Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 213
Cập nhật lúc: 2025-09-23 04:07:22
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-09-23 04:07:22
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Ba trợ lý đương nhiên là gật đầu liên tục.
“Chị hi vọng chị thuê các em với mức lương cao, trong thời gian việc tập trung tinh thần, chứ?”
“Vâng, chúng em sai , chúng em sẽ chuyện linh tinh trong thời gian việc nữa.”
Vân Nhu tươi , lúc cô mới sang trợ lý thứ ba, dấu năm ngón tay mặt trợ lý, trong mắt vẻ lo lắng: “Chắc em đau lắm nhỉ? Đợi lát nữa chị sẽ mua chút thuốc cho em, tính tiền của chị. Ngày mai cho em nghỉ một ngày, nghỉ ngơi cho .”truyen
Trợ lý thứ ba miễn cưỡng nặn một nụ : “Cảm ơn chị Nhu.”
“Được , tiếp tục luyện tập thôi.”
Vân Nhu uyển chuyển , xuống đàn piano, hai tay đặt lên phím đàn, tiếp tục đánh đàn.
…
Ngày mở tiệc gia đình theo thường lệ.
Cố Hoành đích lái xe đưa Hứa Thanh Vi về. Vừa về đến nhà cũ, hai xuống xe, Cố Hoành dắt tay Hứa Thanh Vi một cách tự nhiên nhà chính.
Cố Tuyết là đầu tiên chạy , chạy ào tới chỗ Hứa Thanh Vi ôm cô nhưng ánh mắt lạnh lẽo của Cố Hoành buộc phanh gấp, thế là cô dừng Hứa Thanh Vi với cách chỉ nửa bước chân.
Cô chỉ đành dùng ánh mắt quan sát Hứa Thanh Vi, quan tâm hỏi: “Chị dâu, vết thương của chị đỡ hơn ? Em vốn thăm chị, nhưng….”
Sau đó cô cảm giác ánh c.h.ế.t chóc của họ , sợ đến mức trái tim run rẩy, tiếp nữa.
Hứa Thanh Vi tò mò hỏi tới: “… gì?”
Cố Tuyết cắn môi .
Cố Hoành cho cô , chê cô ồn ào, gây ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi tĩnh dưỡng của chị dâu! Nói thẳng là cô theo kỳ đà cản mũi! Khiến cô ngày nào cũng lo lắng cho chị dâu nhưng thể đến thăm nom chăm sóc!
Cô thực sự tố cáo !
Cố Tuyết hít sâu một , lấy hết dũng khí : “ gặp… gặp một chuyện nên thời gian đến thăm chị. Chị dâu, chị trách em chứ?”
Má ơi, ánh mắt của họ thật là đáng sợ, thôi thì cô cứ nhún nhường cho , nếu sợ là cô còn phép gặp chị dâu luôn.
“Sao thể chứ?”, Hứa Thanh Vi giơ tay, khẽ xoa đầu Cố Tuyết, : “Em yên tâm , vết thương của chị khỏi .”
“Vậy thì , thì .”
Cố Tuyết thở phào nhẹ nhõm, đồng thời Hứa Thanh Vi với ánh mắt khâm phục: “Chị dâu, chị thật là dũng cảm, nếu là em, em thấy d.a.o thôi là sợ đến ngất . Chị là thần tượng của em, em cũng dũng cảm như chị.”
Hứa Thanh Vi khỏi mấy lời của cô chọc cho bật .
Dũng cảm với dũng cảm cái gì chứ… Cô hề dũng cảm, chỉ là gặp thể khiến cô trở nên dũng cảm mà thôi…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-213.html.]
…
Những khác của nhà họ Cố đều đến, đang ở sô pha trong phòng khách chuyện với ông cụ Cố.
Cố Hoành và Hứa Thanh Vi đan chặt mười ngón tay , khi dẫn cô bước , tất cả đều đổ dồn mắt về phía họ, mỗi một vẻ mặt.
