Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-09-26 15:51:09
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trợ lý Lâm bất ngờ nhận cuộc gọi của Hứa Thanh Vi, sống lưng khỏi lạnh toát.

Có… chuyện gì thế ? Sao cô chủ lời nào đánh thẳng đến công ty thế ?

Anh cũng là đồ ngốc, tuy boss lớn rõ nhưng đột ngột yêu cầu tăng khối lượng công việc, hơn nữa nhiều ngày về nhà. Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng thể đoán chắc chắn giữa và cô chủ xảy chuyện gì đó, cũng gặp cô chủ.

Vậy tìm lý do từ chối cô chủ ?

Không , trong điện thoại còn dễ , đến công ty mà còn cho cô lên. Cô chủ là thông minh, chẳng lẽ phát hiện vấn đề ?

Trợ lý Lâm đấu tranh một lúc, thể tự ý quyết định nhưng vẫn kiên quyết về phía boss lớn, xin chỉ thị của .

Thế là bước phòng việc, hỏi: “Cố tổng, cô chủ đến , đang ở tầng một, gặp , gặp ?”

Cố Hoành đang lật xem văn kiện, thấy thế thì khựng , đôi mắt đen co rút: “Cô đến ?”

“Vâng, tập kích bất ngờ!”, trợ lý Lâm gật đầu.

Anh ngừng một lát, quan sát vẻ mặt của Cố Hoành, đầy thăm dò: “Cố tổng, nếu gặp thì để tìm lý do bảo cô chủ về .”

Cố Hoành nhíu mày suy nghĩ trong giây lát, ngón tay gõ nhẹ xuống mặt bàn, : “Không, bảo cô lên .”

Câu trả lời ngoài dự liệu của trợ lý Lâm, trợn tròn hai mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên.

boss quyết định như đương nhiên là suy nghĩ của , trợ lý Lâm cũng hỏi nhiều, đáp: “Được, Cố tổng, bây giờ sẽ xuống đưa cô chủ lên.”

Lúc định xoay ngoài thì giọng của Cố Hoành vang lên: “ còn chuyện cần nhờ .”

Trợ lý Lâm dừng bước: “Anh cứ .”

Hứa Thanh Vi nhanh chóng trợ lý Lâm đưa lên, đến cửa phòng việc của Tổng giám đốc, dặn dò cô: “Cô chủ, Cố tổng đang mở cuộc họp trực tuyến, cô đó thì cứ ở sô pha chờ , cố gắng đừng phiền .”

“Được”, Hứa Thanh Vi đương nhiên là đồng ý.

Lúc , trợ lý Lâm mới đẩy cửa phòng việc cho cô, động tác mời.

Hứa Thanh Vi khẽ gật đầu với , cất bước phòng việc, liếc mắt thấy đàn ông đang bàn việc rộng rãi. Anh đang tập trung màn hình máy tính một cách nghiêm túc, dùng Tiếng Anh lưu loát, chuyện về một dự án với ở bên .

Hứa Thanh Vi thấy thế thì nhẹ chân, phát bất cứ tiếng động nào, tự giác về phía sô pha, nhẹ nhàng đặt hộp cơm xuống xuống sô pha.

Trên bàn đặt sẵn một cốc cà phê còn bốc khói nghi ngút, chắc là trợ lý Lâm pha cho cô. Cô cầm cốc lên, khẽ nhấp một ngụm.

Sau đó, cô liếc thấy bên cạnh một chiếc ipad, chút quen mắt, hình như là chiếc ipad trợ lý Lâm luôn mang bên , ghi chép các sắp xếp lịch trình của Cố Hoành.

Chắc là lúc trợ lý Lâm mang cà phê cho cô, cẩn thận để quên?

Khóe mắt Hứa Thanh Vi liếc về phía Cố Hoành, thấy về bên , cuối cùng cô kìm chế ý định, chìa tay lấy chiếc ipad .

Ipad khóa, màn hình sáng lên luôn giao diện chính. Cô bấm bảng sắp xếp lịch trình, khi mở , quả nhiên thấy lịch việc dày đặc…

Về cơ bản, ngoài thời gian ăn ngủ thì đều là việc.

Thời gian Cố Hoành quả thực bận… Cô lặng lẽ đặt ipad về chỗ cũ, thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng chút áy náy.

Xem hiểu lầm .

