ sung: “Nếu em giải quyết thì vẫn còn .”
Sự thất vọng và khó chịu tích lũy trong lòng Hứa Thanh Vi vì Tiêu Thuần xua tan bởi hai câu đơn giản là . Chân mày cô nhuốm lên sự ấm áp, nắm tay : “Cảm ơn , Cố Hoành!”
Cảm ơn luôn ở bên cạnh và lặng lẽ ủng hộ em.
Cô nghĩ, ở đây, dù kết quả thế nào, cô cũng thể dũng cảm đối diện.
Cố Hoành dùng tay vuốt ve gương mặt cô, đó với trợ lý Lâm ở ghế lái: “Lái xe .”
Trợ lý Lâm cảm thấy thật đáng thương, Vân Nhu dọa cho sởn gai ốc, tim còn bình , đó sự ngọt ngào của sếp và cô chủ phủ đòn chí mạng.
Anh chỉ lái xe thôi mà vì đối xử với như ? Vì ?
…
Hứa Thanh Vi trở về bệnh viện mà bảo trợ lý Lâm lái xe về chung cư.