Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 261
Cập nhật lúc: 2025-09-27 11:49:00
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
…
Hứa Thanh Vi cụp mắt, ngây chiếc nhẫn tỏa sáng chói mắt ngón áp út. Chiếc nhẫn khiến cô nghi kỵ, bất an, buồn bã, ganh ghét , hóa … chiếc nhẫn Cố Hoành từng cầu hôn Vân Nhu mà là chiếc nhẫn bà Cố chuẩn cho vợ của Cố Hoành.
Lúc đó Cố Hoành xem buổi hòa nhạc của Vân Nhu chỉ để lấy chiếc nhẫn . Anh để nó trong tay Vân Nhu vì nó thuộc về cô .
Bây giờ, Cố Hoành tặng chiếc nhẫn cho cô, nó thuộc về cô.
Loanh quanh một hồi, hóa là cô tự ghen với chính !
Hứa Thanh Vi chớp mắt đó chớp mắt, cảm giác ngu phát , đến mức cứ đờ ở đó, bất cứ phản ứng nào.
Cố Hoành đeo nhẫn xong, ngón tay khẽ vuốt ve. Anh mở miệng, giọng trầm thấp êm tai: “Em thích ?”
Hứa Thanh Vi gật đầu: “Thích lắm.”
Cô thích chiếc nhẫn , càng thích đàn ông tặng nhẫn cho cô.
Cố Hoành mỉm , chằm chằm dáng vẻ xinh của cô đó đôi môi đỏ mọng của cô. Đôi mắt bỗng tối , ngón tay nhón lấy cằm cô khiến cô ngẩng đầu lên.
Hứa Thanh Vi chỉ cảm thấy khuôn mặt trai của đàn ông bỗng phóng to mắt cô, đó môi hạ xuống, đầu óc cô ầm một tiếng trở nên trống rỗng.
Các phóng viên lúc mới phản ứng , họ chẳng còn gì để chất vấn nữa, chỉ giơ máy ảnh lên chụp lấy chụp để, tranh thủ chụp bức ảnh góc độ nhất.
Ý thức của Hứa Thanh Vi những âm thanh kéo , cô bỗng nhớ ở đây còn nhiều đang vây xem, liền vô thức đẩy Cố Hoành , ngại đến mức hai má đỏ bừng, lườm đầy trách móc.
Cố Hoành bất mãn vì cắt đứt như nhưng dáng vẻ ngại ngùng của Hứa Thanh Vi, sự u ám trong mắt nhanh chóng xua tan. Khóe môi nở nụ nhẹ, chìa cánh tay , ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, cúi đầu nhỏ tai cô.
Trước khi Hứa Thanh Vi giãy dụa, : “Đi nào, chúng lên thăm ông.”
Hành động của Hứa Thanh Vi ngừng , cô khỏi đại sảnh bữa tiệc vẫn đang náo nhiệt, các phóng viên và khách mời vẫn tản : “Chúng cứ thế ?”
“Em yên tâm, những chuyện còn , trợ lý Lâm sẽ giải quyết.”
Lúc Cố Hoành ôm Hứa Thanh Vi lên tầng , trợ lý Lâm cầm micro, một cách đúng mực với các phóng viên: “Các vị, hôm nay là bữa tiệc tư nhân, các vị tự ý xông nhà riêng còn kinh động đến ông cụ nhà chúng . Ngày mai, hoặc là các vị đăng báo xin đó tự nhận và xin từ chức, hoặc là tập đoàn Cố Thị sẽ khởi tố các vị cùng với đơn vị truyền thông của các vị.”
Một câu khiến tất cả các phóng viên đều tỏ vẻ sợ hãi.
Trợ lý Lâm khỏi hừ lạnh, bây giờ mới sợ ? To gan dám động đến ông cụ Cố còn động đến cả cô chủ, hai đều boss nâng niu trong tay, họ chẳng là tự đ.â.m đầu chỗ c.h.ế.t ?
Trợ lý Lâm đám , e hèm, tiếp: “Các vị đến đây chẳng là săn tin ? Cố tổng tỏ tình với vợ, tin tệ đấy nhỉ? Viết cho cẩn thận, thì Phòng Quan hệ Công chúng của tập đoàn Cố Thị chúng sẽ gửi bản thảo miễn phí cho các vị, các vị phụ trách đăng bài là ! Hiểu ?”
Là trợ lý của Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, khí thế của trợ lý Lâm cũng dạng . Dù theo Cố Hoành nhiều năm, cũng học mấy phần ngữ điệu ngữ khí của .
Thế nên hai chữ cuối cùng, chỉ là hỏi vặn một cách điềm nhiên nhưng truyền đạt ý đe dọa đến các phóng viên còn ai dám hiểu chứ?
