Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 294
Cập nhật lúc: 2025-09-30 15:57:00
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc đó cô điều với Cố Hoành, để Cố Hoành điều tra, thể đó là bước đột phá.
Sự thật chứng minh, cũng chính là vì thế mà cô phóng thích vô tội.
Cố Hoành lười nhác tựa đầu giường, cánh tay duỗi , nắm lấy cổ tay Hứa Thanh Vi. Kéo một cái, cô rơi vòng tay , Hứa Thanh Vi phản kháng, thuận thế dựa luôn .
Bàn tay to lớn của nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của cô, Hứa Thanh Vi ngoan như một con mèo, cảm giác ghen tuông ban nãy dồn nén trong lồng n.g.ự.c dần dần tan biến, mới thoải mái trả lời cô: “Trước khi cho điều tra, hai chứng cứ đó đưa đến .”
Kể cả điều tra thì cũng tra thôi, chỉ là trực tiếp đưa đến, cũng tiết kiệm nhiều thời gian hơn, đó cho xác nhận, đảm bảo tính xác thực mới đưa lên tòa.
“Há?”
Hứa Thanh Vi đang trong lòng kinh ngạc ngóc đầu lên: “Cả hai đều là khác gửi đến ?”
Vậy xem , một trong hai cái đích thị là cấp đại nhân gửi đến, … cái còn thì ?
“Ừ, hai cái đều gửi đến nặc danh, mỗi cái đến từ một địa chỉ khác , điều cụ thể là ai gửi đến thì tìm hiểu, dù cũng là giúp em thôi.”
Cố Hoành cúi xuống cô, ngón tay khẽ vuốt ve cằm cô: “Đột nhiên em hỏi như , chắc một cái là cấp đại nhân của em gửi đến , Hứa Thanh Vi, xem quan tâm em cũng ít nhỉ?”
Giọng điệu chua chát …
Ban nãy cô khó khăn lắm mới xoa dịu , nổi cơn ghen, tạm thời cô cũng quan tâm chứng cứ còn là ai gửi đến nữa.
Hứa Thanh Vi vội vàng nịnh, : “Người quan tâm em nhất là mà, thời gian , vì em mà vất vả chạy đôn chạy đáo, hôm nay tòa, em thực sự cảm động.”
Cố Hoành cau mày: “Rồi nữa?”
Sao là ?
Sao cái gì?
Hứa Thanh Vi ngây mất mấy giây, mới ý thức ý gì.
là đồ tư bản độc ác, một việc thì bắt buộc đòi thù lao tương xứng.
Hứa Thanh Vi mím chặt môi, hít vài thật sâu, mới lí nhí thốt mấy chữ.
“Cố Hoành, thế nào cũng ...”
Một câu đó thôi mà gần như rút cạn cả sức lực của cô, xong, cô còn chẳng dám Cố Hoành, cứ cúi mặt xuống, đến thở cũng bất giác ngừng .
Cố Hoành ban đầu cũng ngây , đó mới từ từ hiểu hết câu của Hứa Thanh Vi, khóe mắt bỗng ánh lên vẻ gian tà, ngón tay thuôn dài một nữa vuốt ve cằm, nâng khuôn mặt cô lên.
Bốn mắt , môi của Cố Hoành cong lên, giọng trầm xuống: “Em chắc chứ?”
Hứa Thanh Vi vô thức nuốt nước bọt, đôi mắt lấp lánh: “Thật … cũng chắc...”
Còn xong, Cố Hoành cho cô cơ hội để hối hận.
…
Hứa Thanh Vi ngủ đến tận chiều hôm mới khó khăn bò dậy, phòng tắm ngâm nước nóng, cảm giác cơ thể rã rời mới từ từ dịu .
Lúc cô ăn cơm trưa, ăn, nhịn mà oán thán, quả nhiên cái miệng tội cái , tối qua cô nên nhất thời kích động mà cái câu gì cũng , để Cố Hoành thật sự thực thi triệt để…
Nghĩ nghĩ , hai gò má của cô bất giác nóng bừng lên.
Vốn dĩ hôm nay là ngày cô đến chỗ Simon để tập luyện nhưng giờ chân tay mềm nhũn, đến đó cũng chẳng sức vận động, chỉ đành lấy điện thoại, nhắn tin cho Simon xin nghỉ.
Sau khi gửi xong, chợt thấy hình đại diện zalo của Cố Hoành, liền oán giận một lúc.
