Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-09-30 15:56:42
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ vốn nên ở cạnh cô, cùng cô vượt qua chuyện , mà bọn họ chỉ cắt đứt quan hệ với cô?

Cũng hai chị em họ tâm linh tương thông , Hứa Triển Vọng như cảm nhận sự khổ sở, chua chát của Hứa Thanh Vi, cũng dang tay ôm chặt lấy cô, an ủi: “Chị, dù xảy chuyện gì, em cũng sẽ ở bên chị, ủng hộ chị, theo cùng chị!”

So với bố chỉ đến lợi ích, bạc bẽo vô tình, bọn họ mới là nhà thiết nhất của .

Hứa Thanh Vi cảm thấy ấm áp trong lòng. Nói thật, dù bố khiến cô thất vọng thế nào nhưng ít nhất cô vẫn cảm kích bọn họ một điều. Đó là bọn họ sinh Hứa Triển Vọng, sinh một em như .

Lúc Cố Tuyết đến, ánh mắt dừng gương mặt của Hứa Triển Vọng, trái tim xao xuyến khiến cô thể bình tĩnh .

Hóa là em trai của chị dâu? Chẳng trách, chị dâu xinh như , cho nên em trai cũng trai.

Giống như cô , Cố Hoành khuôn mặt trai mê hoặc nhiều cô gái, cô là em họ đương nhiên cũng xinh động lòng .

Khóe mắt Hứa Thanh Vi liếc thấy Cố Tuyết, lập tức rời khỏi vòng tay của Hứa Triển Vọng, sang cô : “Tiểu Tuyết.”

Cố Tuyết tiến tới, cũng ôm chầm lấy Hứa Thanh Vi, kích động : “Chị dâu, chị và Cố Hoành thắng , quá ! Trước em lo chị sẽ xảy chuyện, mấy ngày nay em ăn ngon, ngủ yên!”

“Cô bé ngốc!”, Hứa Thanh Vi xoa đầu cô : “Chị dâu của em sẽ dễ dàng để đạt mục đích như !”

“Phải , Cố Hoành ở đây, đến gần chị !”

Ồ… lời cũng sai, Hứa Thanh Vi mặc nhận.

Sau khi ôm một lúc, hai buông , Cố Tuyết giả vờ tình cờ liếc sang Hứa Triển Vọng, : “Chị dâu, là em trai của chị ?”

“À, đúng”, Hứa Thanh Vi đáp: “Quên giới thiệu hai em với .”

Hứa Thanh Vi khoác tay Cố Tuyết, kéo cô tới mặt Hứa Triển Vọng, : “Triển Vọng, đây là Cố Tuyết, là em họ của Cố Hoành.”

“Cố Tuyết?”, Hứa Triển Vọng tên cô , đó nhíu mày: “Chị, đây nhà họ Cố gây sự với chị ?”

Ánh mắt Cố Tuyết đổi nhỏ, giống như sợ để ấn tượng cho , vội vàng giải thích: “Lúc đó còn nhỏ quá hiểu chuyện, bây giờ hết , bây giờ thích chị dâu! ức h.i.ế.p chị nữa!”

Dừng một lúc, cô Hứa Thanh Vi, tiếp: “Không tin hỏi chị dâu , thật sự thích chị .”

Phản ứng của Cố Tuyết khiến cho Hứa Thanh Vi bất ngờ. Cố Tuyết luôn là một cô công chúa kiêu ngạo, chuyện hoảng hốt vội vàng giải thích với khác như . Lẽ nào là… yêu ai yêu cả đường ?

Thấy Cố Tuyết sốt ruột đến mức đỏ bừng mặt, Hứa Thanh Vi vội vàng giải thích giúp cô : “Phải, bây giờ Tiểu Tuyết về phía chị, cô bỏ tối theo sáng .”

“Ồ?”, cuối cùng ánh mắt Hứa Triển Vọng cũng dừng mặt Cố Tuyết, cong môi lên: “Là nhà ?”

Người nhà

Cố Tuyết bỗng nhiên cảm thấy mặt nóng bừng, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Ừ, là nhà !”

Giây lát , đưa tay mặt cô , : “Nếu nhà với thì xin hãy chỉ giáo nhiều hơn.”

Đôi tay thon dài, trắng nõn, khớp xương rõ ràng, xinh đến mức gần như lóa mắt.

Cố Tuyết chằm chằm đó hai giây mới cố nén sự hồi hộp của , chậm rãi đưa tay , bắt tay với .

Tay khô ấm, lúc hai bắt tay , dường như một dòng điện nhanh chóng chạy lên, tiếng tim đập của cô càng lúc càng lớn.

“Hứa Triển Vọng, mong… mong chỉ giáo nhiều hơn.”

gọi tên thiếu niên, mặt đỏ bừng, lan đến tận mang tai.

