Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 274
Cập nhật lúc: 2025-09-29 03:44:39
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người hâm mộ của Vân Nhu tự thành lập nhóm thảo phạt, điều tra khách sạn Hứa Thanh Vi đang ở hiện giờ đó kéo theo các phóng viên đến gây chuyện.
Hứa Thanh Vi tiếng gõ cửa cho tỉnh giấc, cô vốn tưởng Cố Hoành ngoài trở về, nghĩ nhiều liền mở cửa. Một đám lập tức tràn , bao vây xung quanh cô, c.h.ử.i bới mỉa mai cô, máy ảnh của đám phóng viên gần như chĩa thẳng mặt cô.
Trợ lý Lâm nghỉ ngơi ở căn phòng cách vách, chợp mắt bao lâu liền thấy tiếng ồn ào. Anh mở cửa, thấy Hứa Thanh Vi đang bao vây tấn công, đầu tiên là vội vàng gọi điện thoại cho Cố Hoành, đó xông tới bảo vệ cô.
bọn họ chỉ hai , trong khi đối phương quá đông. Bọn họ xô đẩy ngừng, thậm chí tâm trạng quá kích động, la hét “Hứa Thanh Vi, cô khiến bàn tay của thần tượng tàn phế, cũng hủy hoại tay của cô!” và tóm lấy bình hoa ở bàn , đập mạnh về phía cánh tay Hứa Thanh Vi.
Hứa Thanh Vi nghỉ ngơi bao lâu đ.á.n.h thức, lúc cơ thể vẫn còn yếu, phản ứng còn nhanh nhẹn như , thể tránh né. Trợ lý Lâm bảo vệ bên trái thì quan sát bên , thế nên khi bình hoa đập xuống, cũng thể ngăn cản.
lúc bình hoa sắp đập mạnh cánh tay Hứa Thanh Vi, bỗng một cánh tay thò từ trong đám , chặn phía cánh tay Hứa Thanh Vi, chịu thương tích cô.
Bình hoa đập vỡ vụn, mảnh vỡ cứa rách cánh tay , một vệt m.á.u dài xuất hiện.
Hứa Thanh Vi ngẩng đầu lên , chạm ánh mắt sâu thẳm quen thuộc . Cố Hoành màng đến vết thương, nắm lấy cổ tay cô, khẽ dùng sức kéo cô lòng , giống như lúc ở nhà kho, dùng cơ thể của che chắn tất cả gió bão cho cô.
Ánh mắt cô liếc về phía cánh tay đầy m.á.u của , khóe mắt cay cay.
Đằng Cố Hoành còn một đám vệ sĩ cao to, bọn họ xông tới, ấn những hâm mộ tay xuống, đồng thời đuổi các phóng viên điên cuồng .
đám phóng viên và hâm mộ vẫn chịu bỏ cuộc, đối chọi gay gắt với các vệ sĩ.
Một phóng viên còn ý định xông qua đám vệ sĩ, lúc vệ sĩ ngăn cản , bởi vì quá hỗn loạn, vệ sĩ cẩn thận đ.á.n.h rơi máy của . Tên phóng viên lập tức nổi giận đùng đùng, bắt đầu tức tối chỉ trích.
“Cố tổng, cho dù quyền thế thì cũng thể cấm phóng viên chúng báo . Anh còn bảo vệ sĩ của tay nữa, tập đoàn Cố Thị chuẩn một tay che trời, coi thường pháp luật thế?”
Mọi vốn dĩ chỉ trút giận Hứa Thanh Vi, bây giờ tên phóng viên thế, lửa giận cũng lan , mũi chịu sào đương nhiên là Cố Hoành vẫn luôn bảo vệ Hứa Thanh Vi.
Người hâm mộ 1: “Cố Hoành, Hứa Thanh Vi bắt cóc gây thương tích, chuyện táng tận lương tâm như mà còn phân rõ thị phi trắng đen, vẫn bảo vệ cô ? Có tiền thế thì giỏi lắm chắc?”
Phóng viên 2: “Tập đoàn Cố Thị chèn ép chúng như , chúng thể cứ thế nhẫn nhịn . vạch trần tội ác , cho tất cả tập đoàn Cố Thị vô pháp vô thiên đến mức nào!”
Người hâm mộ 2: “Cố Hoành, bao che cho Hứa Thanh Vi chính là bao che cho tội phạm! Chúng ngăn chặn , ngăn chặn tập đoàn Cố Thị!”
Tình hình thật là…
Khuôn mặt Từ Soái cũng sầm hẳn xuống, tràn ngập sát khí.
cũng , đám đang cố ý gây sự, nhiều với bọn họ cũng vô ích, cứ đuổi là xong.