Vốn dĩ Hứa Thanh Vi định chờ Cố Hoành họp trực tuyến xong thì ăn cơm cùng nhưng cuộc họp kết thúc thì một cuộc điện thoại quan trọng, thế là chờ thêm nửa tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-249.html.]

Cuộc điện thoại chấm dứt, cô xem đồng hồ, quá thời gian ăn trưa. Cô ngước mắt lên Cố Hoành, đang định bảo ăn cơm , khéo lúc cửa phòng việc gõ.

“Mời .”

Trợ lý Lâm ôm một chồng văn kiện bước , : “Cố tổng, đây là những văn kiện khẩn cấp mới lấy lên, phiền xem xong ký tên.”

Sau đó giọng cao hơn một chút: “Tất cả đều đang chờ chỉ thị.”

“Ừ”, Cố Hoành đáp, nhận đống văn kiện, tiếp tục vùi đầu xem.

Lời của Hứa Thanh Vi đến bên miệng, chỉ thể nuốt ngược .

Hứa Thanh Vi chờ mãi, chán đến mức díp mắt , cô nghĩ chắc là Cố Hoành sẽ xong việc nhanh như , thế là dựa sô pha, định chợp mắt một lát.

do Cố Hoành ở đây mà cô cảm thấy yên tâm, nhắm mắt chịu mà ngủ luôn.

Cố Hoành ngẩng đầu lên khỏi đống văn kiện, cuối cùng cũng thể chút kiêng dè. Anh một lúc dậy, vòng qua bàn việc, bước tới.

Hai tay Hứa Thanh Vi đan đặt má, gối lên tay vịn của sô pha, mấy sợi tóc rũ xuống, che mất mắt cô.

Người đàn ông cúi xuống cô, ngón tay vén sợi tóc tai cô đó vuốt ve khuôn mặt cô, dốc hết nỗi nhớ nhung động tác cẩn thận .

Anh gặp cô là cho thời gian, để suy nghĩ xem nên thế nào.

Vốn dĩ Hứa Thanh Vi bước cuộc hôn nhân mà cô quả thực từng tổn thương một cách vô tình. Thế nên cần nghĩ cũng thoát khỏi cuộc hôn nhân .

Anh còn tưởng cơ hội bù đắp và níu kéo, thế nhưng… con luôn trả giá cho những việc bản từng , ai thể thoát .

nghĩ đến việc buông tay, nghĩ đến việc bất cứ quan hệ gì với cô, thế giới của sẽ trở về tăm tối vô tận như , khỏi cảm thấy sợ hãi hoảng loạn…

Tuy thời gian gặp nhưng vẫn thể suy nghĩ rõ ràng rốt cuộc nên gì.

Làm theo nguyện vọng của Hứa Thanh Vi, để cô giải thoát, là tiếp tục ích kỉ, giữ chặt cô bên ?

Anh là việc vô cùng quyết đoán và dứt khoát nhưng đến Hứa Thanh Vi thì dùng hết tất cả sự do dự, tất cả sự lo âu thấp thỏm, lo lo mất.

Đôi mắt Cố Hoành càng ngày càng u ám, lẩm bẩm thì thầm, giọng nhỏ: “Anh nên thế nào đây?”

Hứa Thanh Vi ngờ lúc mở mắt , bên ngoài trời tối.

Cô vô thức cầm điện thoại lên xem, ngờ tám giờ tối…

dậy, tấm thảm len đắp rơi xuống, cô kịp nhặt mà ngoái đầu về phía bàn việc.

Cô nghĩ giờ chắc Cố Hoành cũng sắp hết việc .

ngờ bàn việc trống , cô nhanh chóng đưa mắt khắp phòng việc, cũng thấy bóng dáng của Cố Hoành.

Người ?

Chẳng lẽ họp hành gì đó, vẫn đang bận ?

Hứa Thanh Vi nhặt chiếc thảm lên, gấp gọn gàng đặt sang một bên. Sau đó cô dậy, phòng tắm trong phòng nghỉ của Cố Hoành, rửa mặt để bản tỉnh táo hơn đó mới ngoài.

lúc đó, cửa phòng việc cũng đẩy , ánh mắt cô mừng rỡ, há miệng định gọi: “Cố…”

Khi thấy là trợ lý Lâm, lời của cô nghẹn , cô nuốt nước bọt, sắp xếp câu chữ: “Trợ lý Lâm, Cố Hoành ? Vẫn xong việc ?”

 

Loading...