Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-09-23 15:54:16
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vinh Phương Hoa tỏ đầy cảm xúc: “Vân Nhu, cháu lòng .”

Nếu như thì bà cũng vòng vo nữa mà thẳng: “Vân Nhu, bác gọi là để với cháu rằng, chồng bác cố gắng giành lấy vị trị đại diện của Cố Thị cho cháu. Đáng tiếc, thái độ của Cố Hoành quyết liệt, thằng bé từ chối phương án .”

Giọng của Vân Nhu lập tức trở nên đầy thương cảm: “Xem , cháu tổn thương Cố Hoành quá sâu vì cả cho cháu cơ hội bù đắp nữa.”

“Có điều, cháu vẫn cảm ơn bác trai giúp cháu. Cháu cảm kích. Mong bác gửi lời cảm ơn cho bác trai giúp ạ”

“Ừ, bác sẽ chuyển lời.”

Vinh Phương Hoa dừng vài giây tiếp: “Mặc dù hợp tác thành nhưng vẫn còn một hạng mục hợp tác khác, cháu hứng thú .”

“Ồ!”

Vân Nhu khẽ thẳng lưng, nâng ly café bàn, nhấp một ngụm và giọng dịu dàng: “Cũng là hạng mục hợp tác với Cố Thị ạ?”

“Không! Lần là hợp tác với vợ chồng bác.”

Vân Nhu cũng cảm thấy quá ngạc nhiên với lời của bà . Nếu như chỉ gọi điện tới thông báo cho cô rằng việc đại diện thành thì tới mức đích thần Vinh Phương Hoa gọi.

Tuy nhiên, cô cũng tùy tiện hợp tác với khác. Dù cô , chuyện thể liên quan tới Cố Hoành.

Người thông minh khi con át chủ bài của đối phương là gì sẽ hấp tấp. Như sẽ rơi thế hạ phong. Và cô sẽ mắc sai lầm ngu ngốc như thế.

Thế nên cô đồng ý ngay mà nhẹ nhàng hỏi: “Không bác gái hợp tác với cháu ạ?”

Vinh Phương Hoa chuyện đoán thái độ của cô . Bà hề tỏ bất mãn, Vân Nhu thông minh mới . Nếu như thông minh thì thể nên chuyện, như phí công.

Mà cũng , cô thể mưa gió ở nước ngoài mấy năm nay thì đương nhiên đơn giản.

Vinh Phương Hoa , trả lời mà chỉ hỏi ngược : “Vân Nhu, cháu trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Cố ?”

Đôi mắt Vân Nhu đanh , cô nhếch miệng .

hề lòng vòng mà tự tin đáp : “Không cháu mà là, đó chắc chắn là vị trí của cháu!”

Vinh Phương Hoa hài lòng : “Rất , bác thích hợp tác với mục tiêu, dã tâm, thông minh, tài giỏi.”

Vân Nhu thẳng thắng như thì Vinh Phương Hoa cũng lòng vòng: “Cháu ở bên cạnh Cố Hoành, trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Cố thì chuyện đơn giản. Thế nhưng, bác và chồng bác thể trợ thủ đắc lực nhất cho cháu.”

Vân Nhu trầm ngâm một lúc: “Tại bác giúp cháu?”

Vinh Phương Hoa thở dài: “Những năm qua, Cố Hoành luôn chấp nhận những như bọn bác. Ông cụ tuổi cao. Nếu ông , những nhánh phụ như các bác e rằng sẽ khó sống. Vì , tự tìm đường sống thôi.”

gì bà đều là thật lòng: “Nếu các bác thể giúp cháu về bên Cố Hoành thì tới khi đó, cháu chỉ cần nhớ tới chút tình nghĩa , để Cố Hoành nương tay với các bác là .”

Vân Nhu khéo léo : “Bác gái, bác yên tâm. Chuyện cháu hứa thì cháu nhất định sẽ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-219.html.]