“Được , bữa tiệc ngày hôm nay kết thúc tại đây, cảm ơn đến tham gia!”
Phát biểu xong, tiên trợ lý Lâm bảo các vệ sĩ theo dõi các phóng viên rời , đó và Từ tổng mặt Cố Hoành, ở cửa tiễn khách.
…
Ở tầng.
Khi Cố Hoành và Hứa Thanh Vi bước phòng ngủ của ông cụ Cố thì bác sĩ kiểm tra xong xuôi còn kê thuốc cho ông uống, cảm xúc định trở .
Ông cụ Cố cũng tỉnh, dựa đầu giường, thấy họ bước , đang định lên tiếng hỏi thăm tình hình thì Cố Hoành : “Không ông.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-261.html.]
Tuy chỉ là mấy chữ ngắn ngủi nhưng cũng khiến trái tim đang thấp thỏm của ông cụ Cố bình tĩnh trở . Khả năng việc của cháu thì ông cần nghi ngờ.
Khi khóe mắt liếc thấy chiếc nhẫn đeo ngón áp út của Hứa Thanh Vi, ông lập tức mỉm .
Cố Hoành chịu tặng chiếc nhẫn của cho Hứa Thanh Vi, tình cảm của bọn họ cũng cần ông lo lắng nữa .
Người gặp chuyện vui tinh thần , vốn dĩ sắc mặt của ông cụ Cố còn chút chán nản, bây giờ bỗng chốc như tiêm thuốc trợ tim, lập tức mặt mày rạng rỡ, : “Ông cũng cả, các cháu đừng lo. Cũng muộn , các cháu về nghỉ ngơi cho sớm.”
“Ông nội, ông thực sự cần chúng cháu ở đây với ông ?”, Hứa Thanh Vi vẫn lo lắng.
“Không cần, cần!”
Ánh mắt mờ ám của ông cụ Cố đảo giữa hai , : “Mau về , mau mau sinh cho ông một thằng chắt mũm mĩm để ông bế, là ông chẳng cả.”
“…”
Có thể đùa thì đúng là , Cố Hoành mím môi, : “Ông nội, ông nghỉ nhé, chúng cháu về đây.”
Dứt lời, Cố Hoành dặn dò giúp việc ở bên cạnh, bảo cô chăm sóc ông cụ Cố cẩn thận, đó dắt tay Hứa Thanh Vi đỏ bừng mặt rời .
…
Ở chung cư.
Khi Cố Hoành tắm xong ở phòng dành cho khách và bước phòng ngủ, liền thấy Hứa Thanh Vi cũng tắm xong, đang giường, ngốc nghếch chiếc nhẫn ngón áp út.
Nhìn cô , khóe môi cũng khỏi nhếch lên một đường cong.
Anh sải chân bước , xuống cạnh cô. Hứa Thanh Vi ngước lên, đôi mắt đen láy , đáy mắt gì đó xẹt qua.
Cố Hoành còn rõ là gì, chỉ cảm thấy đôi tay của Hứa Thanh Vi bỗng ôm chặt lấy cổ , kéo xuống, đó môi cô áp đến.
Vừa chạm buông, Hứa Thanh Vi đỏ mặt, rủ mí mắt, trong mắt lấp lánh ngừng, tim đập thình thịch.
Tình yêu sâu đậm khiến cô khỏi tiến sát tới, bây giờ mới phản ứng gì, tay chân nhất thời nên đặt ở .
Cô và Cố Hoành từng là mối tình đầu, bây giờ kết hôn nhưng cô bao giờ chủ động…
Nghĩ , gò má cô đỏ hơn.
Cố Hoành sửng sốt, ngón tay vuốt ve cánh môi cô, đôi mắt đen dáng vẻ hổ của Hứa Thanh Vi. Anh mỉm , giọng trầm khàn kèm theo ngữ điệu trêu đùa, rõ còn hỏi: “Hứa Thanh Vi, em là ý gì?”
Không ngờ hỏi như , Hứa Thanh Vi vốn chút hổ, bây giờ mặt đỏ lên, lan đến tận cổ, đó cô thẹn quá hóa giận.
Cô gân cổ lên, giả vờ khí thế: “Em… em hôn chồng em, ?”
Ý trong đáy mắt Cố Hoành càng sâu thêm, giả vờ im lặng một lúc mới gật đầu: “Có thể thì thể nhưng mà...”
“ gì?”
Hứa Thanh Vi nhướng mày, vẫn cần điều kiện?
“Không đúng, !”
Hứa Thanh Vi còn phản ứng, eo cô tay vòng qua, ôm cô lòng.
Một lúc lâu , Cố Hoành bỗng dừng , cụng trán trán cô: “Hứa Thanh Vi, thế mới đúng!”