Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-09-28 03:27:01
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngón tay Vân Nhu tóm lấy một chút chéo áo của Cố Hoành, theo đó ngã mạnh xuống đất, vô cùng chật vật.

Trong mắt Cố Hoành ấp ủ mưa bão vô tận, môi chỉ nhếch lên đường cong lạnh lùng cứng nhắc. Anh lập tức cởi áo vest ngoài của , bước nhanh tới chỗ thùng rác trong phòng bệnh, quăng trong đó.

Vân Nhu tròn mắt cảnh đó, giống như trong nháy mắt sét đánh, cho đến khi Cố Hoành rời khỏi, cô vẫn thể chấp nhận sự thật mắt.

chỉ chạm một góc áo của Cố Hoành, thế mà cần cả cái áo nữa còn ghét bỏ quăng nó thùng rác?

Cố Hoành của cô như , như

Sao đối xử với cô như ? Rõ ràng yêu cô , thể nào đối xử với cô như !

Vân Nhu chống tay dậy, lảo đảo đến thùng rác, áo vest ở bên trong. Cô bỗng nhiên phát điên, đập vỡ những thứ thể đập trong phòng bệnh, đến cuối cùng, cô kiệt sức xuống giường, hai tay che mặt bật .

Chỉ là một hồi, cô nghĩ tới Cố Hoành bắt cô biến mất. Cô lẩm bẩm hai chữ biến mất, lẩm bẩm một hồi, cô ngừng , thậm chí còn , tiếng vô cùng quỷ dị đáng sợ.

Phải nên biến mất…

biến mất mà là Hứa Thanh Vi!

Cố Hoành của cô là vì Hứa Thanh Vi mới trở nên kỳ quái như . Anh và ông cụ đều như , đều Hứa Thanh Vi che mắt, chỉ cần Hứa Thanh Vi biến mất thì tất cả sẽ trở bình thường.

Cố Hoành sẽ trở về bên cạnh cô , sẽ yêu cô như , bọn họ sẽ thể mãi mãi ở bên !

Vân Nhu đưa tay lau nước mắt, phòng tắm rửa mặt, thậm chí còn tâm trạng trang điểm. Nhìn thấy trong gương khôi phục dáng vẻ nho nhã xinh khi xưa, cô mới ngoài, lấy điện thoại gọi cho một .

Cố Hoành khỏi cửa bệnh viện, trợ lý Lâm đợi ở bên cạnh xe, thấy áo ngoài của nữa thì ngạc nhiên. khuôn mặt sa sầm của , vẻ mặt căng thẳng, dù tò mò cũng dám hỏi nhiều.

Anh mở cửa xe phía cho . Đợi Cố Hoành lên xe, đóng cửa , chạy sang phía ghế lái, trong.

Trợ lý Lâm ngước mắt Cố Hoành thông qua kính xe, hỏi: “Cố tổng, về công ty ?”

Cố Hoành nhất thời gì, ngón tay ấn giữa tay ghế, đáp : “Điều tra xem bây giờ bác cả đang ở .”

Trợ lý Lâm đáp một tiếng, lập tức lấy điện thoại , khi gọi điện thoại thì trả lời: “Cố tổng, một tiếng Cố Hùng và vợ ông về nhà tổ, bây giờ vẫn .”

Cố Hoành bất ngờ, nhếch khóe môi, hạ giọng : “Về nhà tổ!”

“Vâng, Cố tổng!”, trợ lý Lâm khởi động xe, đạp chân ga, hòa dòng xe.

Bây giờ hiểu vì sếp bỗng nhiên bỏ còn đến bệnh viện thăm Vân Nhu. Đây là thăm hỏi gì, rõ ràng là đến để tính sổ.

Tính xong Vân Nhu, bây giờ đến lượt vợ chồng Cố Hùng !

Xe về đến nhà tổ, dừng ở trong sân. Cố Hoành xuống xe, bước thẳng nhà chính.

Trong đại sảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-264.html.]

Ông cụ Cố ghế sofa, vẻ mặt chút mệt mỏi. Cố Hùng và Vinh Phương Hoa cạnh mặt ông , đầy vẻ áy náy, mấy lời kiểu như nhận .

Không gì khác ngoài nhất thời ma xui quỷ khiến chuyện sai lầm, rắp tâm tổn hại thanh danh nhà họ Cố, bọn họ , mong ông cụ tha thứ cho bọn họ.

Người giúp việc tinh mắt, thấy Cố Hoành tới bèn nhắc nhở một câu: “Cậu chủ về ạ.”

Cố Hùng và Vinh Phương Hoa , sắc mặt hai lập tức sa sầm.

