Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:49:53
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Thanh Vi kịp cởi dây thừng, rạp xuống đất. Khi qua, cô dùng sức lăn cả trong phòng.

Lăn vài vòng, trong phòng, khuất hẳn tầm của .

Nguy hiểm giải trừ…

Hứa Thanh Vi đất, mệt đến nỗi thở hổn hển, lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng.

Không thể thừa nhận, sức khỏe hiện giờ của cô quả thực bằng lúc khi thương, nên cô thảm mấy phút mới chống tay dậy .

Sau khi cởi dây thừng, cô phòng tắm, vặn vòi nước rửa mặt rửa tay, lấy khăn lau. Xong xuôi cô ngoài, lấy từ trong vali một chiếc ống .

Cô bước đến cửa, dán một đầu của ống lên cánh cửa, động tĩnh ở bên ngoài.

Ngoài hành lang vẫn còn mấy tiếng bước chân đang ngừng tìm kiếm. Ban nãy chắc là vài về phòng tiếp tục tìm còn vài tìm ở bên ngoài.

Nếu bên ngoài bỗng nhiên tiếng động thì chắc là lúc thoát khỏi nguy hiểm, chỉ điều… tiếng động đúng lúc cô sắp phát hiện chứ?

Lẽ nào đang giúp cô?

Phản ứng đầu tiên của Hứa Thanh Vi là cấp đại nhân phái đến chi viện bên ngoài cho cô. suy nghĩ xuất hiện trong đầu cô phủ nhận.

Trong trường hợp cô xin chi viện bên ngoài thì cấp đại nhân sẽ nhúng tay việc điều tra tin tức của nhân viên.

Nếu là cấp đại nhân… thì… lẽ nào là Cố Hoành tìm bảo vệ cô ?

Trái tim Hứa Thanh Vi run rẩy, cô nhanh chân bước về phía sô pha, lấy điện thoại , cần mở danh bạ, cứ thế bấm mười một chữ thuộc lòng đó gọi .

Giọng trầm thấp êm tai của đàn ông nhanh chóng vang lên: “A lô.”

Hơi thở của Hứa Thanh Vi chút dồn dập, cô l.i.ế.m đôi môi khô khốc, nuốt một ngụm nước bọt nhưng giọng của cô vẫn run rẩy một cách mất khống chế, thẳng: “Vừa nãy là phái đến… giúp em ?”

Người đàn ông đáp: “Không .”

Hứa Thanh Vi sửng sốt, ?

Giọng của trầm thấp hơn, càng ngày càng mê hoặc, tiếp: “Không phái đến mà là đích đến.”

“…”

Hứa Thanh Vi thể nghĩ đến việc Cố Hoành lo lắng cho cô, lẽ sẽ cử bảo vệ cô nhưng ngờ đích bảo vệ cô.

Một luồng ấm áp nhanh chóng lan khắp , cô nhất thời á khẩu, cảm động đến nỗi nên lời.

Cũng may cô miễn cưỡng còn chút lý trí, đầy lo lắng: “Vậy bây giờ gặp nguy hiểm đấy chứ?”

“Không.”

Hứa Thanh Vi cảm thấy yên tâm nhưng bỗng nhớ gì đó, : “Cố Hoành, nếu đến , em … mời hợp tác tạm thời với em.”

Cố Hoành mỉm : “Hứa Thanh Vi, em mỗi phút mỗi giây của đáng giá bao nhiêu tiền ? Em mời nổi ?”

Ồ, mời một Tổng giám đốc dùng từng phút từng giây để tính tiền đối tác hợp tác, đúng là áp lực như núi.

Hứa Thanh Vi chớp mắt mấy cái, e hèm, với giọng điệu vô cùng khẩn thiết: “Trăm núi nghìn sông cũng là tình, giảm giá ?”

Cố Hoành đáp trả nhanh gọn dứt khoát: “Không .”

Hứa Thanh Vi túm tóc, dậy, qua ở cửa phòng, dùng sự thông minh tài trí của cô để suy nghĩ. Lần tiếp theo lên tiếng, giọng cô đầy nũng nịu: “Vậy… thể tính giá vợ chồng cho em ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-223.html.]

Giá vợ chồng…

Đôi mắt Cố Hoành đầy ý khiến khuôn mặt lạnh lùng của trở nên hiền hòa hẳn. Anh dựa ghế lái, một lát mới lười biếng : “Được.”

Nhận sự đồng ý của , hai mắt Hứa Thanh Vi sáng lên.

Vốn dĩ cô còn tưởng tốn nhiều nước bọt hơn để thuyết phục , ngờ giây còn lạnh lùng, giây dễ chuyện như , đúng là đàn ông dễ đổi.

mà cô thích!

“Em , cần gì?”

Hứa Thanh Vi nghiêm mặt, rành rọt từng từ: “Em mượn để cáo mượn oai hùm.”

Cố Hoành tắt máy xong, một cuộc điện thoại khác gọi đến luôn.

Anh hiển thị cuộc gọi, ngón tay lướt màn hình, kề tai: “Nói.”

Giọng vô cùng gấp gáp của trợ lý Lâm vang lên ở bên : “Cố tổng, bao lâu nữa thì về công ty? Các lãnh đạo cấp cao đều mặt ở phòng họp, chờ đến để bắt đầu cuộc họp.”

Ngón tay Cố Hoành gõ mấy cái vô lăng, : “Hôm nay về công ty, dời lịch họp.”

“Cái gì?”

Một tiếng trợ lý Lâm gọi điện thoại cho , như . Rõ ràng là sẽ về công ty đúng giờ mà.

Bây giờ các lãnh đạo cấp cao đều đang trong phòng họp chờ, với về?

“Tại chứ?”

Vốn dĩ đưa quyết định cần giải thích với trợ lý Lâm nhưng lúc , Cố Hoành vui lòng chia sẻ với : “Vợ mời , tất cả thời gian hôm nay của đều thuộc về cô .”

“…”

Vậy là lý do chỉ là chơi với vợ?

Trợ lý Lâm cảm thấy suy sụp, nghĩ đến việc lát nữa đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của các lãnh đạo cấp cao, giãy đành đạch: “Cố tổng, công ty cần !”

Ít nhất thì cứ về công ty họp cũng .

“Ồ”, Cố Hoành nhếch môi: “Vợ cần hơn.”

Không chỉ trúng đòn chí mạng mà còn ép ăn “cơm chó”, trợ lý Lâm thầm than khổ.

“Không chuyện gì thì hôm nay đừng gọi cho ”, Cố Hoành dừng một giây, bồi thêm nhát nữa: “Có chuyện gì cũng đừng gọi.”

Dứt lời, tút một tiếng, tắt máy một cách dứt khoát.

Trợ lý Lâm thầm lau nước mắt, nước mắt lênh láng như biển hồ…

Cố Hoành lái xe cửa câu lạc bộ L, ném chìa khóa xe cho trông xe, đó sải bước tiến câu lạc bộ một cách tao nhã.

Theo lời hẹn với Hứa Thanh Vi, lên thẳng phòng cô mà đến phòng ăn của câu lạc bộ, ở vị trí bắt mắt nhất chờ cô.

Ở trong phòng, Hứa Thanh Vi đang bộ đồ đầy phô trương của , chỉ là đeo chiếc nhẫn kim cương. Sau đó cô vô cùng quý phái bước khỏi phòng, thang máy xuống tầng , nghênh ngang tiến phòng ăn.

xuống vị trí đối diện Cố Hoành, mỉm ngọt ngào với đó gọi: “Ông xã, để đợi lâu .”

Loading...