Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:43:17
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tại đây, khẩn thiết xin quý tòa hãy phán xử đương sự của một cách chính xác, tội bắt cóc và cố ý gây thương tích thành lập.”
Giọng của Cố Hoành vẫn điềm nhiên bình thản nhưng những lời chữ nào chữ nấy đanh thép mạnh mẽ, mang theo sức mạnh vô cùng to lớn.
Tuy quan tòa vẫn đưa phán quyết cuối cùng nhưng dường như đoán kết quả.
Mười lăm phút , quan tòa xong lời kết án của hai bên biện hộ, sự chờ đợi căng thẳng và ánh mắt chăm chú của , rõ ràng từng chữ: “ xin tuyên bố, tội bắt cóc và cố ý gây thương tích của cáo thành lập, phóng thích tại tòa.”
Thắng !
Một vụ kiện thể là thua 99%, nhưng Cố Hoành tạo 1% kỳ tích còn .
Hứa Thanh Vi chỉ thoát khỏi tội danh bắt cóc mà còn thoát tội cố ý gây thương tích, đúng là quá ngầu!
Ông cụ Cố đến mức mặt mũi đỏ ửng, nếp nhăn hằn rõ, cuối cùng chảy cả nước mắt. Tuy con trai con dâu ông mất sớm nhưng bọn họ để đứa con hảo xuất sắc như thế , đúng là phúc khí lớn nhất của ông .
Cố Tuyết và Hứa Triển Vọng nóng lòng xông về phía Hứa Thanh Vi phóng thích, ôm lấy cô. Hai gần như đồng thời lao tới, ai để ý đến ai, giữa đường thì va .
“Ui da!”
“Ui da!”
Hai cùng kêu đau, cùng lực đẩy của đối phương cho lùi .
Hứa Triển Vọng loạng choạng một chút nhanh chóng vững, Cố Tuyết bởi vì giày cao gót, cơ thể lắc lư, vững mà ngã ngửa .
Cô kêu lên kinh hãi.
Hứa Triển Vọng thấy thế liền vô thức sải bước tiến lên, cánh tay vòng qua eo Cố Tuyết, ngăn cô ngã dập mặt.
Không ngã đau, còn sà một vòng ôm rắn chắc, Cố Tuyết sửng sốt ngước lên . Đập mắt là khuôn mặt trai ngời ngời của đàn ông khiến trái tim cô bỗng lỡ mất nửa nhịp.
Từ Soái và trợ lý Lâm lập tức bước về phía Cố Hoành.
Bàn tay Từ Soái nắm thành quyền, đ.ấ.m nhẹ vai Cố Hoành, giọng cảm thán khâm phục: “Cố Hoành, quỳ với luôn . Lúc vì Hứa Thanh Vi mà thi giấy phép hành nghề luật sư, vốn dĩ còn nghĩ là vở kịch để lấy lòng cô , kết quả là… chơi bời mà còn học hành ngô khoai, quả thực phục sát đất luôn.”
Trợ lý Lâm ở bên cạnh cũng tỏ vẻ vô cùng sùng bái, trong sùng bái còn mang theo ái mộ. Lúc , m.á.u nóng sôi sục, trong lòng kích động, quên sạch sự cung kính dành cho Cố Hoành đó, dang hai cánh tay vồ lấy : “Cố tổng, đúng là quá lợi hại, yêu , yêu !”
lúc vồ tới, Cố Hoành chút do dự lùi một bước. Anh vồ hụt , lập tức tỏ vẻ vô cùng tổn thương: “Cố tổng, lùi nửa bước là nghiêm túc ?”
Cố Hoành lười biếng nhấc mí mắt, gật đầu chút khách khí: “Ừ.”
“…”
Dường như còn chê đủ, bổ sung: “Vòng tay của chỉ dành cho vợ , cho dù các là trai thẳng thì cũng xin giữ cách với .”
“Còn nữa, tuyệt đối đừng bất cứ suy nghĩ gì với , vợ, chê nha.”
Từ Soái: “…”
Trợ lý Lâm: “…”
Dứt lời, Cố Hoành bọn họ cái nào, cất bước về phía Hứa Thanh Vi.
Anh mới hai bước, Hứa Thanh Vi chạy về phía như một cơn gió, lao thẳng lòng , ôm thật chặt.
Không chờ Cố Hoành phản ứng, Hứa Thanh Vi kề môi tai , những lời cô nhất.
“Ông xã.”
“Anh trai quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-289.html.]
“Anh trai đến mức em ngạt thở.”
