Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 291

Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:43:35
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tút tút tút…

Điện thoại mãi ai máy, nào cũng tự động ngắt.

Vân Nhu bỏ cuộc, vẫn gọi ngừng, miệng còn lẩm bẩm: “Nghe điện thoại … Mau điện thoại , !”

Mới gọi hai cuộc đầu tiên, cô còn giữ sự bình tĩnh nhưng khi mãi ai máy, ánh mắt cô ngập tràn lửa giận thể kiềm chế, ném mạnh chiếc điện thoại trong tay cánh cửa.

Khi Tiêu Thuần dùng thẻ mở cửa, đúng lúc chiếc điện thoại rơi xuống chân cô . Cô cúi xuống , màn hình bằng kính nhanh chóng nứt , đó đen thui, đủ để thấy Vân Nhu dùng sức mạnh đến mức nào.

im tại chỗ mấy giây, đó ngước mắt lên trong, thứ hỗn loạn như một cơn bão quét qua. Vân Nhu giữa đống lộn xộn đó, vẻ mặt âm trầm u ám nhưng khóe môi nhếch lên đường cong quỷ dị khiến lạnh cả sống lưng.

im lặng Vân Nhu, mím môi, cuối cùng cúi nhặt chiếc điện thoại lên đó đóng cửa , bước về phía cô .

Tiêu Thuần mặt Vân Nhu, liếc thấy ít vết thương, cả những vết bầm tím do xô xát. Cô đặt điện thoại lên bàn , đó lấy hộp t.h.u.ố.c tủ tivi .

, bên cạnh Vân Nhu, mở hộp thuốc, lấy lọ t.h.u.ố.c mỡ đó bôi cho cô .

Vân Nhu sửng sốt ngẩng đầu.

chằm chằm Tiêu Thuần một lúc, dường như lúc mới nhận , ánh mắt dần ngập tràn sự căm hận. Cô bỗng giơ tay , túm lấy Tiêu Thuần, giọng lạnh lùng: “Thuần Thuần, mất tất cả . Hôm nay đáng lẽ là Hứa Thanh Vi bại danh liệt nhưng tại ? Tại ?”

khó hiểu phẫn nộ, bàn tay túm cánh tay Tiêu Thuần siết chặt, đến mức đ.â.m cả móng tay .

Tiêu Thuần đau đến mức nhíu mày nhưng hất cô mà cố gắng thật dịu dàng, dường như kích thích cô : “Cô còn mà.”

“Còn cô ?”

Vân Nhu lẩm bẩm ba chữ , ánh mắt lúc sáng lúc tối, đó gật mạnh đầu: “ , còn cô, Thuần Thuần, còn cô.”

“Vậy nên Thuần Thuần, chúng bỏ qua cho Hứa Thanh Vi. Cô hại thành thế , chúng bỏ qua cho cô , nhất định bỏ qua cho cô .”

Vân Nhu cứ , ánh mắt dần ngập tràn căm hận: “Thuần Thuần, cô xem đúng ?”

Ánh mắt Tiêu Thuần tối , dường như bàn tay siết chặt , dường như : “Cô còn gì nữa?”

…”

Vân Nhu ngừng một lát, ánh mắt lướt qua căn phòng vô cùng bừa bộn, cuối cùng dừng ở phòng bếp mở, chằm chằm con d.a.o đặt ở đó.

Khóe môi cô nhếch lên, từng từ từng chữ như vang lên từ địa ngục: “Thuần Thuần, lấy mạng Hứa Thanh Vi!”

sai , sai lầm vì khiến Hứa Thanh Vi biến mất luôn, nếu hôm nay cô thể thua đau đớn như chứ?

sẽ mềm lòng nương tay nữa, cô nhất định khiến Hứa Thanh Vi biến mất .

sang chằm chằm khuôn mặt Tiêu Thuần, : “Thuần Thuần, cô sẽ giúp , đúng ?”

Ánh mắt Tiêu Thuần lóe lên vô cảm xúc phức tạp, cô há miệng, lời đến bên miệng ánh mắt như đang cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Vân Nhu cho nuốt ngược trở .

nhắm mắt, hít sâu một , khi mở mắt , ánh mắt đầy vẻ quyết tâm: “Nếu đây là điều cô thì sẽ giúp cô.”

Vân Nhu thấy thế, ánh mắt đục ngầu và điên cuồng dần dịu , khôi phục sự trấn tĩnh, ngay cả vẻ mặt dữ tợn đáng sợ cũng biến mất, trở nên dịu dàng.

