Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-09-26 04:02:56
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

dám lớn tiếng, sợ kinh động giúp việc, như thì bố cô sẽ nhanh chóng . Ngay cả khi , cô cũng cắn chặt môi, để phát tiếng.

Nước mắt rơi xuống nhật ký, thấm ướt một vòng lớn, nét mực nơi đó cũng nhòe .

khó khăn thế nào, cô cũng thể ở lâu. Cô lau nước mắt, đó khóa cuốn nhật ký , tìm một chiếc kính đen ở trong phòng đeo , khỏi nhà họ Hứa.

Sau đó cô lái xe vô mục đích, cho đến khi ngang qua trạm xe buýt công cộng. Trên đó dán poster quảng cáo một khu nghỉ dưỡng, cảnh sắc , thể thanh lọc tâm hồn, giúp thư giãn, quên muộn phiền.

Thế là Hứa Thanh Vi lái xe đến đó.

cô cũng cố ý tránh né Cố Hoành, chỉ là tạm thời đối mặt với mà thôi.

Tuy nhiên, cô thể bày tỏ tâm trạng thật sự của , cô nở một nụ giả tạo theo thói quen, giống như hề chuyện gì xảy , uể oải trả lời: “Làm việc mệt mỏi nên đến đây nghỉ dưỡng một phen.”

Ánh mắt của Cố Hoành càng trở nên âm trầm, rõ ràng tin lời giải thích của cô nhưng cũng hỏi tới, mở lời: “Nếu em nghỉ dưỡng thì sẽ nghỉ cùng em.”

Nói xong, cầm điện thoại lên, gọi cho trợ lý Lâm, thẳng: “Hoãn hết hành trình tiếp theo cho ...”

Trong nháy mắt, Hứa Thanh Vi đưa tay cướp lấy điện thoại của , thẳng tay bấm tắt máy.

Cô đến đây nghỉ dưỡng là vì thấy , nếu đến ở cùng cô thì cô ở đây về chung cư khác gì ?

Hơn nữa, giai nhân bên cạnh ? Không hâm nóng ngọn lửa tình yêu với yêu cũ yêu dấu của ? Cần gì đến quấy nhiễu tâm hồn cô!

“Không cần , bận bịu như , việc , cần ở với ”, Hứa Thanh Vi một hết những lời , trả điện thoại trong tay cho .

Cố Hoành nhận, nheo mắt , đường lướt qua gương mặt của Hứa Thanh Vi một nữa, đến nỗi ánh mắt cô khỏi lóe lên. Cô cụp mắt xuống, tránh ánh của .

Hứa Thanh Vi , âm thầm hít sâu một , cố gắng dùng giọng bình tĩnh bổ sung: “Thật cũng nghỉ ngơi đủ , hai ngày nữa sẽ về, thật sự cần đến ở cùng .”

che giấu thế nào, trong giọng của cô vẫn run rẩy.

Lúc Vân Nhu khiêu khích cô, cô thể phản bác một cách đầy khí thế, nhưng… giữa cô và Cố Hoành thể tiếp tục , xưa nay đều chuyện cô thể quyết định.

Nếu Cố Hoành thật sự về bên cạnh Vân Nhu, nếu Cố Hoành thật sự đề nghị ly hôn, nếu vẫn giống như ba năm , chớp mắt cần cô nữa thì cô ?

Mấy ngày nay cô trốn ở đây, trong tiềm thức thật là sợ Cố Hoành ngửa bài với cô.

Trước ly hôn, giải thoát nhưng sự dịu dàng của đàn ông bất tri bất giác mở cửa trái tim cô một nữa. Những ngày qua bọn họ ở bên ấm áp như thật sự chút trọng lượng nào đối với Cố Hoành ?

Cô kiên trì yêu Cố Hoành nhiều năm như , đoạn đường vô cùng trắc trở, từng vấp ngã đau đau, cô cũng chống chịu . cứ lúc ngỡ như thấy ánh mặt trời thì giáng cho cô một đòn nặng nề như ?

Làm thể cam tâm…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-242.html.]

Nghĩ một hồi, cô bắt đầu cảm thấy nực . Nếu Cố Hoành cần cô, cô cam tâm mà thể khiến đổi ý định ? Cô trốn tránh là thể xoay chuyển ?

Trong lúc Hứa Thanh Vi suy nghĩ lung tung, Cố Hoành vẫn luôn im lặng bỗng nhiên lên tiếng: “Hứa Thanh Vi, em đang trốn tránh ?”

Mặc dù là câu nghi vấn nhưng giọng điệu của khẳng định.

Mạch suy nghĩ lập tức kéo về, đáy mắt Hứa Thanh Vi nhanh chóng lóe lên vẻ hoảng loạn nhưng chẳng mấy chốc cô bình tĩnh , lắc đầu: “Không .”

Cằm cô bỗng dưng ngón tay thon dài nắm lấy, đầu Hứa Thanh Vi ép buộc ngẩng lên, tránh khỏi đôi mắt thể thấu lòng của .

Trái tim Hứa Thanh Vi đập thình thịch.

Cố Hoành dường như thấy lời phủ nhận của Hứa Thanh Vi, hỏi tiếp: “Vì ?”

Hứa Thanh Vi im lặng.

, nếu lúc , lẽ… bọn họ sẽ thật sự chia tay , cũng thể cho dù cô , Cố Hoành cũng thuận theo chủ đề tiếp.

khỏi cắn môi, đôi môi khẽ động đậy của . Cô giống như đang đợi tuyên án, đợi câu tiếp theo của .

“Hứa Thanh Vi, ...”

Cố Hoành khó khi dễ mở miệng. Anh dừng mấy giây, đôi môi mỏng mím , đó mới chậm rãi : “Có sai gì ?”

Theo lời , gương mặt tuấn tú thoáng qua vẻ cực kỳ mất tự nhiên, thậm chí đôi mắt đen của cũng cô nữa.

Yết hầu của Cố Hoành chuyển động, cứng nhắc từng chữ những lời : “Anh hiểu tâm tư phụ nữ các em cho lắm, nếu sai thì em cứ , … sẽ cố gắng sửa đổi.”

Tối đó, phụ nữ đó với , nếu cách nào cũng thể khiến phụ nữ vui lên, thì nhận sai là cách đơn giản mà hữu hiệu nhất.

Hứa Thanh Vi sững sờ, cô còn tưởng sẽ ngửa bài với cô nhưng lời như

thì thể sửa ?

thích cô, cũng thể sửa ?

Trong thoáng chốc, cô suýt thì buột miệng câu đó nhưng lời đến bên miệng chút lý trí cuối cùng của cô ép trở về.

Cô hiểu rõ, Cố Hoành sai điều gì, chỉ yêu cô mà thôi…

Anh nuông chiều bao dung cô, ba năm là vì sự săn sóc của cô, bây giờ là vì cô đỡ cho nhát dao. Lần nào cũng liên quan đến tình yêu, cứ kể đến một chữ tình thì cũng chỉ là ân tình.

Dưa còn non mà cố hái sẽ ngọt, ngược sẽ đắng đến mức đáng sợ, đắng đến mức khiến vô cùng khó chịu.

Hứa Thanh Vi nuốt hai ngụm nước bọt, áp chế sự chua chát trong cổ họng: “Anh sai, sai...”

 

Loading...