Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 299
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:43:29
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Do mất nhiều máu, đôi mắt Hứa Thanh Vi bỗng trở nên mơ hồ. Ý thức trong đầu cô dần biến mất. Cô thoát khi chính ngất, nếu sẽ kẻ mặc đồ đen tùy ý xử lý.
Kẻ mặc đồ đen tiến lên thêm bước nữa. Hứa Thanh Vi nín thở, bặm môi, cô gắng dùng chút sức lực cuối cùng.
Kẻ mặc đồ đen bước tới bước cuối cùng, dùng d.a.o đ.â.m thẳng về phía bụng Hứa Thanh Vi. Hứa Thanh Vi nhanh mắt chộp lấy cánh tay của , ghim chặt. Đầu con d.a.o lúc chỉ cách bụng cô đúng một lớp da, đ.â.m sâu hơn nữa.
Kẻ mặc đồ đen khuôn mặt tái mét cùng cơ thể run rẩy của Hứa Thanh Vi. là lượng sức .
lẽ sức lực lúc mà con khát khao sự sống nhất giúp cô bùng nổ khả năng vô hạn. Hứa Thanh Vi chộp c.h.ặ.t t.a.y đẩy . Mũi d.a.o dần đẩy ngoài.
Cả hai bên kháng cự trong im lặng, Gió đêm thổi càng mạnh hơn, vù vù vang lên bên tai và lạnh tới mức khiến Hứa Thanh Vi run rẩy, loạng choạng.
Cuối cùng thì cô cũng cầm cự lâu. Con d.a.o vốn đẩy một nữa ghì gần.
Trong thế ngàn cân treo sợi tóc, Hứa Thanh Vi dường như thấy tiếng bước chân dồn dập. Một giây , ai đó tung chân đạp chính xác bụng của kẻ mặc đồ đen.
Lực đá mạnh bất ngờ khiến kẻ mặc đồ đen đá bật , con d.a.o rời tay, lao trong gian và rơi xuống bên cạnh.
Kẻ mặc đồ đen định lao tới nhặt nhưng nhanh hơn. Chỉ với ba hai ba bước, đó kịp đá con d.a.o xa hơn nữa.
Lúc kẻ mặc đồ đen mới ngẩng đầu . Đó là một đàn ông cao lớn. Hơn nữa cú của vô cùng chuẩn và mạnh, hề giống một kẻ thư sinh. Nếu như tiếp tục giằng co, những g.i.ế.c Hứa Thanh Vi mà khả năng còn đàn ông khống chế. Như sẽ chẳng bằng mất.
Có điều…
Kẻ mặc đồ đen nheo mắt, từ bỏ việc lấy con dao, cứ thế lao về phía Hứa Thanh Vi, dùng lực đẩy cô.
Hứa Thanh Vi loạng choạng
Người đàn ông hết hồn, cũng nghĩ nhiều, cứ thế lao về phía Hứa Thanh Vi. Người chộp lấy tay cô, kéo cô .
May mà khi Hứa Thanh Vi đổ rầm xuống đất thì đàn ông kịp giữ lấy cô.
Kẻ mặc đồ đen nhân cơ hội chạy tới chộp lấy con d.a.o bỏ chạy.
Người đàn ông định đuổi theo nhưng lo cho Hứa Thanh Vi. Lúc cô thể nào vững nữa. Cơ thể thiếu điều lao xuống núi. Người đàn ông đỡ lấy cô, kêu lên: “Hứa Thanh Vi, cô chứ?”
Nghe thấy giọng quen thuộc, Hứa Thanh Vi cố gắng dùng chút ý thức cuối cùng ngước lên : “Từ…Từ Soái?”
“ , là ! Cô cố gắng, đừng ngủ, ngủ! Nếu mà cô mệnh hệ gì thì Cố Hoành sẽ băm vằm mất!”
Cố Hoành …
Hứa Thanh Vi vốn sắm ngất tới nơi đột nhiên khựng .
Thấy , Từ Soái bế lấy cô chạy xuống núi, miệng thì ngừng lầm bầm: “Hứa Thanh Vi, cô và Cố Hoành khó khăn lắm mới ở bên còn hạnh phúc mà chia lìa thì chẳng là thiệt thòi quá ??
“Hơn nữa, như Cố Hoành trai giàu , tài giỏi, quản lý thì đúng là một món hời mà. Nếu cô nắm giữ , khác sở hữu cô chịu nổi ? Không cần hỏi nữa thì cũng là cô chịu mà!”
“Hứa Thanh Vi, cô săn tin lâu như , tình huống nào mà chẳng gặp qua đúng ? Chắc chắn đây cũng là chuyện nhỏ thôi, sắp xuống núi , sắp nữa !”