Ông cụ Cố đương nhiên là tươi như hoa, tuy Hứa Thanh Vi thương khiến ông đau lòng nhưng rõ ràng Hứa Thanh Vi nguy hiểm tính mạng khiến Cố Hoành buông bỏ nút thắt trong lòng từ ba năm , bằng lòng đối xử với cô. Đối với Hứa Thanh Vi, cũng coi như trong họa phúc.
Điều ông thấy nhất chính là Cố Hoành và Thanh Vi thể sống hạnh phúc mỹ mãn.
Ông cụ Cố vội vàng vẫy tay với Hứa Thanh Vi, bảo cô đây , đó quan sát thật kĩ sắc mặt của cô, nhíu mày: “Thanh Vi , cháu chú ý giữ gìn sức khỏe đấy. Cháu xem mặt cháu , còn hồng hào như nữa .”
Hứa Thanh Vi vội đáp: “Vâng thưa ông, ông đừng lo lắng nữa.”
“Còn nữa, cháu đừng như , gặp chuyện nguy hiểm tránh thật xa, ?”
“Vâng, cháu .”
Lúc ông cụ Cố mới hài lòng mỉm : “Ngoan lắm.”
Sau đó ông ngoái đầu, vẻ mặt kiêu ngạo với Cố Hoành: “Cháu , đây là cháu dâu mà ông chọn đấy, ?”
Cố Hoành ông cụ Cố, gật đầu chút do dự: “Vâng, vợ của cháu cực kỳ .”
Rõ ràng là đang trả lời ông cụ Cố nhưng Hứa Thanh Vi cảm giác là đang với cô… Đôi má cô khỏi ửng đỏ.
Câu của Cố Hoành nữa khiến ánh mắt của những đang mặt đổi.
Ông cụ Cố thích Hứa Thanh Vi, đây là chuyện tất cả đều . ngờ bao lâu, Cố Hoành đổi thái độ dành cho Hứa Thanh Vi…
Cố Hùng và vợ Vinh Phương Hoa đưa mắt , đó Cố Hùng cầm tách lên, uống một ngụm , : “Bác, bác còn nhớ con bé Vân Nhu ?”
Vân Nhu.
Hai chữ ngắn ngủi khiến tất cả nhà họ Cố nữa đổi sắc mặt còn tệ hơn .
Khuôn mặt tươi của ông cụ Cố thoắt cái sầm xuống.
Ông cụ Cố nhanh chóng lướt qua khuôn mặt chút cảm xúc của Cố Hoành, cố gắng kiềm chế bản , bình thản lên tiếng, cảm xúc gì: “Sao tự nhiên nhắc đến con bé ?”
“Bác, bác vẫn ? Vân Nhu về nước , mấy ngày cháu gặp con bé ở công ty, quả thực vô cùng xinh , đúng là gen mỹ nhân từ bé. À đúng , con bé còn giành giải thưởng dương cầm quốc tế, bây giờ là hùng quốc dân , yêu thích còn chuẩn lưu diễn.”
Ông cụ Cố chậm rãi nhấp một ngụm : “Vậy ?”
“Vâng, Vân Nhu vẫn luôn nhớ tới tình nghĩa của nhà họ Cố chúng đối với con bé. Vậy nên khi tập đoàn Cố Thị đang tìm đại diện mới, con bé bận trăm công nghìn việc vẫn dành chút thời gian đến ký hợp đồng với tập đoàn Cố Thị. Bác, với danh tiếng hiện giờ của Vân Nhu, nếu ký hợp đồng với con bé, sẽ mang nhiều lợi ích cho tập đoàn Cố Thị…..”
Cố Hùng một tràng thở dài thườn thượt: “Chỉ điều…”
Ông chuyển tầm mắt từ phía ông cụ Cố sang Cố Hoành, nhíu mày vẻ tán đồng: “Cố Hoành từ chối, chút nghĩ ngợi gì.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.