Giọng của Hứa Thanh Vi mang theo run rẩy, Cố Hoành vì cô mà xoay chuyển càn khôn, đến mức da gà cả nổi hết cả lên.
Trước giờ cô vẫn Cố Hoành lợi hại, giỏi giang nhưng đây là đầu tiên cô đích trải qua, tận mắt chứng kiến, kể còn vì cô nữa.
Bàn tay của Hứa Thanh Vi khỏi càng ôm chặt hơn.
Dường như cơ thể chấn động mạnh, khựng mấy giây, đó cũng giơ hai tay , ôm chặt cô gái mắt, bàn tay vuốt ve mái tóc mượt mà của cô, giọng trầm khàn: “Thanh Vi, em nữa .”
Nói nữa?
Đừng là một , cho dù là một nghìn cũng .
Hứa Thanh Vi ngẩng đầu, tì cằm , đường nét hàm tuyệt mỹ của , mắt híp , giọng vô cùng dịu dàng: “Anh trai đến mức khiến em ngạt thở.”
“Không là câu .”
Hứa Thanh Vi chút do dự tiếp: “Anh trai quá!”
“Câu nữa.”
Hứa Thanh Vi gọi theo phản xạ: “Ông xã!”
Ý nhanh chóng lan trong mắt, đường nét khuôn mặt lạnh lùng cứng ngắc của Cố Hoành dần trở nên mềm mại, khóe môi nhếch lên thành một đường cong.
Sau khi kết hôn, Hứa Thanh Vi từng gọi là ông xã nhưng nào cũng giả dối, là vì diễn kịch thì cũng là việc xin . là cô buột miệng , từ tận đáy lòng.
Chỉ hai từ đơn giản nhưng êm tai hơn tất cả những lời khen ngợi .
Cố Hoành cô gái xinh duyên dáng mặt, đôi mắt đen láy sáng lấp lánh đang , đôi môi đỏ mọng, yết hầu bất giác cuộn lên, bàn tay giữ lấy gáy cô, cúi đầu xuống.
“Ưm…”
Hứa Thanh Vi lập tức trợn tròn mắt, đáy mắt là khuôn mặt trai phóng đại hết cỡ của .
Ở đây nhiều như … còn là tòa án… đàn ông thật là…
Khuôn mặt Hứa Thanh Vi lập tức đỏ bừng, giơ tay lên đẩy , lúc đầu còn đẩy , cho đến khi dùng cả hai tay mới đẩy .
Cho dù cô xung quanh thì cũng thể cảm nhận tầm mắt của đang đổ dồn hai họ, thậm chí còn giơ điện thoại lên chụp lia lịa, cô ngại đến mức… vùi đầu lòng Cố Hoành.
Cô lên trang nhất vì là cáo mà là vì chuyện mất!
Vân Nhu thua kiện, vốn tức phát điên, lúc thấy Cố Hoành và Hứa Thanh Vi hôn thì càng biến sắc, sắc mặt hết xanh đỏ tím như con tắc kè.
Quản lý của Vân Nhu sợ cô kiềm chế bản , chuyện gì thất thố, liền vội vàng bước tới khuyên nhủ: “Nhu Nhu, chúng thôi.”
Vân Nhu thèm để ý đến cô , cách khác là thấy lời cô . Cô chằm chằm Hứa Thanh Vi, cứ như giây tiếp theo sẽ lao tới xé xác cô.
Quản lý bất đắc dĩ, chỉ đành lớn tiếng hơn: “Nhu Nhu, chúng thôi, chắc là các phóng viên kết quả. Nếu bọn họ vây thì nổi .”
Cô hiệu cho ba trợ lý tiến tới, kéo Vân Nhu ngoài.
Khi Vân Nhu lướt qua Tiêu Thuần, Tiêu Thuần cũng dậy. Cô đầu tiên là liếc về phía Hứa Thanh Vi, thấy cô và Cố Hoành đang ôm . Rõ ràng xung quanh nhiều như nhưng dường như là thế giới của hai họ, ai… thể xen .
Cô im tại chỗ, chần chừ mấy giây, hai tay siết chặt, đó cất bước theo Vân Nhu.
Quản lý và ba trợ lý hộ tống Vân Nhu ngoài tòa án. Vân Nhu đeo kính râm, cúi đầu, né tránh ánh mắt mỉa mai châm chọc của .
Bọn họ cửa chính, bởi vì tất cả các phóng viên đang tụ tập ở cửa chính tòa án nên quản lý bảo tài xế lái xe đến bãi đỗ xe tầng hầm, bọn họ sẽ thang máy xuống thẳng đó.