Từ Soái dường như dùng chút sức lực cuối cùng với tốc độ nhanh nhất đưa cô xuống núi. Anh chẳng kịp thở, cứ thế lao thẳng đại sảnh khách sạn.
Nhân viên phục vụ thấy ôm một cô gái đầy m.á.u me thì thất kinh, nhất thời kịp phản ứng cho tới khi Từ Sóai hét lên: “Còn mau tìm đồ tới băng bó cho cô còn nữa, mau gọi cho xe cứu thương.”
Người nhân viên bừng tỉnh, vội vàng gọi điện. Người còn thì mau chóng lấy hộp t.h.u.ố.c sơ cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-299.html.]
Từ Soái khẽ đặt Hứa Thanh Vi xuống ghế sô pha. Quần áo cô nhuốm đầy máu, đến ngay cả tay cô cũng đỏ ngàu, trông vô cùng đáng sợ.
Từ Soái lên khuôn mặt vô hồn của Hứa Thanh Vi. Lúc đôi mắt cô trở nên lơ mơ.
Anh cũng vết thương cô nghiêm trọng tới mức nào. việc mất quá nhiều m.á.u hết sức nguy hiểm. Phải mau chóng truyền m.á.u mới .
Nhân viên phục vụ cầm hộp sơ cứu tới. Trong lúc vội vã, còn trượt ngã một phát. Thế là hộp t.h.u.ố.c trượt thẳng tới chân Từ Soái. Anh vội vàng cầm lên, mở , lấy băng gạc quấn lấy vết thương cho Hứa Thanh Vi.
Do đang là đêm khuya, núi nên xe cứu thương tới nhanh . Đôi mắt Hứa Thanh Vi dần trở nên u tối, Từ Soái sợ tới mức vò đầu bứt tai.
Phải giúp Hứa Thanh Vi giữ trạng thái tỉnh táo, để cô hôn mê. Một khi cô tỉnh thì cái mạng của cũng trở nên lạnh ngắt cho mà xem.
Thế nhưng cũng chẳng thể nào giúp cô giữ tỉnh táo.
Người duy nhất thể là Cố Hoành nhưng ở đây…
Từ Soái như đống lửa, cứ qua , bỗng nhiên nảy suy nghĩ, , thể quên cách nhỉ?
Như cũng đồng nghĩa với việc Cố Hoành gián tiếp ở bên cạnh cô mà.
Từ Soái lục túi. Cũng do nãy vội quá mà điện thoại rơi mất. Túi trống . Anh bèn lao về phía nhân viên phục vụ và hét lên: “Điện thoại của cô đưa mượn, nhanh lên!”
Người nhân viên là một cô gái, ngã còn kịp định thần, giờ tiếng hét đáng sợ thúc giục khiến cô gái mặt cắt hột máu. Cô gái run rẩy, đưa điện thoại của cho .
Nếu bình thường, Từ Soái còn thương hoa tiếc ngọc. trong tình huống thì chẳng còn bận tâm nữa.
Số điện thoại của Cố Hoành, nhớ như in. Sau khi nhập mười một , ấn gọi.
Tút tút…
Âm thanh vang lên nhưng ai máy.
Từ Soái gọi mười mấy cuộc. Điện thoại đều tự động tắt. Bất lực, đành cố gắng nhớ điện thoại của trợ lý Lâm và vội vàng gọi.
…
Tại nước Mễ.
Trong phòng hội nghị đang vô quản lý cao cấp và truyền thông chờ đợi.
Tập đoàn Cố Thị và tập đoàn P đang triển khai hạng mục hợp tác. Lúc , cả hai đang tiến hành nghi thức ký kết.
Tại chiếc bàn dài, Cố Hoành bên trái, sếp của tập đoàn P bên . Trước mặt họ là hai bản hợp đồng, cả hai đều cầm bút và ký xuống.
Anh bỗng cảm giác trái tim thắt khi ký tới nét cuối cùng khiến cho chữ ký của kéo một đường dài.
Anh bỗng chau mày.
Sếp Trần ký xong, dậy, định bắt tay với Cố Hoành biểu thị thành ý. Thế nhưng Cố Hoành hề đáp mà chỉ trầm giọng: “Sếp Trần, xin !”
“Cái gì?”
Xếp Trần còn kịp phản ứng thì Cố Hoành lao khỏi phòng hội nghị.
Tất cả đám đông đều sững sờ khi thấy cảnh tượng đó. Đây…là ý gì ? Dù ký hợp đồng nhưng nghi thức vẫn thành mà vứt một đối tác như thì là bất lịch sự ?