Ăn cơm xong, Hứa Thanh Vi rửa bát đũa đó mở tủ lạnh lấy tổ yến mà cô Lâm hầm đó, cô mở hũ thủy tinh , đổ một ít cốc, thêm chút mật ong bắt đầu ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-294.html.]
Chỗ tổ yến mà Tiêu Thuần cho đều là loại chất lượng cực , cô vẫn ăn đều, da dẻ càng ngày càng nhẵn nhụi, hồng hào!
Nhắc mới nhớ, rõ ràng hôm qua cô thấy cô đến tòa án nhưng lúc kết thúc thấy , là việc nên về ư?
Chuông điện thoại đột nhiên tinh lên một tiếng.
Hứa Thanh Vi còn tưởng là Simon trả lời cô, cầm điện thoại lên xem, hóa là tin nhắn Tiêu Thuần gửi đến.
là… nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến!
Ngón tay bấm màn hình, mở cuộc trò chuyện zalo lên.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Thanh Vi, xin , hôm qua chút việc, thể chúc mừng minh oan thành công, thế , mấy hôm nữa cuối tuần, , chúng tắm suối nước nóng nhé.
là việc nên …
Hứa Thanh Vi chẳng để tâm lắm, cô trong lòng Tiêu Thuần cô, hôm qua cô quả thực là xem hết phiên tòa, cô , cũng vội chúc mừng cô ngay.
Dù thời gian , cấp đại nhân cũng cho cô nghỉ mà Cố Hoành , thì bận, cô ở nhà cũng nhàn rỗi, lâu gặp gỡ trò chuyện với Tiêu Thuần.
Thanh Vi Bé Nhỏ: Được!
Tiêu Thuần liền gửi một biểu tượng cảm xúc vui vẻ.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Suối nước nóng ở núi vùng ngoại ô, nếu chúng thì sẽ ở đó một ngày mới về, nhân tiện thể leo núi, ngắm cảnh, lâu lắm chúng chơi cùng , nhất định chơi cho thật vui!
Thanh Vi Bé Nhỏ: Được hết, tùy ~
Khoảng một phút , Tiêu Thuần gửi tin nhắn đến.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Giờ chuẩn đặt phòng đây, Thanh Vi, chuyến là thời gian riêng tư của chị em phụ nữ chúng , tuyệt đối dắt theo nhà đấy!
Con mắt đen láy của Hứa Thanh Vi ánh lên vẻ kinh ngạc.
Tiêu Thuần xưa nay thích náo nhiệt, bất kể là chơi cũng đều thích theo nhóm đông , chỉ hai thôi ?
Cô vẫn còn thắc mắc thì phía Tiêu Thuần như cô đang nghĩ gì, liền gửi tiếp một tin nhắn đến.
Thuần Thuần trỗi dậy: Chúng lâu chơi riêng với , sẽ chơi thật vui, để thứ ba nào quấy rầy! Cho nên Hứa Thanh Vi , chúng hẹn hai ngày một đêm đấy nhé~
Tiêu Thuần , Hứa Thanh Vi đương nhiên cũng cần gì thêm nữa.
là lâu bọn họ chơi với một trận trò, từ khi Tiêu Thuần đến ở Cố Thị vô cùng bận rộn còn cô từ khi kết hôn, cũng cuốn đủ thứ chuyện, thôi thì chả mấy khi thời gian của ăn khớp như thế, thể lãng phí .
Ngón tay Hứa Thanh Vi thoăn thoắt soạn tin nhắn trả lời.
Thanh Vi Bé Nhỏ: Được!
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Vậy sáng mai lái xe đến đón ~
Hứa Thanh Vi trở về phòng, ném điện thoại lên chiếc tủ kê đầu giường, trèo lên giường, ôm lấy gối đó nhắm mắt ngủ tiếp.
Vì trong nhà nên vô cùng yên tĩnh mà cô thì buồn ngủ nên ngủ một giấc say gì, đợi đến khi cô tỉnh giấc, mở mắt , cầm điện thoại lên xem thì hơn bảy giờ tối …
Bên ngoài mặt trời lặn, trong phòng cũng tối om.
Cô với tay bật đèn, ánh đèn vàng ấm áp, cô dậy, nhà tắm rửa mặt cho tỉnh , đến khi bước , điện thoại của cô reo lên.
Cô nhanh chân đến cầm điện thoại lên, thấy màn hình hiện tên Cố Hoành, cô nhoẻn miệng đó ấn : “A lô.”
Nghe giọng cô khàn, Cố Hoành trêu chọc: “Vừa ngủ dậy ?”
“… Còn tại ”, Hứa Thanh Vi oán trách.