Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-10-01 15:26:58
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bóng quen thuộc đập mắt cô, trong bóng tối, gương mặt vô cùng tuấn tú tì vết, đôi mắt sâu sắc dừng mặt cô, : “Hứa Thanh Vi, qua đây.”

Qua đó ? Bên đó là bóng tối nuốt chửng

Hứa Thanh Vi chút do dự.

Tuy nhiên, cơ thể cô quyết định khi cô kịp suy nghĩ. Cô rụt bàn chân bước , xoay mũi chân, hề do dự về phía Cố Hoành.

Dù là ở lúc nào, bất kể quanh là bóng tối ánh sáng, cô cũng hề sức kháng cự.

Dù chỉ là một câu của cũng là nơi tim cô hướng về.

Hứa Thanh Vi tới mặt Cố Hoành. Anh vươn tay về phía cô, cô ngẩng đầu với , tay đặt lên tay .

Khi hai bàn tay tiếp xúc , cả Hứa Thanh Vi run lên, lông mi dài khẽ động đậy, bỗng mở mắt .

Ánh sáng chói mắt khiến cô khỏi nheo mắt, thích nghi nửa phút, cô mới mở mắt . Đập mắt là trần nhà trắng xóa, mũi thấy mùi nước khử khuẩn đặc trưng của bệnh viện.

Hứa Thanh Vi chớp mắt, ký ức dần dần , đó sắc mặt cô trở nên nghiêm trọng.

“Cô tỉnh ?”, bên cạnh vang lên một giọng nhẹ nhõm vui mừng: “Cuối cùng cũng tỉnh , đúng là tạ ơn trời đất.”

Hứa Thanh Vi chậm rãi xoay tròn mắt, tầm dừng ghế sofa. Từ Soái bật dậy, bước nhanh đến bên giường, cúi đầu quan sát cô: “Hứa Thanh Vi, bây giờ cô cảm thấy thế nào ? Không chứ?”

trả lời ngay mà tiếp tục quanh phòng, giống như đang tìm gì đó.

Từ Soái thấy thì hiểu , cần cô hỏi, lên tiếng báo cáo: “Cố Hoành lên máy bay tư nhân trở về đây, giờ lẽ sắp hạ cánh . Anh tới sẽ đến bệnh viện, cô đợi một lát sẽ gặp .”

Hứa Thanh Vi dời mắt về, nhẹ nhàng gật đầu nhưng tác động đến vết thương nơi tim, mi mày nhíu chặt.

“Được , cô đừng cử động lộn xộn nữa. Hứa Thanh Vi, cô may mắn, mặc dù vài chỗ thương nhưng trúng chỗ hiểm yếu. Vết thương nghiêm trọng nhất là nhát d.a.o ở tim, dẫn đến cô mất m.á.u quá nhiều. May là lúc đó cô giữ tỉnh táo, xem như kịp thời đưa đến bệnh viện, nếu … hậu quả dám nghĩ tới!”

Bây giờ Hứa Thanh Vi nhớ nguy hiểm lúc đó còn cảm thấy sợ hãi.

Người áo đen đó tay cực kỳ tàn độc, lấy mạng cô. Nếu cô đoán sai, sở dĩ kẻ đó tay ở núi khai thác là g.i.ế.c cô đó đẩy cô xuống núi khiến cô c.h.ế.t cũng chuyện gì xảy .

“Hứa Thanh Vi còn cái …”, Từ Soái dừng mấy giây, đó mới tiếp: “Tối hôm qua cảnh sát đến đây nhưng lúc đó cô đang hôn mê nên bảo đợi khi nào cô tỉnh thì liên lạc bọn họ đến lấy khẩu cung. Bây giờ trạng thái của cô… nghỉ ngơi thêm một lúc, là...”

Anh còn xong, Hứa Thanh Vi lên tiếng, dù giọng yếu ớt nhưng vẫn kiên định: “Bây giờ thể lấy khẩu cung , gọi cho cảnh sát qua đây .”

Nụ nhẹ nhõm giả bộ mặt Từ Soái chợt vụt tắt, đáy mắt ánh sáng u ám phức tạp lướt qua, môi mím chặt, sững tại chỗ, động tác nào khác.

Thấy động đậy, Hứa Thanh Vi sang .

Từ Soái siết chặt hai tay đang buông thõng bên , há miệng, thôi. Sau khi lặp mấy như , mới nhanh chóng hết một câu giống như bất chấp tất cả: “Hứa Thanh Vi, mong cô cho , g.i.ế.c cô… là Thuần Thuần ?”