“Thuần Thuần, là cô chắc chắn sẽ giúp mà. Bao nhiêu năm nay cô vẫn luôn giúp , vui lắm, thực sự vui.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-291.html.]

Tiêu Thuần cụp mắt xuống, dường như che giấu điều gì đó, một lúc mới nhỏ giọng : “Cô vui là .”

Giọng nhỏ đến mức… gần như khàn khàn.

“Vậy quyết định thế nhé”, Vân Nhu nheo mắt , dường như đang tưởng tượng cảnh Hứa Thanh Vi sẽ biến mất: “Lần chúng liên thủ, chắc chắn Hứa Thanh Vi sẽ thoát , dù … cô cũng tin tưởng cô như mà, đúng ?”

Ngay đó, cô cất tiếng điên cuồng: “Chắc chắn bây giờ Hứa Thanh Vi đang tưởng rằng cô thắng, tưởng rằng cô thể Cố Hoành, nhưng… thứ gì , cô cũng đừng hòng ! Người đến cuối cùng nhất định là , là !”

Chờ Cố Tuyết vững, Hứa Triển Vọng lập tức buông tay , đó cất bước về phía Hứa Thanh Vi.

Tay của Cố Hoành vẫn ôm eo Hứa Thanh Vi, chằm chằm đó mấy giây mới rời mắt , khuôn mặt của Hứa Thanh Vi, : “Chị.”

“Triển Vọng.”

Hứa Thanh Vi gọi tên em trai yêu quý, chút do dự buông Cố Hoành , ôm lấy Hứa Triển Vọng.

còn kịp thực hiện hành động thì luồng sức mạnh ở eo ngăn cản. Cô đầu thẳng đôi mắt đầy ham chiếm hữu của Cố Hoành, thậm chí còn nhíu mày đầy bất mãn.

Hứa Thanh Vi đầu tiên là ngây , đó khỏi buồn : “Cố Hoành, Triển Vọng là em trai em mà!”

Lại còn là mối quan hệ huyết thống ruột thịt nữa.

Luồng sức mạnh ở cánh tay giảm chút nào mà còn ôm cô chặt hơn.

Vòng tay của từ chối tất cả , chỉ dành cho cô, thì cô cũng như .

Nhất thời, Hứa Thanh Vi nên giận nên , cô giơ ngón tay , chọc khuôn mặt trai căng cứng của , trách mắng: “Đồ nhỏ nhen.”

Lần chỉ Từ Soái và trợ lý Lâm nhồi “cơm chó” mà thêm cả Hứa Triển Vọng.

Nếu là thì Hứa Triển Vọng giằng Hứa Thanh Vi khỏi vòng tay của Cố Hoành, cho gần cô nửa bước . hôm nay xem xong phiên tòa, thấy sự ngọt ngào thể che giấu mặt Hứa Thanh Vi.

Tuy cảm giác cướp mất chị gái yêu dấu dễ chịu gì, nhưng… trong lòng bất giác chịu chấp nhận Cố Hoành.

Cậu mím môi, ánh mắt ngượng ngập, lúng búng : “Anh… rể!”

Cố Hoành lướt qua vẻ mặt mất tự nhiên của trai trẻ, khóe môi nhếch lên.

Anh buông bàn tay đang ôm eo Hứa Thanh Vi , hất cằm với Hứa Triển Vọng, lười biếng thốt ba chữ: “Một thôi.”

Một ? Một ?

Hứa Thanh Vi câu đầu cuối của cho lú , chớp chớp mắt, đó mới phản ứng . Một trong miệng là vì… Triển Vọng gọi một tiếng rể khiến lòng vui như hoa nở, mới bằng lòng để hai chị em cô ôm một cái ?

Người đàn ông … đúng là đáng yêu c.h.ế.t !

Thế nên, cô mới thua trong tay Cố Hoành. Cô thích đến như , , yêu đến như nguyên do.

Lúc cần khí phách thì khí phách, lúc cần kiêu ngạo thì kiêu ngạo, lúc cần dịu dàng thì dịu dàng, bây giờ… còn thêm cả sự đáng yêu.

Các loại hình đều đủ, tất cả phương diện đều , bảo cô thoát khỏi cái hố đây?

Nếu cho phép, đương nhiên Hứa Thanh Vi sẽ bỏ qua cơ hội, dang hai tay ôm chặt lấy Hứa Triển Vọng. Ở trong vòng tay , sống mũi cô khỏi cay cay.

Cô xảy chuyện lớn như , nếu hôm nay Cố Hoành thể xoay chuyển tình thế, cô sẽ tù, thế mà bố một ai đến thăm cô.

Loading...