“Vậy chúng hợp tác vui vẻ nhé.”

“Bác gái, hợp tác thì là để cháu thể thấy nhiều hơn chút thành ý của ạ?”

Vinh Phương Hoa : “Vân Nhu, dục tốc bất đạt. Lúc thời cơ vẫn chín muồi. Có điều, bác và chồng bác nhất định sẽ gửi tặng cháu một món quà gặp mặt.”

“Vâng, cháu sẽ đợi tin ạ.”

Sau khi tắt máy, Vân Nhu đặt điện thoại lên bàn , lạnh lùng hừ một tiếng.

Những lý do mà Vinh Phương Hoa thì cô đều tin nhưng vẫn ngại hợp tác. Chỉ cần cô thể ở bên Cố Hoành thì dù mạo hiểm, cô cũng tiếc.

và Cố Hoành nhất định sẽ như đây.

Hứa Thanh Vi khi tỉnh dậy, thấy Cố Hoành vẫn mà đợi cô cùng ăn sáng kéo cô ngoài.

Trợ lý Lâm tới đón bọn họ. Ngồi trong xe, Hứa Thanh Vi cảm thấy tò mò: “Cố Hoành, tìm thầy dạy nhanh như ?”

Tối qua mới bàn xong mà sáng sớm hôm nay dẫn cô gặp thầy giáo ? Hiệu quá cũng nhanh quá…giống như là chuẩn từ lâu, đợi cô sa lưới thôi .

Điện thoại và laptop đều đặt đùi Cố Hoành. Cũng do quá tập trung mà chỉ thản nhiên “ờ” một tiếng chứ để lộ biểu cảm gì.

Hứa Thanh Vi vẫn cảm thấy gì đó là lạ, cô định tiếp nhưng thấy dáng vẻ việc nghiêm túc của thì phiền. Cuối cùng cô đành nén .

Thôi bỏ , chắc là do cô nghĩ nhiều mà thôi.

Cố Hoành quan tâm cô, lo lắng cho cô, cô chỉ cần đón nhận là .

Vừa nghĩ, cô qua thưởng thức phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Cố Hoành nhanh chóng liếc cô. Đôi mắt bỗng ánh lên vẻ phức tạp.

Chiếc xe đỗ cửa phòng tập gym. Cố Hoành và Hứa Thanh Vi bước xuống xe. Còn trợ lý Lâm thì tìm chỗ đỗ xe.

Hai bước . Lễ tân tiếp đón bọn họ. Do hẹn từ nên dẫn hai tới thẳng một phòng việc: “Cố tổng, Cố phu nhân, thầy Simon đợi ở bên trong . Xin mời.”

Cố Hoành thản nhiên gật đầu, cầm tay Hứa Thanh Vi bước .

Hứa Thanh Vi thấy Simon hề thấy giống PT. Người hề cơ thịt rắn chắc mà trông phần nho nhã. Ông đeo kính, trông như thư sinh. Thậm chí còn mặc áo màu trắng, giống…bác sĩ hơn.

khỏi kéo tay Cố Hoành, nhướn chân lên sà đến bên tai thầm: “Simon thật sự là PT ? Trông giống chút nào…”

Đôi mắt Cố Hoành lấp láy. Anh hề đáp câu trả lời của cô mà chỉ và hỏi: “Em đoán xem bao nhiêu tuổi?”

Nghe hỏi, Hứa Thanh Vi vô thức Simon. Sau khi đánh giá vẻ bề ngoài khá trẻ của ông thì cô đoán: “Có lẽ…tầm ba mươi tuổi?”

Simon , ngước Hứa Thanh Vi: “Cố phu nhân, năm tư tuổi .”

Đôi mắt Hứa Thanh Vi trợn tròn, chăm chăm ông với vẻ dám tin. Thật sự thể nào ông là một năm mươi bốn tuổi.

Loading...