Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:32:47
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hoành xuống khuôn mặt xinh , thanh thoát của con gái. Đôi mắt cô đen láy, đôi môi cô đỏ hồng. Anh nuốt ực nước miếng giọng khàn khàn: “Hứa Thanh Vi, đây là cách em báo đáp ?”

Hứa Thanh Vi kịp phản ứng, cứ thế ngây . Sau đó thấy tiếng đàn ông cùng với đôi mắt như ăn tươi nuốt sống của thì bỗng mặt cô đỏ ửng. Đỏ tới mức hai tai cũng nóng ran.

Cô nuốt nước miếng, cố gắng giữ bình tĩnh: “Bữa cơm , em nấu những món thích ăn nhất, báo đáp thế …”

xong thì Cố Hoành phủ định: “Không hài lòng.”

“…”

Hứa Thanh Vi lập tức phản bác: “Anh còn ăn hài lòng. Ăn thử xem mà.”

“Được.”

Người đàn ông đồng ý, đó cúi xuống hôn lên môi cô.

Ý cô là ăn thức ăn của cô mà!

Huống hồ, đây là nhà bếp. Cô còn đang nấu ăn đây . Sao thể càn, nhỡ cô Lâm thấy thì ngại lắm.

Vô vàn suy nghĩ trỗi dậy trong đầu cô. Cô đưa tay lên, đặt lên n.g.ự.c như đẩy .

Cố Hoành thuận thế để cô đẩy một nhưng tay vẫn đặt tủ lạnh.

Cố Hoành xuống, khuôn mặt đỏ hây hây như hoa đào, đôi mắt long lanh gợn sóng của Hứa Thanh Vi và từng từ:

“Hứa Thanh Vi, , hài lòng với sự báo đáp nên nhận.”

“Em đưa sự báo đáp áp thì …đành tự đòi lấy .”

Nói xong ôm chặt Hứa Thanh Vi đang định bỏ chạy.

“Ư…”

Ban đầu cô còn vùng vằng nhưng dần dần thì hai tay buông xuống bỗng bất giác đặt lên eo ôm chặt.

Một hồi lâu , cúi sát cô hơn. Hứa Thanh Vi dường như thể thấy tình yêu vô cùng ấm áp dịu dàng trong đôi mắt sâu thẳm của .

Khoảnh khắc , cô bỗng cảm thấy Cố Hoành yêu cô…thật lòng.

Cô trợn tròn mắt. Lúc mà cô rõ hơn thì bỗng ngửi thấy mùi khét. Cô bỗng giật . Ôi đồ ăn cô nấu!

Cô lập tức đẩy Cố Hoành , tới bên bếp, nhanh chóng tắt lửa.

Ngay đó, cô nồi thức ăn cháy đen, trừng mắt đầy tức giận với Cố Hoành: “Anh xem, tại đấy. Cháy thành thế , ăn kiểu gì nữa đây!”

Thế nhưng dáng vẻ của cô chẳng giống như đang giận dữ chút nào mà chỉ sự đáng yêu khiến khác tan chảy.

Cố Hoành lên tiếng chút do dự: “Cháy cũng ăn.”

Chỉ cần là cô thì dù ngon cũng ăn hết.

“…”

Rõ ràng là đang bốc hỏa nhưng trong nháy mắt cơn lửa giận tan biến khi . Hứa Thanh Vi bặm môi, cố gắng bật .

Sau đó, cô vẫn vẻ giận dữ: “Anh ngoài , đừng phiền em nấu ăn nữa.”

đẩy ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-228.html.]

Cố Hoành khi chiến lợi phẩm thì hài lòng phối hợp với cô, để cô đẩy khỏi nhà bếp.

Nếu mà còn ở cùng cô thì dám đảm bảo là sẽ đòi thêm lợi lạc

Cố Hoành đúng như những gì . Anh ăn hét sạch thức ăn cháy mà Hứa Thanh Vi .

Anh cổ vũ cô như , Hứa Thanh Vi cảm thấy vui lắm. Vui tới mức cô lập tức lên tiếng chẳng chút suy nghĩ khi thấy Cố Hoành tắm xong lập tức tới ghế sô pha.

“Cố Hoành, giường ngủ ?”

Người đàn ông khựng bước, đôi mắt đanh .

Đợi đến khi Hứa Thanh Vi gì thì ván đóng thuyền. Cô lập tức cuống lên . Chỉ thấy Cố Hoành đang chăm chăm. Cô liếc qua chỗ khác, dám thẳng mắt .

Ngay đó cô cảm thấy Cố Hoành sải bước về phía . Một giây , Cố Hoành đặt tay lên cằm cô, nâng nhẹ lên .

Đôi mắt như sóng cuộn trào, cứ thế hút lấy cô khiến cô dứt .

Bên trong dường như sóng ngầm cuộn trào, một hồi là sẽ hút trong đó, thể thoát .

Giọng trầm ấm, mơ hồ còn chứa nỗi kích động, nhếch môi, từng chữ rõ ràng: “Hứa Thanh Vi, em nữa .”

Hứa Thanh Vi tránh , gò má đỏ bừng giống như quả táo, lông mi cong vút khẽ rung rung. Cô chút thẹn quá hóa giận lên tiếng: “Không thì thôi!”

đầu , thoát khỏi ngón tay nhưng tay dùng sức giữ chặt cô , thậm chí còn khom lưng xuống, gương mặt trai bỗng phóng to mắt cô. Tầm của ngang với cô, trong mắt đôi bên đều phản chiếu hình ảnh nho nhỏ của .

Trái tim Hứa Thanh Vi rớt mất nửa nhịp.

Cố Hoành nở nụ : “Vợ , rõ.”

Anh gọi cô là Hứa Thanh Vi nữa mà gọi vợ một cách dịu dàng lưu luyến, dường như đảo một vòng ở đầu lưỡi, vô cùng mềm mại say mê.

Bỗng dưng một dòng điện chạy dọc cơ thể Hứa Thanh Vi.

“Nếu vợ lòng mời , thì… cung kính bằng tuân lệnh.”

“...”

Rõ ràng cô chỉ đơn thuần bảo về giường ngủ, cứ như… cô ý đồ bất lương gì với !

Mặt Hứa Thanh Vi đỏ lên, lan thẳng xuống đến cổ, tiếng cũng lắp bắp: “Anh… đừng, đừng nghĩ nhiều quá. , chỉ thấy ngủ ghế sofa lâu như , hơn nữa, giường cũng to… to… đủ để hai chúng ngủ!”

Dừng một lúc, cô vội vàng bổ sung một câu: “Chỉ là ngủ như ý nghĩa mặt chữ mà thôi, cho gì khác!”

Cố Hoành khẽ nhướng mày, nghiêm túc hỏi : “Làm gì khác? Làm gì là gì? Vợ , cũng chỉ ngủ theo ý nghĩa mặt chữ thôi, là… em đang mong chờ gì khác?”

bổ sung câu cuối chứ, chẳng là lấy đá đập chân ?

Hứa Thanh Vi còn mặt mũi nào nữa, kêu lên một tiếng, ôm hai má xuống, chui trong chăn, bao bọc thành cái kén.

Giọng buồn bực vang lên từ trong chăn: “Anh thích ngủ thì ngủ!”

Cố Hoành rủ mí mắt xuống, một tiếng khẽ phát từ cổ họng, chỉ là ngay đó ngơ ngẩn.

Đã bao lâu thả lỏng, phát tiếng từ nội tâm như ?

Cuối cùng cũng lấy nụ của ?

Ba năm là cô khiến nở nụ trở , ba năm vẫn là cô.

Cứ như mệnh .

Loading...