Lần là Tiêu Thuần hẹn Hứa Thanh Vi đến suối nước nóng, hơn nữa chỉ hai họ. Rõ ràng Hứa Thanh Vi nghỉ ngơi trong phòng khách sạn nhưng âm thầm chuyển lên núi, đó Hứa Thanh Vi thương, đưa đến bệnh viện.

Từ đầu đến cuối cô chút tin tức nào, khó mà nghi ngờ cô .

dù là , Từ Soái vẫn ôm một tia hi vọng, hi vọng là cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-301.html.]

Hứa Thanh Vi hạ mí mắt xuống, vẻ mặt thể thấu. Cô trả lời câu hỏi của Từ Soái, chỉ : “Anh gọi điện thoại .”

Dáng vẻ của cô khiến tim Từ Soái đập thình thịch, khỏi thở dài.

Anh gì thêm nữa, lấy điện thoại trong túi , bấm một cách máy móc, khi với cảnh sát, cảnh sát hẹn buổi chiều sẽ tới đây.

Anh gọi điện thoại xong, phòng bệnh rơi im lặng.

Từ Soái đến xuống ghế sofa, mệt mỏi dựa ghế, ngón tay xoa xoa trán nhưng thể giảm bớt cơn đau đầu. Sau đó, cầm điện thoại, gọi cho Tiêu Thuần nữa.

Sở dĩ gọi nữa là vì tối hôm qua luôn gọi cho cô nhưng cô mãi bắt máy.

Bây giờ cũng bắt máy.

Từ đầu đến cuối, thể nào tin Tiêu Thuần tổn thương Hứa Thanh Vi, cũng tin cô chuyện ngu xuẩn như . Chẳng lẽ cô cũng giống như Vân Nhu, nghĩ rằng Hứa Thanh Vi thì thể Cố Hoành ?

Không thể nào…

Bao nhiêu năm qua, cô chôn giấu tâm tư của kỹ như , như . Nếu cô tổn thương Hứa Thanh Vi, phá hoại tình cảm giữa cô và Cố Hoành thì nhất thiết đợi đến bây giờ mới tay, còn là cách ngu xuẩn như .

Càng nghĩ càng buồn bực, Từ Soái yên nữa, bật dậy, lớn tiếng : “Hứa Thanh Vi, ngoài hít thở khí trời một chút. sẽ nhờ hộ lý đến ở cùng cô, cô nghỉ ngơi cho .”

Nói xong, cũng đợi Hứa Thanh Vi trả lời bước khỏi phòng bệnh.

Hứa Thanh Vi quá suy nhược, Từ Soái , cô rơi giấc ngủ say. Đợi khi cô tỉnh , là hộ lý nhẹ giọng gọi cô dậy, với cô cảnh sát tới .

Hộ lý lấy khăn lau mặt cho cô, đó nâng cao đầu giường lên, cho cô uống một chút nước ấm, thấy cô tỉnh táo mới rời khỏi phòng.

Hai cảnh sát mặc thường phục ở bên giường, Hứa Thanh Vi, một trong hai xác nhận phận của cô theo thông lệ: “Hứa Thanh Vi đúng ?”

Hứa Thanh Vi gật đầu: “Phải, là Hứa Thanh Vi.”

“Bây giờ ý thức của cô tỉnh táo, thể trả lời câu hỏi của , đúng ?”

!”

“Được, chúng bắt đầu thôi.”

Cảnh sát hỏi quá trình và chi tiết, Hứa Thanh Vi thành thật trả lời những gì cô cảm giác và những gì cô một cách lưu loát, cho đến khi hỏi cô.

“Cô thấy hình dáng của hung thủ , cô quen ?”

Hứa Thanh Vi hít một , chậm rãi : “Cô che mặt, chỉ lộ đôi mắt nhưng thấy rõ ràng, cô quen !”

“Là ai?”

Cô hé môi, rõ từng chữ: “Vân Nhu!”

Hai cảnh sát bất giác đưa mắt .

Người cảnh sát tuổi Hứa Thanh Vi, ánh mắt vô cùng sắc bén, ngữ khí nặng nhẹ phân tích với cô: “Cô Hứa, chuyện là thế , hôm qua chúng đến làng du lịch lấy chứng cứ, cũng lấy lời khai của các nhân viên phục vụ nhưng ai thấy Tiêu Thuần cùng cô, đến bây giờ cũng liên lạc với cô .”

“Theo các manh mối chúng hiện giờ thì Tiêu Thuần là khả nghi nhất. Chúng tìm hiểu, cô và Tiêu Thuần giao tình nhiều năm, là bạn bè thiết còn mối quan hệ giữa cô và Vân Nhu tệ. Một thời gian còn từng kiện cáo cô, cô bất mãn với cô cũng là chuyện đương nhiên…”

Loading...