Từ Soái nháy mắt với các vệ sĩ, bọn họ hiểu ý, hành động cũng mạnh tay hơn nhiều, đẩy hết đám khỏi phòng, đó bảo vệ của khách sạn cũng chạy tới, đuổi bọn họ khỏi khách sạn.
Cuối cùng căn phòng cũng yên tĩnh.
Cố Hoành cúi xuống Hứa Thanh Vi trong lòng , thấp giọng : “Không .”
Hứa Thanh Vi chằm chằm cánh tay , giọng khàn khàn: “Có đấy!”
Cô nắm chặt cổ tay , kéo về phía sô pha, ấn xuống, đó tìm hộp t.h.u.ố.c trong phòng, xuống bên cạnh, cố gắng kiềm chế bàn tay đang run rẩy để xử lý vết thương cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-274.html.]
Từ Soái và trợ lý Lâm đưa mắt , chỗ cần bọn họ nữa, liền tự giác rời .
Cố Hoành yên lặng để mặc Hứa Thanh Vi bôi t.h.u.ố.c cho , tuy đau nhưng cũng chỉ khẽ nhíu mày, để cô thêm buồn bã tự trách.
Sau khi cô xong, ngẩng đầu lên , mới lên tiếng: “Vết thương nhỏ gì đáng ngại .”
Vết thương nhỏ? Không gì đáng ngại?
Nếu vì cô thì sẽ thương, càng c.h.ử.i rủa.
Bàn tay của Hứa Thanh Vi bất giác siết chặt, móng tay đ.â.m lòng bàn tay khiến lòng bàn tay đau nhói.
Ánh mắt Cố Hoành lông mày đang nhíu chặt của cô, bàn tay cô đang siết chặt, gân xanh ở mu bàn tay cũng nổi hết cả lên, đủ để thấy cô đang kìm nén cảm xúc lớn đến mức nào.
Bàn tay phủ lên tay cô, bàn tay cô lạnh lẽo một cách đáng sợ. Cố Hoành gỡ đầu ngón tay của cô từng chút một, giọng trầm thấp, vô cùng dịu dàng: “Thanh Vi, em là vợ , bảo vệ vợ là chuyện hiển nhiên mà.”
Dứt lời, nhếch môi, hỏi ngược : “Chắc em định tước đoạt cả nghĩa vụ của đấy chứ?”
Hứa Thanh Vi , Cố Hoành cố ý như là cô tự trách. Tuy trong lòng cô vẫn còn khó chịu nhưng vẫn cố nặn một nụ , phối hợp với : “, là chồng em, bảo vệ em là chuyện nên .”
Cô nuốt nước bọt, cố gắng kìm nén cảm giác chua xót ở cổ họng, tiếp tục chủ đề nữa mà : “Vừa nãy ngoài là đến bệnh viện thăm Vân Nhu ?”
Cố Hoành cũng giấu cô, gật đầu: “Ừ.”
“Tay cô … tàn phế thật ?”
Tuy tin từ những hâm mộ và phóng viên nhưng cô vẫn xác nhận . Lời Cố Hoành thì cô mới thể tin một trăm phần trăm.
“Ừ.”
Lúc Cố Hoành ở bệnh viện, ngoài việc kết luận của bác sĩ điều trị chính, còn tìm các bác sĩ khác đến chẩn đoán, bọn họ đều đưa kết luận giống , tay của Vân Nhu quả thực tàn phế.
Lông mày Hứa Thanh Vi nhíu chặt .
Trước cô còn nghĩ là Vân Nhu lên kế hoạch cho tất cả chuyện, dù khiến bàn tay của thương thì cũng hãm hại cô.
nếu cô tự tay thì cùng lắm chỉ khiến bàn tay thương, chứ sẽ tàn nhẫn đến mức thực sự hủy hoại bàn tay của như chứ nhỉ?
Cô tự hào và lấy kiêu ngạo về sự nghiệp của mà!
Lẽ nào cô quả thực chỉ là hại đơn thuần? Chủ mưu đằng chuyện là khác?
cô đắc tội với ai mà họ lập cái bẫy lớn như để hãm hại cô chứ?
Thấy cô mãi lên tiếng, lông mày còn nhíu chặt, Cố Hoành giơ tay khẽ xoa đầu cô, : “Em đang nghĩ gì thế?”
“Cố Hoành, chuyện sẽ kết thúc đơn giản như …”
Giọng của Hứa Thanh Vi run rẩy: “Em đang nghĩ, bắt đầu từ lúc Vân Nhu bắt cóc thì cái bẫy lập , dù em chạy tin về Vân Nhu cũng sẽ lôi .”