Cả nhóm khỏi tòa án.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-292.html.]

Ông cụ Cố dặn dò Hứa Thanh Vi về thì nhớ dùng nước bưởi rửa tay, rửa vận xui.

Hứa Thanh Vi mỉm đáp : “Tuân lệnh ông nội.”

Chú Lâm lấy xe tới, cô Lâm dìu ông cụ Cố lên xe, đó ghế lái phụ. Thời gian , cô sẽ ở nhà tổ chăm sóc ông cụ, tạm thời đến chung cư nữa.

Ở một bên khác, trợ lý Lâm và Từ Soái cũng lượt lái xe tới.

Trợ lý Lâm đương nhiên chở Cố Hoành và Hứa Thanh Vi về nhà, vốn còn định chở Hứa Triển Vọng về. nhà họ Hứa và nhà họ Cố ở hai hướng khác , : “ tự bắt xe về là , đỡ chạy một vòng lớn như . Chị, mấy ngày qua chắc chị mệt lắm , về nghỉ ngơi sớm nhé chị.”

Cậu chu đáo như , Hứa Thanh Vi cũng nhận lấy tấm lòng .

Còn Cố Tuyết, nơi Từ Soái cùng một phương hướng với nhà cô , Từ Soái vẫy tay với Cố Tuyết: “Tiểu Tuyết, qua đây , Soái chở em về!”

Cố Tuyết lập tức lùi hai bước, cần nghĩ ngợi lắc đầu: “Không, cần .”

Từ Soái ngạc nhiên: “Không lẽ em về nhà?”

Cố Tuyết chớp mắt: “À… cái đó, em… em cần mua vài thứ, em về . Anh Soái, , cần lo cho em.”

Hứa Thanh Vi trong xe, thì hạ cửa sổ xe xuống, hỏi: “Tiểu Tuyết, em định mua đồ? Nếu tiện đường thì xe bọn chị .”

“Không tiện đường!”, Cố Tuyết lặng lẽ liếc sang Hứa Triển Vọng, trong đầu nhanh chóng lục một trung tâm mua sắm gần với nhà họ Hứa, : “Em trung tâm mua sắm A!”

Hứa Triển Vọng gọi xe, Cố Tuyết thì đầu : “Cùng đường với , một nhà, tiễn cô một đoạn nhé.”

Cố Tuyết kìm chế niềm vui trong lòng, nhỏ giọng trả lời: “Được.”

Hứa Triển Vọng mở cửa xe , nghiêng đầu bày tỏ: “Phụ nữ ưu tiên!”

“Cảm ơn.”

Cố Tuyết khom lưng, chậm rãi trong xe.

Hứa Thanh Vi vội vàng dặn dò: “Triển Vọng, em chăm sóc Tiểu Tuyết nhé.”

“Chị yên tâm!”

Dứt lời, Hứa Triển Vọng cũng khom lưng chui trong xe. Sau khi đóng cửa xe, với tài xế: “Đi đến trung tâm mua sắm A .”

Mấy chiếc xe lượt theo các hướng khác , hòa dòng xe.

Trong xe, một lúc yên tĩnh, Cố Tuyết đang do dự nên tìm chủ đề chuyện , bỗng thấy tiếng chuông điện thoại của Hứa Triển Vọng vang lên.

Vì hai gần , Cố Tuyết liếc thấy màn hình điện thoại của Hứa Triển Vọng, đó hiển thị một cái tên “Ôn Ôn.”

Vừa là tên của một cô gái.

Quả nhiên, Hứa Triển Vọng thấy cái tên , khóe miệng cong lên, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng như nước. Thậm chí lúc bắt máy, giọng cũng cực kỳ dịu dàng.

Hình như cô gái đó gọi đến để hỏi kết quả vụ kiện, Hứa Triển Vọng đáp đúng như sự thật, đó một câu: “Anh sẽ về trường sớm, lúc ở đó hãy nhớ tới , bởi vì lúc nào cũng nhớ em.”

Cố Tuyết khỏi c.ắ.n môi.

Hứa Triển Vọng chuyện với cô gái tên Ôn Ôn đó mấy câu, hình như cô gái việc, mới lưu luyến cúp máy.

Cố Tuyết do dự, hít sâu vài , cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi: “Hứa Triển Vọng, cô gái mới gọi cho … là bạn gái của ?”

Ngón tay thon dài của Hứa Triển Vọng xoay ngược điện thoại một cách lưu loát, thì nghiêng mặt , lắc đầu : “Không !”

Hóa là bạn gái của ? Trong lòng Cố Tuyết khỏi chấn động.

giây , cô giọng vang lên, nhấn mạnh từng chữ: “Cô là vợ .”

Loading...