Sở dĩ bọn họ đến cầu xin ông cụ khi Cố Hoành xử lý bọn họ là vì một khi Cố Hoành can thiệp, bọn họ c.h.ế.t cũng lột mất một lớp da. Ông cụ thì mềm lòng, nhận đàng hoàng với ông , dùng lời mềm mỏng cầu xin ông , ông sẽ tha thứ cho bọn họ, giúp bọn họ vài câu. Cố Hoành nể mặt ông cụ sẽ tay quá nặng.

Bọn họ còn kịp cầu xin ông cụ tha thứ cho, Cố Hoành về đây ? Vậy thì chuyện sẽ khó giải quyết đây!

Cố Hoành tới, xuống ghế sofa, tiên là hỏi han ông cụ: “Ông nội, ông khỏe hơn chút nào ?”

Ông cụ Cố gật đầu: “Không .”

Cố Hoành quan sát khuôn mặt của ông cụ Cố một lượt, thấy ông vẻ tràn đầy tinh thần, lúc mới sang Cố Hùng và Vinh Phương Hoa đang vẻ mặt khó coi như thấy ma, lạnh nhạt : “Hai bác, hình như thấy cháu, hai bác vui nhỉ?”

“Làm gì …”, vợ chồng Cố Hùng vội vàng nặn nụ cứng đờ, Cố Hùng vội vàng :

“Cố Hoành, cháu về đúng lúc lắm. Chuyện ngày hôm qua là bác gái cháu sai , bà nhất thời suy nghĩ lệch lạc mới chuyện sai lầm như . Bác đưa bà đến xin ông cụ, cũng là để bà xin cháu.”

Ông bảo Vinh Phương Hoa: “Còn mau xin .”

Vinh Phương Hoa định mở miệng, Cố Hoành lên tiếng: “Cháu hứng thú với lời xin của hai bác. Con cháu xưa nay thưởng phạt rõ ràng, phá hoại tiệc thọ của ông nội, tổn hại thanh danh của nhà họ Cố, sỉ nhục vợ cháu, mỗi một chuyện đều là tội thể tha!”

Cố Hoành bắt chéo hai chân một cách tao nhã, cong môi lên, giọng trầm thấp mê hoặc, lời sắc bén như dao: “Giao cổ phần của bác , tiền cháu sẽ trả đủ cho bác nhưng Cố Hùng bác cút khỏi Cố Thị!”

Cố Hùng ngờ Cố Hoành tuyệt tình như .

Bảo ông giao nộp cổ phần của Cố Thị, cút khỏi Cố Thị, chẳng khác nào gạch tên ông khỏi nhà họ Cố. Không còn sự bảo vệ của nhà họ Cố, ông sẽ là gì cả!

“Cố Hoành, cháu đang đùa ?”

Cố Hùng nuốt nước bọt, trong mắt vẻ hoảng loạn rõ rệt: “Chúng một nhà, dù bác gái cháu sai, trừng phạt thôi là , nhất thiết đuổi tận g.i.ế.c tuyệt thế chứ.”

“Người nhà?”

Cố Hoành từ , giọng lạnh nhạt, cả toát sự lạnh lẽo đến cực hạn: “Khi xưa bố cháu qua đời, ông nội bệnh nặng, lúc cháu chỉ mới mười tuổi, bác thông đồng tất cả thành viên hội đồng quản trị bãi nhiệm ông nội, đuổi chúng khỏi nhà họ Cố, bác xem chúng một nhà ?”

“Bây giờ, ngày tổ chức tiệc thọ cho ông nội, tuyên bố hôn sự của , bác gái mua tung tin đồn, để phóng viên công kích ông nội, công kích vợ , khiến nhà họ Cố mất hết mặt mũi, bác chúng một nhà?”

“Nể mặt ông nội, chuyện cháu so đo với bác. Mấy năm qua, bác ở công ty, lấy danh nghĩa của công ty, lấy danh nghĩa nhà họ Cố, ngừng vơ vét tiền, chuyện cháu cũng chỉ mắt nhắm mắt mở. bác nên động của cháu!”

Cố Hoành dựa lưng ghế, nhiều lời với ông nữa, lạnh lùng : “Ngày mai cháu sẽ luật sư chuẩn sẵn giấy chuyển nhượng cổ phần.”

Cố Hùng câu của là thông báo, thương lượng. Cố Hoành vẫn luôn thẳng tay như , cầu xin cũng tác dụng gì. Từ đầu đến cuối ông cụ lên tiếng, lẽ cũng quá thất vọng về ông , bảo vệ ông nữa.

Loading...